Giao diện tiếp cận

Vì yêu Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Nếu không phải hai tiếng ấy, có lẽ sẽ khó có thể tìm được từ nào hợp lý để lý giải tại sao họ lại là bạn đời của nhau, và đủ mạnh để vượt qua bao khó khăn thử thách do sự ngăn trở từ phía gia đình, cùng những “lời ra tiếng vào” từ phía xã hội.

 
Chuyến xe về Huyện Diêm Điền, Thái Bình hôm ấy đã rất đông hành khách, nhưng vẫn có một chỗ trống không có người ngồi; đó là chỗ cạnh anh. Người thanh niên gầy nhom, một nửa tay chân của anh bị khoèo, cái đầu ngảnh ra một bên, miệng gần như há hốc. Biết là ghế đôi đấy, nhưng một số người vẫn chọn ngồi ghế nhựa kê dọc theo lối đi của ô tô chứ không ngồi vào ghế trống cạnh anh, cuối cùng chỉ có chị…

Chị ngồi vào chiếc ghế ấy, và bởi thế mới có bao con mắt hướng về phía chị. Và họ còn ngạc nhiên hơn nữa khi chiếc xe mới đi được vài cây số đã nghe tiếng chị bắt chuyện với anh. Tiếng chị nhỏ nhẹ, tình cảm; Tiếng anh đáp lại chậm chạp, hụt hơi. Thế nhưng chuyện về chuyến đi xa, về quê quán và về gia đình của cả hai người đã khiến cho họ thấy quãng đường như ngắn lại. Cũng qua câu chuyện, họ biết rằng họ chỉ ở cách nhau một xã; và buổi gặp gỡ vô tình ấy đã kết duyên cho họ.

Thỉnh thoảng thấy Ba, người thanh niên tàn tật đến chơi, gia đình chị Thắm vẫn tiếp anh ân cần, chu đáo như những người bạn khác của chị. Ba không phải là người tàn tật đầu tiên đến chơi nhà. Là một thanh niên tích cực, chị Thắm luôn tham gia các hoạt động cộng đồng, nên việc gần gũi và tiếp xúc với những người có hoàn cảnh đặc biệt cũng là điều dễ hiểu.

Hai năm sau buổi gặp gỡ đầu tiên trên chuyến xe khách ấy, chị đề nghị với gia đình cho hai người cưới nhau. Mẹ chị khóc oà. Bố im lặng. Phản ứng của hai người đã đủ cho chị hiểu: Họ không thể chấp nhận cuộc hôn nhân này. Không xinh đẹp, học rộng tài cao gì, nhưng Thắm là một cô gái chăm chỉ, đảm đang, tháo vát, lấy một người chồng bình thường đâu phải là điều quá khó; vậy mà chị lại chọn anh… Họ nghĩ đến thể diện của gia đình, nghĩ đến việc con gái họ sẽ phải gắn bó, chăm sóc người con trai đó cả đời, sẽ phải giữ vai trò của một người chồng trong gia đình… Rồi còn con cái; anh ta có thể có con con không, nếu có, cháu của họ liệu có bị di truyền như bố?... Không, con gái họ vất vả quá. Họ nhất định không đồng ý.

Không phải chị không biết tất cả những điều đó. Ban đầu chị đến với anh bằng tình thương, nhưng, sau hai năm gần gũi, chia sẻ cùng anh bao chuyện vui buồn, chị nhận ra rằng tình cảm của chị với anh đã chuyển sang một dạng thức khác: Tình yêu.

Không thể thuyết phục được gia đình, chị quyết định cùng anh ra thành phố sinh sống. Cùng với sự trợ giúp của gia đình anh, cuối cùng họ cũng có được một ngôi nhà nho nhỏ ở cạnh sông Hồng, từ đây hai người đã cùng nhau xây dựng cuộc sống bằng nghề đóng than tổ ong.

Câu chuyện về tình yêu của chị Thắm dành cho anh Ba có thể coi là chuyện xưa nay hiếm, những tưởng nó chỉ có ở những con người của 20 năm về trước. Nhưng, một tác phẩm hay vẫn luôn có tái bản, và câu chuyện về một tình yêu giầu đức hy sinh như vậy cuối cùng vẫn xuất hiện trở lại trong thời đại ngày nay, và câu chuyện về tình yêu Tú dành cho Phương là một minh chứng.

Cùng học với nhau trong suốt 12 năm phổ thông, hơn ai hết, Tú hiểu Phương là một cô gái hiền lành, dịu dàng. Tính cách ấy cùng với thể chất yếu ớt đã khiến cho Phương thực sự là một cô gái yếu đuối, và chính bởi thế mà Tú luôn có mặt bên cạnh che chở, bảo vệ cho cô. Tình bạn thân của tuổi học trò  theo năm tháng đã dần trở thành tình yêu giữa hai người.
 
Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Cũng chính vì tình yêu dành cho Tú, nên Phương đã không chấp nhận lời cầu hôn của anh sau khi cả hai cùng tốt nghiệp đại học và có được công việc ổn định tại quê nhà. Cô hiểu rằng tất cả những gì mà Tú biết về cô mới chỉ là một cô gái yếu ớt, chứ anh không hề biết rằng cô mắc bệnh tim, và bác sĩ đã khẳng định việc mang thai sẽ là quá nguy hiểm đối với cô. Lấy cô, Tú sẽ phải sống với một người vợ mà thần chết luôn cận kề. Lấy cô, anh sẽ không có cái niềm hạnh phúc của một người cha. Anh không đáng phải chịu thiệt thòi như vậy. Phương phải nói với anh tất cả để anh hiểu và có sự lựa chọn khác phù hợp hơn…

Không như những gì Phương nghĩ. Tú không hề tỏ ra bất ngờ trước những chia sẻ của Phương. Yêu Phương từ lâu, anh đã âm thầm tìm hiểu về căn bệnh của cô, những mong có thể tìm  được một cách chữa trị hiệu quả nhất; đồng thời, anh cũng biết rõ những khuyến cáo cho căn bệnh này để có thể chăm sóc cô tốt hơn khi hai người sống với nhau. Còn chuyện không thể mang thai, Tú biết những nguy hiểm có thể xảy ra đối với người bị bệnh tim khi  mang thai, và anh sẵn sàng chấp nhận điều đó. Tú đã xác định rằng dù sau này Phương có ý định có con, anh cũng không đồng ý.

Cuối cùng thì Tú cũng đã thuyết phục được Phương đồng ý làm vợ anh. Nhưng việc thuyết phục gia đình chấp nhận người con dâu như Phương thật khó khăn. Từ ngày còn học phổ thông đến đại học, thấy Tú thân với Phương, gia đình anh đã luôn nói bóng gió về việc sẽ chẳng bao giờ chấp nhận người con dâu “mỏng manh như tàu lá”; bởi thế, Tú đã dấu gia đình về bệnh tình của Phương, đồng thời, anh nhờ họ hàng và bạn bè tác động trong vòng nửa năm mới thuyết phục được cha mẹ miễn cưỡng chấp nhận cô con dâu gầy nhom, ốm yếu ấy…

Tối 26/3/2008, Tú và Phương vui vẻ kỷ niệm một năm ngày cưới bên những người bạn thân. Nhìn nụ cười rạng rỡ của họ, hẳn ai cũng có thể nhận thấy hạnh phúc đã luôn gõ cửa ngôi nhà nhỏ của hai vợ chồng.

Thần hạnh phúc cũng không bỏ quên người phụ nữ giầu đức hi sinh như chị Thắm. Người con trai duy nhất, kết quả tình yêu chị dành cho anh Ba sau ba năm chung sống, đã đỗ Đại học năm vừa rồi. Chia sẻ với chúng tôi, chị Thắm đã bày tỏ thật lòng mình: “Thực ra chị cũng ngại mang thai vì lo không may con lại bị di truyền từ bố thì tội nghiệp cho nó. Nhưng, niềm hạnh phúc được làm mẹ đã thôi thúc tôi quyết định mang thai và chấp nhận nếu điều không may xảy đến”.
 
Đến với anh Ba, chị Thắm hẳn không biết được rằng mình cũng sẽ có một cậu con trai ngoan ngoãn, giỏi giang. Đến với Phương, hẳn Tú cũng không dám mong đợi một căn nhà tràn ngập tiếng cười trẻ nhỏ. Nếu những mong đợi ấy là giá trị đầu tiên khi lựa chọn bạn đời, hẳn họ đã có lựa chọn khác. Khó có thể gọi tên những giá trị làm nền tảng cho tình yêu của mỗi người trong cuộc. Song, có một điều chắc chắn chúng ta có thể thấy ở những người như chị Thắm, anh Tú là: Họ biết tìm thấy niềm vui trong khó khăn, cảm nhận niềm hạnh phúc ngay trong hoàn cảnh tưởng chừng như đau khổ. Và một điều cốt lõi đối với họ chính là lẽ sống: “Hạnh phúc khi mang lại hạnh phúc cho người khác”.

Hoa Cát

Lượt xem: 1030

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 33
Lượt truy cập: 36478645

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik