Hi vọng càng lắm, thất vọng càng nhiều Thứ Năm, 08/07/2021, 00:00
"Hạnh phúc dâng trào khi tôi biết chấp thuận và càng kỳ vọng nhiều thì tôi càng rời xa hạnh phúc” – Khuyết danh
Tôi đã từng vinh hạnh là “con nhà người ta”, theo nghĩa là thứ hoàn hảo nhất của tạo hóa. Tôi hoàn thành xuất sắc chương trình cử nhân và dường như đáp ứng được mọi kỳ vọng của xã hội chuộng thành tích như hiện nay.
Sau khi lựa chọn theo học Thạc sĩ kinh doanh tại một trường đại học danh tiếng ở Hà Lan, tôi được đào tạo để làm công việc kinh doanh cho một công ty đa quốc gia, điều mà bản thân tôi hằng mong muốn.
Tôi đã lầm tưởng rằng một tương lai sáng ngời đang vẫy gọi tôi ngay sau khi tôi cầm trên tay tấm bằng kỳ diệu này. Ai mà lại không muốn như vậy cơ chứ? Tôi thậm chí còn không suy xét gì thêm mà dồn hết tâm sức, năng lực để hoàn thành việc học của mình tốt nhất có thể.
Dĩ nhiên là gian khổ khi một học sinh không có khả năng về tài chính như tôi phải tự trang trải khoản học phí, nhưng khoảng thời gian đó cũng có những khoảnh khắc lý thú. Thêm nữa, tôi với việc học như “cá gặp nước” vậy. Chính nó cho tôi thêm động lực và cho tôi biết giá trị bản thân mình.
Tôi mong ngóng đến ngày lễ tốt nghiệp và bắt đầu một “cuộc sống thực”. Tôi khao khát muốn kiếm thật nhiều tiền và tưởng tượng bản thân mình hạnh phúc khi cùng người mình yêu sống cuộc sống của người trưởng thành với tất cả những đặc quyền đi kèm.
Tôi đã không biết về điều đang chờ mình phía trước. Cái gọi là khủng hoảng tài chính và mặc dù đã đăng tải sơ lược lý lịch lên trên mạng, điện thoại tôi không hề cháy máy bởi cuộc gọi từ những nhà tuyển dụng như tôi đã chắc như đinh đóng cột là nó hẳn phải thế.
Tôi bị từ chối hết lần này đến lần khác và không thể tìm được công việc phù hợp với chính ngành học của mình. Và cuối cùng tôi làm việc tại một quán cà phê với tiền lương eo hẹp.
Hàng ngày tôi phải dậy lúc 4 giờ sáng và phục vụ capuchino cho sinh viên hoặc người đã đi làm. Phải đối mặt với những con người ấy khiến tôi có cảm tưởng như trên trán mình có dòng chữ “kẻ thất bại” to tướng. Ba chữ ấy dội thẳng vào trái tim tôi khiến tôi phải thốt lên thừa nhận mình đúng là thất bại hoàn toàn.
Khi đi làm về, dù vừa khó chịu vừa buồn ngủ, nhưng vẫn phải tìm công việc mà tôi nghĩ mình có thể ứng tuyển. Tôi muốn tìm lại chính mình, trong khi tôi tuyệt vọng ứng tuyển vào những ngành nghề mà tôi dã dốc hết sức lực để học đồng thời cảm thấy bất bình cho bản thân.
Quãng thời gian đó không hẳn nhàm chán thì cũng cực kỳ căng thẳng, chẳng theo luân lý đạo đức từ trước đến nay của tôi, và hơn hết, nó thật sự vô nghĩa. Tôi bắt đầu ngộ ra nếu mình cứ theo nghề này thì cuộc sống sau này hẳn sẽ bức tôi đến khổ sở và khiến tôi trở nên vô dụng.
