Ước gì...! Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Không biết từ bao giờ câu nói: “Nhất Y nhì Dược” đã lưu truyền rộng rãi trong xã hội, đặc biệt là với những người đang đứng trước một sự lựa chọn cho tương lai. Và cho đến tận bây giờ con vẫn hết sức tự hào với nghề Y mà mình đã chọn.
Con may mắn hơn chúng bạn cùng lớp, được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống làm nghề Y. Từ đời cụ kỵ đã là những ông lang, bà lang bốc thuốc chữa bệnh cho dân làng. Rồi cha mẹ, các anh chị em của con cũng đều theo nghiệp gia đình. Đây là một thuận lợi lớn của con. Gia đình là chỗ dựa, là nơi chứa đựng bao sự động viên, khuyến khích và nâng đỡ con trong học tập, trong nghề nghiệp. Trong gia đình, người là bác sỹ ngoại khoa, người là bác sỹ răng hàm mặt. Chỉ riêng con đi theo con đường sản khoa đầy gian truân, vất vả.
Ngày con về ra mắt gia đình chồng, con đã vui mừng xiết bao khi được chứng kiến sự hãnh diện của cả nhà, của mẹ, của các anh chị khi biết con là sinh viên y khoa, là một bác sỹ tương lai. Và cùng với sự ngoan, hiền của mình, con đã thực sự chinh phục được tất cả mọi người trong gia đình, từ mẹ đến các cô các chú, các anh chị trong nhà. Ai cũng dành cho con sự ân cần, thương yêu, con thấy thật hạnh phúc và tự hứa luôn trân trọng những gì mình đang có.
Con còn nhớ ngày ra trường, con quyết định xin nhận công tác về khoa sản, gia đình mình không vui, nhưng cũng chẳng ai tỏ thái độ gì gay gắt. Chỉ đến khi con xung phong chuyển sang làm bên phòng nạo, hút thai, mẹ mới dè dặt lên tiếng. Mẹ không muốn con làm công việc ấy, công việc mà mẹ cho là “thất đức”, là “có tội”. Mẹ bảo: “Con người sống không cần phải để lại vàng bạc, tiền nong cho con cháu sau này, nhưng nhất định phải để lại cái đức. Xây một toà tháp cao không bằng cứu một mạng người. Đằng này, con …”. Từng lời mẹ nói như cứa vào da, vào thịt con. Con nghẹn ngào không nói nên lời trong nỗi buồn tủi, đắng cay.
Mẹ ơi, đâu phải con không biết tạo hoá chỉ dành riêng cho người phụ nữ khả năng mang thai để duy trì nòi giống. Nhưng không phải sự mang thai nào cũng đem lại niềm vui, niềm hạnh phúc cho người mẹ. Có những thai nhi được mong ngóng, đón chào, nhưng cũng có thai nhi bị từ chối, ghét bỏ. Và công việc của con là giúp những người phụ nữ từ bỏ cái thai ngoài ý muốn đó, giúp cho những đứa trẻ tránh được cảnh sinh ra đã bị cha mẹ bỏ rơi hoặc sống trong sự ghẻ lạnh của chính những người ruột thịt. Con biết không phải ai cũng hiểu được điều đó.
Công việc của con hàng ngày đâu có dễ dàng gì. Mỗi ngày, chúng con có hàng trăm bệnh nhân với hàng chục ca nạo, hút. Mỗi bệnh nhân là một hoàn cảnh khác nhau, có người đáng trách nhưng cũng không thiếu gì người đáng thương. Với những người mẹ không đủ điều kiện sức khoẻ để sinh con, phải bỏ đi núm ruột của chính mình, con đau nỗi đau cùng họ. Và chúng con cố gắng làm sao để các chị không cảm thấy quá đau buồn với sự mất mát, thiệt thòi này. Còn đối với những người phụ nữ “trót nhỡ”, “không may” có thai khi điều kiện kinh tế hoặc hoàn cảnh gia đình không cho phép sinh con, chúng con cố gắng hướng dẫn, thuyết phục các chị thực hiện kế hoạch hoá gia đình cho tốt. Thương tâm nhất là những cô bé, vâng, đúng là những cô bé con còn ngồi trên ghế nhà trường, lén giấu mẹ giấu cha đi “giải quyết”, hậu quả của những tình yêu sớm vượt qua giới hạn của một tình yêu học trò. Với những bệnh nhân đặc biệt này, chúng con không chỉ là những bác sỹ mà còn kiêm luôn cả vai trò của những “chuyên gia tư vấn tâm lý” hòng làm khô những giọt nước mắt ân hận, xoá mờ đi những cái nhìn đầy hoảng hốt.
