Giao diện tiếp cận

Dũng cảm từ bỏ Thứ Tư, 13/09/2017, 11:13

(Ảnh minh họa)

Nhưng rồi nửa năm, 1 năm, rồi 2 năm… những nghi ngờ trong lòng bạn càng lớn dần lên: Rằng bạn không phải là ưu tiên trong cuộc đời họ nữa rồi. Rằng họ chẳng hề quan tâm đến bạn đâu. Rằng họ chỉ đơn giản thích im lặng và giữ khoảng cách với bạn, nhưng chính họ cũng không đủ can đảm để nói ra điều đó.


Vậy thì, bạn đành phải dũng cảm để từ bỏ thôi.

Bạn có thể biết một người cho dù mới chỉ vài ngày, vài tuần, vài tháng thậm chí mười mấy năm. Bạn nghĩ rằng bạn hiểu họ và họ hiểu bạn, rằng họ sẽ là người đầu tiên bạn nghĩ tới khi vui và là người cuối cùng có thể làm tổn thương bạn. Hay nói cách khác, làm sao họ có thể làm đau bạn được. Mọi người hay nói, “con người thay đổi”. Mình lại nghĩ rằng, vốn chẳng có ai thay đổi nhiều so với bản chất của họ. Chỉ là dần dần ta hiểu họ rõ hơn, và những gì mà họ bộc lộ ra, sớm hay muộn, cũng có thể làm tổn thương lên bản thân mình.

Họ ở đây có thể là một người bạn, người yêu, vợ hoặc chồng, thậm chí là ba mẹ, gia đình.

 

 

(Ảnh minh họa)

 

Mình từng đọc một email chia sẻ từ cách đây khá lâu về một gia đình có một người mẹ và hai đứa con. Người mẹ hết sức yêu thương con trai mình, còn con gái thì bà không mấy bận tâm. Về phần cô bé ấy, cô bé rất yêu mẹ và em trai mình. Vì bố cô bé bỏ đi từ nhỏ, nên mẹ và em trai là tất cả những gì còn lại của cô bé. Cô bé mới 14 tuổi, còn cậu em trai chỉ khoảng 4 tuổi mà thôi. Cô bé vẫn ngây thơ nghĩ rằng, vì em mình bé như thế nên mẹ chiều và yêu cũng đúng thôi. Mình là chị cả, mình cố gắng một chút, con cả thì mẹ nào chẳng khắt khe. Một hôm nghe mẹ nói chuyện với em trai rằng mẹ muốn ăn bánh, cô bé vẫn lầm lũi đạp xe và mua về cho mẹ, để rồi sau đó mẹ hất đi và bảo bánh này ngọt quá không ăn được. Khi em trai khóc, cô bé cố gắng dỗ dành nhưng sau đó bị mẹ đánh và la rằng “Mày tránh ra, mày có biết chăm em đâu. Có khi mày còn chẳng yêu nó”. Cô bé vẫn bị mẹ nói hằng ngày rằng mình vô dụng, “tao chỉ nuôi mày tới hết cấp 3 mày học kiểu gì thì học rồi cút đi lấy chồng cho khuất mắt tao”. Nếu điểm kém một xíu hay hôm nào nấu cơm hơi nát, sẽ là những câu nói thậm tệ hơn và những đòn roi trút xuống như mưa trên thân hình bé nhỏ gầy gò. Mọi thứ đẹp đẽ, dỗ dành, những lời ngọt ngào cô bé chẳng bao giờ được nghe – lại dành hết cho em trai cô bé. Mình có nói rằng, có thể mẹ cô bé không muốn nhìn thấy một bản sao của chính mình ngày xưa, nên mới tỏ ra tàn nhẫn như vậy. Mình còn bảo em rằng, em thử kiên nhẫn với mẹ một chút, biết đâu mẹ cũng thương em, nhưng mẹ có lý do, có uẩn khúc, có khó khăn gì đấy chưa thể nói ra.

Thế nhưng những lời khuyên bảo thấu hiểu ngày đó có thật sự đúng, nó là sức mạnh cho cô bé ấy đi tiếp hay chỉ là một thứ ảo vọng huyễn hoặc nào đó mình đã vẽ ra cho cô bé, để cô bé tiếp tục tin rằng, đâu đó trong sâu thẳm mẹ vẫn yêu mình, đâu đó trong lòng bà ấy, bà ấy thương và hiểu mình.

 

(Ảnh minh họa)

 

Bởi không phải những câu “có thể”, những từ “nhưng” đều là đúng. Bởi trên đời, cũng có những người mẹ thật sự ghét con mình. Những vụ đánh đập, thậm chí bán con tàn nhẫn vẫn tồn tại ở xã hội này.

Đôi khi, chúng lại càng khoét sâu vào vết thương mà ta đã muốn lờ đi từ lâu.