Trớ trêu thay, ước vọng tốt nghiệp rồi kiếm nhiều tiền của tôi có thể nói là hoàn thành được một nửa, đó là vế đầu, còn về thu nhập, lúc bấy giờ chỉ đủ trang trải cho tiền thuê nhà, ngoài ra chẳng thể làm vơi đi gánh nặng khoản nợ khổng lồ thời sinh viên đang chèn ép trên vai tôi, tôi hoàn toàn mất phương hướng và không biết mình muốn gì. Chỉ một thời gian ngắn sau, tôi bị ốm và ngay khi tôi nghĩ rằng mọi thứ không thể tồi tệ thêm được nữa thì người yêu tôi đề nghị chia tay, bỏ lại tôi một mình, hoảng loạn, mơ hồ và rỗng túi.
Và đấy: thực tế thì ngày càng khác xa so với những kỳ vọng của tôi. Để mà nói là tôi không hài lòng thì đó là một lời nói giảm nói tránh. Tôi của lúc đó, nói trắng ra, thì chính là suy sụp tinh thần hoàn toàn.
Giá trị bản thân của tôi phụ thuộc hoàn toàn vào thành tựu mà tôi đạt được cùng với tình yêu mà người kia dành cho tôi, nhưng bây giờ tôi chẳng còn gì để vớt vát cả. Tôi chán ghét bản thân mình và cảm thấy xấu hổ về địa vị của mình, tôi tự thuyết phục mình rằng phải có điều gì đó sai trái tai hại xảy ra với tôi.
Vậy làm thế nào để đối phó với điều đó? Những điều tôi liệt kê dưới đây sẽ chẳng giúp ích gì cho bạn cả (vì tôi đã thử hết tất cả):
· Dành cả ngày ở nhà lướt Facebook và so sánh mình với bất kỳ ai mà có cuộc sống đáng mơ ước.
· Trong khi xem Nexflix thì thưởng thức vài thanh sô cô la và vờ như thực tế không tồn tại.
· Lạm dụng rượu, ma túy và thuốc lá chỉ để khi thức dậy cảm thấy thật tào lao vô nghĩa.
· Dành hàng giờ để nhai đi nhai lại sự việc nào đó, làm quá lên, mổ xẻ nó hết lần này tới lần khác và tự vấn “Tại sao lại là mình”.
· Chỉ trích bản thân thậm tệ vì không làm được như ý muốn, coi thường bản thân cũng như cảm thấy mình vô dụng.
· Đặt niềm tin ở sai người, hy vọng người đó sẽ giúp bạn sửa sai lỗi lầm hoặc ít nhất là xoa dịu nỗi đau của bạn. Điều này càng khiến cho cuộc chia tay thêm tồi tệ và kịch tích.
Những loại hành động kiểu như thế sẽ khiến bạn lầm tưởng rằng chúng giúp ích cho bạn bởi cảm giác nhẽ nhõm tạm thời, nhưng đến cuối cùng chúng chỉ khiến cho mọi thứ thêm tồi tệ.
Tôi mắc kẹt trong mớ hỗn độn của cảm xúc và không có cách nào thoát khỏi. Đã có hàng giờ liền tôi chỉ nằm trên sàn nhà và khóc, cầu nguyện cho điều này qua đi.
Tôi quyết định rằng chỉ có đầu tư hoàn chỉnh bản thân mình mới là hành động thích đáng nhất để kéo tôi thoát khỏi mớ hộn đỗn này. Tôi bắt đầu đọc rất nhiều sách về phát triển bản thân, trở về với thói quen tập yoga, bắt đầu lắng nghe cơ thể mình, và ngồi thiền hàng ngày.
Tôi đã theo một khóa học chánh niệm và thường ngồi thiền ít nhất 30 phút mỗi ngày để thực hành thiền chánh niệm. Điều này đã làm xoay chuyển cả thể giới quanh tôi.
Không phải ngay lập tức nhưng dần dần và đều đặn, tâm trí và quan điểm của tôi bắt đầu thay đổi và cùng với đó thế giới bên ngoài cũng bắt đầu thay đổi.
Bằng tập luyện thiền định, tôi học được cách chấp nhận những gì đang có thay vì phẫn nộ và chống lại sự thật. Tôi đã dừng phán xét cả vấn đề của mình và chính bản thân tôi, điều này giúp tôi ngừng đổ lỗi cho bản thân khi sự việc xảy ra không theo ý muốn của mình.
Tôi đã được tiếp thêm sức mạnh để từ bỏ những kỳ vọng bấy lâu nay (thành thật mà nói thì nhiều trong số chúng không phải là của tôi) và bắt đầu biết trân trọng hiện tại, trân trọng những gì mình đang có.
Trước khi đến với hành trình chánh niệm, ý tưởng chấp nhận và không phán xét sự việc sẽ không bao giờ dành được cảm tình của tôi bởi đối với tôi hành động đó là quá bị động. Ở trường học, tôi được dạy là phải đấu tranh, phải xử lý, phải nỗ lực,.. ty tỷ mọi thứ trừ việc chấp nhận.
Mặc dù nghe có vẻ dễ dàng nhưng chấp nhận hay là hài lòng với hiện tại là một thử thách quá đỗi khó khăn. Tuy nhiên đó lại là cách duy nhất để tiến về phía trước.
Đó là nghịch lý mà đôi khi rất khó để nắm bắt. Chỉ khi chấp nhận việc A thì mới có thể chuyển qua việc B, và chỉ khi tập luyện ngày này qua ngày khác tôi mới nghiệm ra và thấu hiểu chân lý đó.
Đó là khi bạn bắt đầu tận hưởng cuôc hành trình và thôi ao ước mình đã xong nhiệm vụ. Mặc dù sẽ không quá nhanh để nới rộng khoảng cách giữa những gì bạn nhận lại và những gì bạn mất nhưng nó vừa đủ để bạn tạo dựng lại niềm hạnh phúc.
Đồng thời nó cũng tạo ra một vùng thanh thuần trong tâm trí bạn. Một vùng mà sẽ không bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc tiêu cực cũng như những ý nghĩ thù địch. Khi bạn học cách buông bỏ những kỳ vọng, một con đường rộng lớn sẽ lập tức trải dài phía trước bạn. Một con đường mà rải đầy những khả năng mới sẵn sàng và đang chờ đón bạn biến nó thành của riêng mình.
Người ta thường nói trong cái rủi có cái may, điều này thật đúng khi tôi nghiệm lại quá khứ của mình.
Tôi có thể thấy rõ rằng khoảng thời gian đen tối trong cuộc đời mình là cần thiết như thế nào để rồi tôi mới thực sự có được như ngày hôm nay, để bắt đầu cuộc sống mới mà tôi hằng mong ước và theo đuổi hạnh phúc chân chính thay vì tiền tài và danh vọng.
Tôi đã tìm thấy nơi dành cho tôi và sống một cuộc sống đầy hạnh phúc của tình yêu và đam mê. Khi bạn dừng kỳ vọng và bắt đầu biết chấp nhận, điều kỳ diệu sẽ đến với bạn.
Tác giả: Nadja van Osch
Dịch giả:Nguyễn Thị Thương - ToMo - Learn Something New
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00
Các tin khác
- 3 sự khác biệt giữa tán tỉnh và thân thiện để biết người ấy có ý với bạn hay không Thứ Năm, 01/07/2021, 00:00
- Yêu một người ốm yếu hoặc mắc bệnh hiểm nghèo Thứ Năm, 24/06/2021, 15:47
- Bức thư gửi người yêu Thứ Năm, 24/06/2021, 10:03
- Thích, yêu và thương Thứ Năm, 24/06/2021, 00:00
- Hãy nhận ra sớm hơn để yêu thương ai đó đủ nhiều Thứ Ba, 15/06/2021, 17:00
- Cảm ơn bố vì đã cho con có một gia đình trọn vẹn Thứ Năm, 10/06/2021, 00:00
- Tại sao sự lãng mạn cần những ranh giới Thứ Ba, 01/06/2021, 17:47
- Sẽ ra sao khi người hướng nội đem lòng yêu một người hướng ngoại?. . Thứ Năm, 27/05/2021, 00:00
- Có cần phải "đánh mất bản thân mình" để yêu ai đó không? Thứ Năm, 27/05/2021, 00:00
- Lời tỏ tình mùa hạ Thứ Tư, 26/05/2021, 15:27
- Hạnh phúc hôn nhân là do chúng ta cùng vun đắp Thứ Tư, 26/05/2021, 15:00
- Mùa hạ chúng ta từng có nhau Thứ Năm, 20/05/2021, 00:00