Bản thân việc nạo hút thai đã chứa đựng rất nhiều nguy cơ viêm nhiễm, chỉ một sơ suất rất nhỏ của bác sỹ thôi cũng có thể khiến bệnh nhân phải trả giá rất đắt như để lại những hậu quả xấu “không thể sửa chữa được” như vô sinh, vĩnh viễn không thể làm mẹ được nữa. Vì vậy lúc nào chúng con cũng tự nhủ phải hết sức thận trọng. Vậy mà đôi khi, đáp lại sự cố gắng nỗ lực của con và các bạn đồng nghiệp không phải là sự biết ơn, không phải là những lời cảm tạ mà lại là những lời buộc tội, trách móc, là những cái nhìn như giận dỗi, ai oán. Ngày nào cũng đối mặt với những giọt nước mắt, những sự đau đớn, cộng thêm áp lực công việc nặng nề, thực sự có những lúc con thấy quá mệt mỏi. Nhưng con lại không thể tìm sự sẻ chia, nâng đỡ từ mẹ.
Con biết mẹ không vui, không hài lòng khi con làm những việc này. Con cũng biết khi khách đến chơi nhà, mẹ không còn hồ hởi khoe về con với bao niềm tự hào, thương mến như trước. Mỗi khi báo đài nói đến tình trạng nạo phá thai tràn lan hiện nay và sự dễ dàng thực hiện nạo, hút thai, mẹ lại lẳng lặng đi ra một góc, chẳng nói, chẳng rằng. Và khi con đang cố gắng tìm cách để mẹ hiểu, để mẹ thông cảm với công việc của con thì chuyện không may lại xảy ra. Con bị sảy thai. Nguyên nhân là gì thì một bác sỹ sản khoa như con phải biết rõ. Đáng ra mẹ nên lắng nghe con và các bạn đồng nghiệp giải thích. Đằng này …
Mẹ không ngừng thắp hương, niệm Phật cầu mong sự tha thứ. Mẹ không ngừng than thân trách phận sao kiếp trước ăn ở thế nào mà bị Ông trời trừng phạt nặng nề như vậy. Mẹ lại đay nghiến, chì chiết con không tiếc lời. Mẹ bảo: “Đấy con thấy chưa, quả báo nó vận vào ngay đời con đấy …”. Mẹ có biết lòng con đau đớn như thế nào không? Con nhớ đến lời một bài hát mà mẹ con mình đã từng rất thích: “…Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết dành phần ai …”. Mỗi công việc đều có ích cho xã hội ở một khía cạnh nào đó, phải không mẹ?
Hôm nay ngày 27 tháng 2, ngày Thầy thuốc Việt Nam, nhìn bè bạn đồng nghiệp hân hoan trong niềm vui, trong sự chúc mừng, tràn ngập trong hoa tươi, tiếng cười, con không khỏi chạnh lòng. Con chỉ ước sao một ngày nào đó, mẹ hiểu và chia sẻ cùng con những nhọc nhằn của nghề nghiệp.
Ngọc Trang
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Ra dịch nâu sau khi quan hệ có sao không? Thứ Ba, 05/03/2024, 00:00
- Khả năng lây nhiễm bệnh tình dục Thứ Sáu, 16/02/2024, 00:00
- Ngực phát triển không đều? Thứ Ba, 30/01/2024, 00:00
- Tự ti về bản thân Thứ Hai, 22/01/2024, 00:00
- Liệu mình có thai hay đó là sự thay đổi của cơ thể khi sắp đến chu kỳ kinh nguyệt Thứ Hai, 15/01/2024, 00:00
- Cảm thấy chán nản, mệt mỏi nhưng không hiểu vì sao Thứ Hai, 08/01/2024, 00:00
- Em có phải đồng tính hay không? Thứ Hai, 01/01/2024, 00:00
- Có bình thường không khi bản thân nghĩ nhiều về sex Thứ Hai, 25/12/2023, 00:00
- Vợ chồng ít gần gũi Thứ Hai, 18/12/2023, 00:00
- Lo sợ chuyện mình thích 1 người sẽ bị bạn cùng lớp tiết lộ ra ngoài Thứ Hai, 04/12/2023, 00:00