Gởi tuổi 20 chưa qua đã sợ hết Thứ Tư, 21/02/2018, 11:13
(Ảnh minh họa)
Viết gửi 20 đang còn đó. Gởi thanh xuân ắp đầy ước mơ, hoài vọng, vấp ngã và cả trưởng thành.
Gói một phần tuổi 20 đem cất. Vì, 20 chưa qua đã sợ hết!
Người ta bảo: tuổi trẻ là những chuyến đi. Mình thừa nhận điều đó.
Đã ngang qua ít nhất 4 nơi. Sống một cuộc đời an yên, bình lặng ở mỗi nơi nhiều hơn 2 tháng.
Khi đôi chân còn vững, còn chắc thì còn thèm được đi, thèm tự do mà bay nhảy, bay lìa khỏi tổ… Để đến khi mệt mỏi rã rời chỉ còn biết quay đầu về tổ cũ – quê mẹ. Và thực sự ở đấy, vẫn ở yên ngay đấy chờ đón mình về, ngụp đầu vào lòng Người mà nức nở – Hệt như đứa trẻ nít miệng còn vấn víu mùi sữa…
Mình đã luôn nghĩ về ngôi trường, hay là ngành học trước khi chọn sẽ đến thành phố nào, ở lại đó 4 năm, 5 năm như một ràng buộc sắp đặt sẵn. Cơ hồ qua nhanh khoảng thời gian đó thì cầu mong được chóng về lại bên chỗ có ba, có má, có mọi thứ với mình thân thuộc nhất! Thế mà cũng hay. Trùng hợp.
Tuổi trẻ mình gắn liền với những chuyến đi ra. Hầu như mọi lựa chọn đều phải đi ra…
Mình đã đến Huế, hai mùa hè mưa đổ, gió và lá cây ào ạt trút. Buổi tối chị mình đạp xe đem áo mưa lên tận chỗ đón mình. Mình hay quên mang theo vì chỉ để được dầm mưa qua phố những tàn cây đổ, nghe tiếng lá rụng ngay dưới vai mình, từng đợt nước xối vào mặt – mát rười rượi… (mấy cái sở thích, việc thích kể ra thì thật kì, dị – Với một người trẻ: Hít dầu, dầm mưa, cuồng trăng, cuồng Hàn, Trịnh…)
Nhưng thôi, mưa ở Huế vẫn rất buồn, buồn thật!
Rồi những đưa đẩy. Mình về Quy Nhơn (cũng lại là ra). Năm nhất Đại học coi như là êm đềm (trừ mấy mùa có bão). Mình là đứa biết nghe lời: “cô giáo cho khỏe, sướng cả nhàn thân…” Nhưng nghe lời được ngót một năm rồi tự quyết vừa học vừa thi lại… lúc đó nghĩ còn trẻ, cứ mạnh dạn chạy theo những hoài bão của riêng mình. Dù có phải đuổi theo chúng đến tận cùng trời, cụt biển – cũng bằng.
Người lớn luôn đúng!
Năm thứ nhất ở trường Đại học mới (do tự mình chọn lấy) với đủ thứ biến cố, nhiều bài học, thấm thía. Tự chọn ngành bỏ qua lời khuyên răn của người lớn, mình đến bám víu ở một thành phố xa lạ, không có lấy nỗi một người thân, bạn bè đứa quen lâu nhất chính là lần đi thi Đại học gặp được, vậy mà dám sống, dạn dĩ bước đến thế giới đó, học thích nghi.
Mùa bão đầu ở chỗ này này, từng nghĩ là khốn khổ nhất trong tất cả những thử thách ở thế gian mà ông trời trút xuống trên đầu mình. Một đêm mùa mưa rả rích. Gió mạnh và có cả chớp. Một mình mình cầm dù trốn ra khỏi căn trọ tồi tệ đó, đi không phương hướng, không biết gọi cho có thể ai tin tưởng ở chốn lạ này. Đi, đi rồi bất ngờ rẽ vào kí túc, gọi cho một nhỏ mới quen trên facebook vì biết học chung lớp (lúc đó còn chưa đi nhận lớp) – thảm hại.
Thế mà mọi chuyện cũng qua, bình thường như cơn bão năm nào quét qua không vương lại dấu vết. Ừ, cuộc sống đâu có tốt lành hơn khi người ta cứ đem những hờn thù, trách giận nhau cất mãi trong khoang ngực!
Rồi những lần bệnh ra trò. Tự nhiên thấy nhớ lời con bạn hồi ở Quy Nhơn: “Về quê đi Th, bệnh về nhà có mẹ lo, ăn cơm nhà, mừng cảnh là hết ò! “, ứa nước mắt. Ở đây thì có bao giờ được tự tiện ưng đi ưng về như rứa, đủ thứ ràng buộc. Chưa kể mấy cái quy chế quản lý Sinh viên ở một trường Y Dược…
Bằng lòng ở lại thành phố đương đầu chống chọi. Mình đã như thế mà ngày một lớn lên, vững chãi hơn…
Đã còn có nhiều chuyện hơn ở thành phố mà mình muốn kể. Nhưng sẽ viết trong một trang riêng là những biến đổi hay mới lạ trong quãng đời xinh đẹp ở tuổi 20 này, tại Đà Nẵng!…
Cuộc đời xem ra cũng dài, thanh xuân mình không đến nỗi là “đáng chán”, cũng có buồn, niềm vui thì mình không biết kể! Nếu cuộc sống ai đó bảo chỉ toàn có niềm vui, so với mình có phải thiệt thòi lắm không?! – Viết gởi 20 đang còn đó, gởi thanh xuân ắp đầy ước mơ, hoài vọng, vấp ngã và cả trưởng thành…
Hai mươi – trôi chậm thôi nhé!!!! để mình còn mãi là mình, PT 20!
Nguồn: Nhatkytoday.com
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Tầm quan trọng của sự nhất quán khi dạy con Thứ Sáu, 01/03/2024, 14:00
- KỸ NĂNG SỐNG LIÊN QUAN ĐẾN SỨC KHỎE SINH SẢN/SỨC KHỎE TÌNH DỤC CỦA VỊ THÀNH NIÊN VÀ THANH NIÊN Thứ Sáu, 12/01/2024, 00:00
- Vì sao người ta theo đuổi “đa sự nghiệp”? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Vì sao bạn muốn nghỉ việc nhưng lại chần chừ? Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Hiring freeze - Khi tạm dừng là việc cần làm để tồn tại Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Mình đứng lên từ cú sốc bị xem thường vì làm nhiều nghề Thứ Ba, 21/03/2023, 00:00
- Cần lời khuyên về sự nghiệp? Hãy thử tìm đến những career influencer Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Overeducated: Khi bằng cấp bị “rớt giá” Thứ Tư, 08/03/2023, 00:00
- Hãy cư xử như một senior nếu muốn trở thành một senior Thứ Sáu, 24/02/2023, 14:07
- Beyoncé: Cần cù bù vào tài năng Thứ Ba, 24/01/2023, 00:00
Các tin khác
- Top 10 bộ phận trên cơ thể đàn ông khiến chị em "dán mắt nhìn" mê mẩn Thứ Năm, 01/02/2018, 08:30
- Vì sao xem bóng đá giúp bạn khỏe mạnh và hạnh phúc? Thứ Năm, 25/01/2018, 14:30
- Giới trẻ đang ngày càng già trước tuổi chỉ vì một thói quen hầu như ai cũng mắc phải Thứ Tư, 24/01/2018, 11:59
- Những sự thật chỉ có hội con gái với nhau mới thấu hiểu Thứ Năm, 18/01/2018, 11:30
- Lý do vì sao mùa đông làm chúng ta béo lên đây rồi! Thứ Ba, 16/01/2018, 09:30
- Cơ chế đáng sợ lý giải việc bạn có thể bị điếc chỉ vì nghe nhạc trên đường Thứ Sáu, 12/01/2018, 09:30
- Đừng vội tự ti về cơ thể của bạn, cơ bắp to không có nghĩa là cơ bắp khỏe Thứ Năm, 11/01/2018, 15:30
- Tay lạnh cóng vì mưa rét, đâu là cách làm ấm tay nhanh và an toàn nhất? Thứ Năm, 11/01/2018, 14:30
- Cơ chế đáng sợ lý giải việc bạn có thể bị điếc chỉ vì nghe nhạc trên đường Thứ Tư, 10/01/2018, 09:55
- Soi bí mật "phòng the" của 12 chòm sao Thứ Ba, 09/01/2018, 08:30
- Tạm biệt anh, chồng của người ta... Thứ Năm, 04/01/2018, 14:30
- Mối nguy hiểm khi dùng nước rửa tay khô thường xuyên Thứ Năm, 04/01/2018, 08:30