Vợ ''bất đắc dĩ'' Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Tôi hối hận vì làm em có thai
tamsubantre.org - Tôi sững sờ khi biết em có thai. Tôi không biết nói gì, ngồi sụp xuống. Tôi hiểu mình đã phạm một sai lầm quá lớn. Chỉ vì một phút không kiềm chế được mình, lòng ham muốn, sự tò mò… tôi đã làm khổ em, khổ cả tôi.
Hậu quả không mong muốn
Tôi, một sinh viên đại học năm thứ 2. Còn em, cô công nhân của công ty may HD. Hai chúng tôi sống cùng một khu nhà trọ. Vài lần gặp gỡ và buông lời tán tỉnh, nhìn vào mắt em, tôi nhận thấy dường như em cũng có tình cảm với tôi. Ban đầu, tôi chỉ định tán tỉnh em cho vui, bởi em không phải tuýp người tôi có thể yêu và nhất là không thể lấy làm vợ. Em là cô gái quá hiền lành, không có gì nổi trội cả về nhan sắc, tính cách và học vấn. Dần dần, tần suất gặp gỡ giữa tôi và em tăng lên. Tôi cũng sang phòng em chơi nhiều hơn. Và tôi chẳng khó khăn gì khi nắm tay, ôm và hôn em. Thế rồi trong một lần không kiềm chế được lòng ham muốn, sự tò mò của một thằng con trai, “chuyện ấy” đã xảy ra giữa tôi và em. Lúc đó, tôi thật ngây thơ, không hề nghĩ tới việc tránh thai, cũng không nghĩ tới chuyện có thai sau khi đã làm “chuyện ấy”. Sau sự việc ấy, cả tôi và em đều thấy ngượng ngùng mỗi lúc gặp nhau. Vì thế, tôi cũng ít gặp em hơn.
Ba tuần sau, em nhắn tin cho tôi: “Em có chuyện quan trọng muốn nói riêng với anh”. Tôi băn khoăn không biết chuyện gì, nhưng nghĩ giữa tôi và em làm gì có chuyện quan trọng, tôi nhắn tin lại từ chối. Khá lâu sau, tôi nhận được tin nhắn của em: “Anh ơi, em sợ lắm! Em có thai rồi”. Tôi sững sờ khi biết em có thai. Tôi không biết nói gì, ngồi sụp xuống. Tôi biết mình đã phạm một sai lầm quá lớn. Chỉ vì một phút không kiềm chế được mình, lòng ham muốn, sự tò mò… tôi đã làm khổ em, khổ cả tôi. Một lúc sau, định hình lại, tôi tức tốc đi tìm em xem thực hư thế nào.

Tôi thực sự không biết phải làm thế nào. Phá thai ư? Đấy là điều tôi cũng đã nghĩ tới. Nhưng làm vậy, tôi thấy mình thật hèn nhát, dám làm mà không dám chịu. Tôi cũng thấy có tội nếu bắt cô ấy phải làm điều đó, phải bỏ đi đứa con của chính mình. Dù sao đó cũng là con tôi, tôi không thể làm điều thất đức như vậy. Tự trách móc, dằn vặt mình khá nhiều, sau một tuần suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng đã có quyết định cho mình. Tôi phải có trách nhiệm với cô ấy, tôi sẽ cưới cô ấy, điều mà trước đây tôi chưa hề nghĩ tới. Một quyết định “điên rồ”, lời mấy thằng bạn bình luận sau khi tôi chia sẻ quyết định của mình với chúng.
Hành trình gian nan
Khi quyết định như vậy, tôi không hề nghĩ tới sự phản ứng của gia đình mình. Đưa em về ra mắt, chưa dám đề cập gì tới chuyện cưới xin, bố mẹ tôi đã phản đối gay gắt. Lý do cũng bởi em không xứng với tôi cả về hình thức, trình độ học vấn. Từ đó, tôi không đề cập gì về em với bố mẹ nữa.
Tôi đem chuyện bố mẹ phản đối nói với em. Em không nói gì nhưng tôi biết đằng sau đó là cả một nỗi buồn, sự tổn thương và sự mặc cảm. Lúc này, tôi thấy thương em vô cùng, nhưng tôi biết đó không phải tình yêu. Tôi hứa với em sẽ không để em bị thiệt thòi, sẽ chăm sóc em và con.
Có lẽ vì tình yêu dành cho tôi quá lớn nên em đã dám đương đầu và vượt qua bao khó khăn. Tôi biết, trong câu chuyện này, em là người thiệt thòi nhất.
Vì sự phản đối của bố mẹ, tôi bàn với em sẽ sinh con, sau đó mới đưa về nhà xin cưới. Em không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Cái bụng của em ngày càng lớn dần. Không giấu được bạn bè, người thân nên chuyện em “chưa chồng mà chửa” cũng đến tai bố mẹ, họ hàng em. Mọi người trong gia đình xa lánh, bố mẹ xua đuổi, bạn bè xì xào em là “đứa con gái hư hỏng”, “chửa hoang”. Tôi hiểu sự đau đớn em đang phải trải qua, nhưng tôi biết mình không hề yêu em.
