Tuổi thơ Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Ảnh minh họa
Đứa trẻ trong nó nhớ hoài những trưa đang chơi nhảy dây thiệt hăng mà bị mẹ kêu:
Ngồi ăn cơm mà nó cứ dỏng tai nghe coi có đứa nào bị mẹ dẫn đầu về nữa không, nó cười hắc hắc khi có đứa khóc ré lên vì bị ăn đòn vào mông, bướng nhé!
Đứa trẻ trong nó nhớ hoài những trưa nắng nó trốn ngủ trưa tụm năm tụm ba vơi mấy đứa nhỏ cùng xóm sau khu nhà tập thể. Tụi nó chơi đồ hàng, chơi năm mười mà cứ thì thào vì sợ mẹ bắt về. Có thấy chơi năm mười mà thì thào chưa? Ngộ lắm.
Đứa trẻ trong nó nhớ hoài những chiều thả diều với mấy đứa nhỏ cùng xóm. Nói là diều cho sang chứ thật ra chỉ là một mảnh giấy báo vuông dán thêm mấy cọng lá dừa nhỏ xíu vàng vàng, cái thứ để dán cho mấy cọng lá dừa đó dính với tờ giấy báo là mấy hột cơm dẻo dẻo nó chôm từ nồi cơm ở nhà. Xong con diều, cột thêm cọng chỉ nó cầm con diều chạy te te từ đầu xóm đến cuối xóm, nó mong con diều bay lên được chút nữa nhưng có được đâu nó ngừng chạy diều ngừng bay cắm đầu xuống đất vậy mà hễ có đứa nào rủ làm diều nó cũng khoái. Mấy đứa nhỏ cùng lứa với nó hồi đó chẳng có đứa nào có một con diều ra hồn, chỉ có mấy anh lớn là được chơi diều thật sự, con diều to lắm làm bằng nilon và mấy thanh tre gắn thêm cả cuộn dây cước nữa. Tụi nó xúm xít bu quanh ngửa cổ nhìn con diều bay thẳng lên trời xanh, tụi nó ước một ngày được tự mình cầm cọng cước điều khiển con diều như vậy. Đứa trẻ nào cũng ao ước được thả diều thật sự, nhưng cho đến giờ đã 20 tuổi nó cũng chưa lần nào được như thế.
Đứa trẻ trong nó nhớ hoài những mùa mưa, mùa mưa về hơi đất bốc lên, nó ôm cửa sổ hít cái mùi thơm thơm đó. Nó thích cái mùi đó lắm đến giờ vẫn vậy, cứ hễ sắp mưa là nó nhận ra ngay bởi cái mùi hơi đất đó cho dù đang ngồi trên lầu 6 của giảng đường. Sau vài cơn mưa là khoảng đất trước sân nhà nó bỗng xuất hiện mấy dòng nước nhỏ, có những ngày mưa to dữ dội, nó thò đầu ra cửa nhìn thấy dòng nước nhỏ bây giờ như biến thành một dòng sông đầy ắp tôm cá: rô, trê đủ loại, cá mà nó chẳng biết tên gì cứ ồ ạt trôi qua trước mắt nó. Sở dĩ có nhiều tôm cá như vậy là vì mấy cái dòng nước đó bắt nguồn từ cái ruộng trước mặt công ty của mẹ, cái ruộng đó giờ vẫn còn nhưng hình như chẳng còn nhiều tôm cá như xưa. Mỗi lần về lại khu tập thể đó nó lại thò đầu nhìn xuống coi có nước hay không, cái ruộng đó ngộ lắm mùa thì lấm tấm bèo, mùa thì mọc đầy cỏ xanh um. Không lần nào nó về mà đúng mùa mưa nó mong được thấy lại con cua vỏ tím bò ngổn ngang khắp mặt đường, nó nhớ cái mùa mưa ngày xưa.
Còn nhiều, nhiều lắm những kỉ niệm mà đứa trẻ trong nó nhớ hoài nhưng sao mà kể hết. Kí ức lộn xộn không trật tự không sắp xếp, đôi khi nhớ ra chuyện này, chuyện kia. Nó chỉ muốn rớt nước mắt mỗi khi nhớ lại vì đã lâu quá rồi...tuổi thơ của nó.
Ninitoto - HĐ
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00