Cây bàn chải thắt nơ hồng Thứ Ba, 03/01/2006, 15:01
Nhà tôi có bốn người: ba, má, anh Hai và tôi. Cả gia đình tôi rất thích xài đồ giống nhau, chẳng hạn như bộ đồ ngủ màu hồng tôi đang mặc này là do má tôi may cho cả nhà đấy
Nhà tôi có bốn người: ba, má, anh Hai và tôi. Cả gia đình tôi rất thích xài đồ giống nhau, chẳng hạn như bộ đồ ngủ màu hồng tôi đang mặc này là do má tôi may cho cả nhà đấy. Tôi sướng rơn trong bộ đồ ngủ xinh tươi ấy, vì nó làm nổi bật làn da trắng hồng tự nhiên của tôi. Chỉ mỗi tội anh Hai và ba phải cố gắng mặc chúng với sự yêu cầu của má. Trông họ thật là buồn cười, dù là đang khoác lên mình kiểu áo dành cho đàn ông con trai. Cũng may, một tháng họ chỉ diện chúng hai hay ba lần vào buổi tối. À, đã lỡ nhắc các “seri” đồ vật thì tôi không thể quên bộ bài chải màu xanh lơ do bác tôi tặng cho ba lúc tôi còn đi mẫu giáo. Ôi, nhưng sao chỉ có ba cây bàn chải to lớn thôi vậy. Chắc là bác nghĩ tôi nhỏ, chỉ dùng bàn chải bé xíu xiu mà mẹ mua cho là được rồi. Tôi giãy nãy không chịu và buộc má phải sắm cho tôi một cây bàn chải giống như thế, nếu không tôi chẳng đến lớp mẫu giáo đâu. Buổi đi chợ hôm đó, má đã sắm cho tôi một cái như thế. Khi nhận cây bàn chải từ tay má, tôi bất chợt nghĩ ra một điều và ứ ừ léo nhéo: “Tất cả bàn chải đều màu xanh, con sợ lấy nhầm bàn chải của anh Hai lắm. Làm sao đây má?”. Anh Hai nghe được, từ nhà sau chạy lên, nhìn tôi rồi lắc đầu như không chấp chuyện trẻ con, rồi anh phá lên cười như “Sơ-lốc Hôm” phá được vụ án. “Đúng rồi, để anh nhờ má lấy vải thắt cho em chiếc nơ vào cây bàn chải nhé. Khỏi sợ nhầm mà nó lại đẹp hơn”. Thế là sáng hôm sau, tôi lại có thêm cây bàn chải xanh gắn nơ hồng thật xinh. Và từ đó mỗi cây bàn chải mới của tôi đều được gắn nơ.
Lớn lên, đi học xa nhà, tôi cũng chỉ dùng những cây bàn chải màu xanh và thắt nơ hồng. Lũ bạn cùng phòng tưởng tôi là con hâm. Bởi tụi nó không biết rằng: Đối với tôi, một cây bàn chải đánh răng không chỉ là thứ làm răng sạch mà nó còn chứa cả hương vị gia đình tôi. Và tôi chắc chắn một điều, nó —cây bàn chải màu xanh nơ hồng là một-phần-cuộc-sống của tôi.
-
Lê Ngọc Anh (Cà Mau)
Lượt xem: 1054
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
Các tin khác
- Tình yêu và bài toán áo cơm Thứ Tư, 28/12/2005, 14:47
- Cha trong mắt tôi Thứ Ba, 27/12/2005, 08:46
- Bát phở nhạt Thứ Sáu, 23/12/2005, 09:48
- Hạnh phúc Thứ Năm, 22/12/2005, 17:51
- Ông già Noel có thật không? Thứ Tư, 21/12/2005, 16:03
- Những điều đôi mắt không nhìn thấy Thứ Ba, 20/12/2005, 08:54
- Dù thầy không phải là cha Thứ Tư, 07/12/2005, 15:50
- Khi mỗi người là một chú heo nhựa màu hồng Thứ Hai, 05/12/2005, 10:45
- Quản lý thời gian là làm chủ bản thân Thứ Năm, 01/12/2005, 11:47
- Chuyện suy ngẫm về tách trà Thứ Ba, 22/11/2005, 16:39
- Cổ tích tuổi 15 Thứ Ba, 08/11/2005, 11:26
- Người đàn bà giả danh Thứ Sáu, 04/11/2005, 15:45