Chúng tôi dọn về sống chung với nhau. Nói đúng hơn là tôi đã chuyển sang ở cùng em để tiện trong việc giúp đỡ em. Và trong mắt mọi người, em đã là vợ của tôi. Ngoài tiền lương ít ỏi của em, tiền bố mẹ chu cấp hàng tháng cho tôi, tôi còn phải đi dạy thêm buổi tối để có thêm đồng ra, đồng vào. Việc lo toan cơm áo gạo tiền nhiều lúc cũng thấy mệt mỏi.
Thời gian trôi đi thật mau, thế là cũng tới ngày đứa con của tôi và em ra đời. Đây là thời gian vất vả nhất của hai chúng tôi. Không có sự hỗ trợ của gia đình, chúng tôi phải tự lo tất cả. Tôi chỉ có thể giúp em vào buổi chiều còn buổi sáng tôi phải đi học, tối đi dạy. Em một mình phải tự lo tất cả. Nhiều lúc thấy em khóc nhưng tôi cũng chẳng biết an ủi em thế nào. Tôi biết những vất vả cũng như tủi cực em đang phải trải qua. Tôi rất thương em và tôi biết mình chỉ thương em mà thôi.
Việc dạy thêm cộng với số tiền ít ỏi do bố mẹ tôi gửi lên không đủ cho những nhu yếu phẩm cần thiết của ba người. Con tôi không có sữa uống như nhiều đứa trẻ khác. Tôi phải tìm việc khác và thật may mắn, tôi đã được nhận vào làm pasrt-time tại một công ty phần mềm với mức lương khá ổn. Mặc dù không dư giả, song tôi không phải lo nhiều tới chuyện tiền nong như trước. Nhưng tôi cũng lại không có thời gian để giúp em và chăm con. Vẫn một mình em phải làm tất cả. Vất vả là thế song chưa khi nào tôi thấy em ca thán một lời. Về đến nhà, tôi thấy thật bình yên. Đó là mái ấm tôi đã từng mơ ước.
Tôi biết tôi thương em và đang cố gắng nhiều để giúp đỡ em, làm cho em vui. Có những lúc tôi tự hỏi, liệu tình cảm tôi dành cho em có phải là tình thương nữa không hay đó là tình yêu? Tôi chưa tìm được câu trả lời, song có một điều tôi cảm thấy có gì đó khang khác trong tình cảm tôi dành cho em.
Con tôi thế là đã được 1 tuổi, và tôi cũng sắp tốt nghiệp. Chẳng lâu sau ngày tốt nghiệp, tôi đã tìm được một công việc mới với mức lương khá hấp dẫn. Cuộc sống của tôi, em và con không còn thiếu thốn như trước nữa. Khi cuộc sống đã ổn định, tôi nghĩ tới chuyện cần phải làm đám cưới. Tôi bàn với em sẽ đưa con về hai bên nội, ngoại và xin phép làm đám cưới.
Mặc dù sống với nhau gần 2 năm, có một đứa con, song trên danh nghĩa chúng tôi vẫn chưa phải vợ chồng. Tết năm đó, tôi đưa con và em về nhà ra mắt bố mẹ. “Đây là con của con và H, cháu tên là M ” tôi nói. Sự đột ngột này khiến bố mẹ tôi phản ứng dữ dội, nhưng rồi cuối cùng, ông bà cũng chẳng còn cách nào khác là cho chúng tôi tổ chức đám cưới. Vì theo lời ông bà nói thì chúng tôi “đã dồn ông bà vào chân tường rồi, không cho cưới cũng không được”. Chẳng bao lâu sau, đám cưới của chúng tôi được tiến hành trong sự chúc mừng của bà con cô bác hai bên họ hàng, của bạn bè. Trong giờ phút thiêng liêng ấy, tôi đã nhận ra tình cảm tôi dành cho em. Không còn nghi ngờ gì nữa, đấy chính là tình yêu.

Nhìn vào mắt em, tôi biết em vui thế nào. Tôi tự hứa sẽ không để em phải khổ nữa. Tôi không biết tương lai của ba chúng tôi sẽ như thế nào, nhưng hiện tại, tôi biết tình yêu tôi dành cho em đang lớn dần. Ôm em trong lòng, tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc mình đang có - hạnh phúc khi có em. Lúc này tôi mới nhận ra, tình yêu không đến từ vẻ đẹp hình thể, trình độ học vấn hay cái gì cao xa khác, điều quan trọng nhất chính là vẻ đẹp tâm hồn. Có lẽ chính trách nhiệm của tôi, sự hy sinh của em đã là điều gắn kết hai chúng tôi với nhau. Dù không được lựa chọn, song với tôi, cuộc sống với em hiện nay là điều mà tôi đã từng mong đợi.
M.P
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00