Mình từng chứng kiến nhiều người với những mối quan hệ độc hại, người yêu liên tục đòi hỏi, xúc phạm, thậm chí chà đạp lên thân thể. Vậy mà không ít bạn vẫn nghĩ, rằng anh ấy/cô ấy yêu mình, nên mới làm vậy. Dù anh ấy/cô ấy trông vậy thôi, NHƯNG bản chất vẫn là tốt. Trong sâu thẳm, ở đâu đó vẫn tồn tại cái tốt nơi con người anh ấy/cô ấy… Sau đó là những tháng năm dài lê thê sống trong một hy vọng ngày nào đó người ta sẽ thay đổi và trở nên tốt hơn. Những người bạn trước thân là thế, càng về sau càng phớt lờ bạn, bạn nhắn tin không trả lời, hoặc nói chỉ cụt lủn một hai câu rồi biến mất. Bạn vẫn tiếp tục đinh ninh “Chắc nó bận lắm, với cả thân mà, đâu cần phải nói gì nhiều”. Nhưng rồi nửa năm, 1 năm, rồi 2 năm… những nghi ngờ trong lòng bạn càng lớn dần lên: Rằng bạn không phải là ưu tiên trong cuộc đời họ nữa rồi. Rằng họ chẳng hề quan tâm đến bạn đâu. Rằng họ chỉ đơn giản thích im lặng và giữ khoảng cách với bạn, nhưng chính họ cũng không đủ can đảm để nói ra điều đó.

Vậy thì, bạn đành phải dũng cảm để từ bỏ thôi.

 

(Ảnh minh họa)

 

Hãy nói thẳng với họ, rằng bạn yêu thương họ đến mức nào, và quan tâm đến họ ra sao, nhưng  hiện giờ đã đến lúc dừng lại. Không ai trong chúng ta hoàn hảo, thế nhưng chấp nhận nhau để đi tiếp hay không là cái cần phải thẳng thắn và dứt khoát. Tình cảm rất khó để nói một là một, hai là hai, nhưng mình đã chứng kiến rất nhiều người rơi vào cái vùng mập mờ xám xám ấy của tình bạn, tình yêu, thậm chí tình cảm gia đình; và gây ảnh hưởng không tốt lên tâm lý của họ. Có những người trở nên thu mình lại, có những người không còn tin ai nữa, có người thì tự nghĩ mình xấu xa, không xứng đáng, hẳn mình phải thế nào mới bị đối xử như vậy v.v… Nhiều người còn trở nên trầm uất. Vì vậy, hãy dũng cảm để từ bỏ hoặc ít nhất hãy có một lần đối thoại thẳng thắn, để có thể hiểu người và hiểu mình hơn. Cắt đứt một mối quan hệ là một trải nghiệm chẳng ai muốn, thế nhưng bị đối xử như một lựa chọn, bị chà đạp, bị bỏ rơi còn đau đớn hơn về lâu về dài rất nhiều. Ít nhất, bạn cũng đã cố gắng hết sức. Nếu may mắn, người kia có thể cũng sẽ giãi bày những khúc mắc hay khó chịu của họ ở bạn, và bạn có thể xem liệu có đúng không và sửa đổi. Nhưng hầu hết những mối quan hệ kiểu này, tất cả những gì chúng ta nhận được đều là sự im lặng.

Vì cuộc đời rất ngắn, bạn có quyền chạy theo ai đó, nuông chiều họ bằng tất cả sức mình, thế nhưng người đó phải  xứng đáng. Những bạn nói với mình rằng, “có phải mình vô dụng, kém cỏi trong mắt người ta”, “có phải em rất xấu xí và đáng vứt đi, nhàm chán không hả chị?” – Không, ngược lại, các bạn rất đáng yêu, rất nhạy cảm. Các bạn rồi sẽ xứng đáng với người yêu thương mình hơn nữa.

Cô bé ở đầu bài mình nói đến, gần đây đã liên hệ lại với mình. Cô bé năm nay đã 17 tuổi, sẽ chuẩn bị thi Cao Đẳng và đã tự kiếm tiền nuôi bản thân bằng cách đi bán hàng gần nửa năm nay. Cô bé có viết một bức thư nói với mẹ rằng, cô bé rất yêu mẹ và em trai, cô bé biết mẹ khổ khi bố bỏ đi. Tất cả những gì cô bé làm là tha thứ cho mẹ (dĩ nhiên, đấy là cô bé ấy, còn với bạn, bạn không nhất thiết phải tha thứ nếu bạn chưa sẵn sàng và bạn không muốn). Cô bé không dám ở lại nói chuyện với mẹ vì sợ không thể rời đi. Cô bé không từ bỏ mẹ mình, mà cô bé chỉ vứt quá khứ của mình lại đằng sau và chấp nhận rằng mẹ mình là người như vậy. Rằng bà không thể thay đổi thái độ với con gái mình. Mình có hỏi rằng liệu em ấy có muốn biết lý do vì sao mẹ lại làm thế không? Cô bé chỉ bảo “Không chị ạ. Không còn quan trọng nữa rồi. Em ổn, em còn tương lai nữa. Vài năm nữa, biết đâu em và mẹ có thể làm lành”.

Tác giả: KLinh

Nguồn: beautifulmindvn.com

Lượt xem: 7930

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 5
Lượt truy cập: 34722458

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik