Giao diện tiếp cận

Từ lá thư của một bạn gái đồng tính Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Tâm sự bạn trẻ muốn đăng lại bài viết, cũng là lá thư đầy xúc động của bạn gái Nguyên Nguyên, để bắt đầu loạt bài có nội dung hướng đến cuộc sống của các bạn gái đồng tính, như đã giới thiệu.

 

Chúng tôi mong muốn đây là dịp và là nơi để các bạn gái trong cuộc, những người thân, bạn bè của các bạn và bất cứ ai quan tâm giãi bày những cảm xúc và suy nghĩ của mình.

 

Tâm sự bạn trẻ hiểu rằng, từ chỗ nhận diện đi đến chấp nhận và công khai xu hướng tình dục của mình là cả một quá trình đầy khó khăn, thử thách và không phải ai cũng làm ngay được. Trong quá trình ấy, không ít bạn gái (và cả bạn bè, người thân của các bạn) đã phải đối mặt với cảm giác hoang mang, rối bời, những ánh mắt miệt thị và cả những hành vi bạo lực... Tuy nhiên, dù khó khăn bởi còn nhiều rào cản, thì mỗi nỗ lực của các bạn nhằm chấp nhận và sống thật với xu hướng của mình đều rất đáng trân trọng và cổ vũ. Để một ngày không xa tất cả chúng ta đều được sống là chính mình trong một thế giới đại đồng muôn sắc màu mà không có bất kỳ sự định kiến, kỳ thị nào…

*  *  *

Ngày... tháng... năm...

Hôm qua con “chat” với đứa bạn thân, con nói cho nó nghe những sự thật mẹ à, những sự thật mà ngay cả mẹ cũng chưa bao giờ biết về con. Những sự thật mà mỗi lần nói ra là mỗi lần cảm xúc trong con trào dâng mãnh liệt, và con thấy mình can đảm…

Rồi con khóc. Nước mắt của việc che đậy một sự thật sau ngần ấy năm.

Con đã khóc với mẹ khi con đau, khi con còn thơ bé, khi con vấp ngã. Nhưng làm sao con gục đầu lên vai mẹ để khóc cho sự thật của con? Và con sẽ nói gì đây?

Hôm qua bạn ấy còn hỏi con dạo này có siêng về nhà như trước nữa không. Con chỉ trả lời là không và giữ cái lý do lại cho riêng con. Vì con không dám nói rằng con trốn tránh ánh mắt của mẹ, những cái nhìn trĩu nặng của ba. Và trốn tránh cả tình cảm gia đình mà con luôn hãnh diện. Lần rồi con về, ba nhìn bâng quơ nhà hàng xóm và bảo: “Thèm nghe một tiếng ông ngoại ơi quá!”, con nghe đắng nghét nơi cổ họng. Điều tưởng chừng giản đơn và tất yếu mà con cũng không làm nổi.
 
Chợt nhớ đến điều con nói, rằng con sẽ nói những sự thật về con năm 25 tuổi với ba mẹ mà rùng mình. Có thật con sẽ làm điều đó vào mùa xuân này? Hơn vài lần con nghĩ thế, hơn vài lần con quyết định thế, nhưng càng cận ngày về, con càng thấy sợ hãi, càng sợ sự đối diện ấy. Mẹ sẽ như thế nào mẹ nhỉ? Lại bảo con “thôi con đừng nói gì với ba” hay sẽ tức giận với con? Hay mẹ sẽ khóc vì không biết mẹ đã làm gì sai mà con lại như thế? Hay mẹ sẽ bảo con thôi ý nghĩ lệch lạc đó đi? Mẹ không sai gì cả, mẹ à, nên mẹ đừng khóc. Những giọt nước mắt của mẹ lại làm con nghĩ con đang sai, dù đã nhiều lần con tự nhủ con sẽ nói với mẹ rằng con không sai, rằng đó là điều tự nhiên như bao điều tự nhiên khác.
 
Con cảm thấy mình trẻ con, bốc đồng và ấu trĩ. Ấu trĩ cả khi con nghĩ là ba mẹ thì dễ chấp nhận con hơn. Khi con chấp nhận chính mình, con đã mất bao lâu? Con đã hồ nghi những gì? Con đã cảm thấy thế nào? Con biết rõ những điều đó nhất. Vậy mà con muốn ba mẹ cũng sẽ chấp nhận con như thể những điều con nói chỉ là xin phép mẹ một chuyến đi chơi. Vậy mà con định mang điều này vào mùa xuân, mùa Tết, mùa ấm áp yêu thương của gia đình. Vậy mà con còn phân vân, nói trước ngày Tết, hay nói trước khi con rời nhà trở lại Sài Gòn.

Ngày... tháng... năm...

Nhớ khi con học lớp 1, con viết tay trái, mẹ khẻ tay và nắn con viết bằng tay phải. Con tập và cố gắng mãi cũng viết được bằng tay phải đến tận bây giờ, nhưng ngoài viết ra thì mọi sinh hoạt con đều dùng tay trái là chính, và mẹ cũng chưa bao giờ phàn nàn gì về điều đó cả, chỉ thỉnh thoảng cốc đầu con “giống y như mấy chú mày!”. Rồi khi con học phổ thông, con cũng nghĩ rằng khi con tập và cố gắng thì con sẽ có thể yêu một người mà con muốn, và mọi người muốn. Cho đến khi chính người ấy dạy con rằng không có khái niệm “cố gắng yêu”, con tim luôn có lý lẽ riêng của nó thì con biết rằng con sẽ làm trái ý mẹ, sẽ đi một con đường khác và “chống đối” lại hoàn toàn với ý niệm của ba mẹ, của mọi người.
 
Liệu có một lần nữa mẹ lại cốc đầu con và bảo “Con thế nào cũng là con của mẹ, và mẹ tin con” không?
 
Choi voi by you.
"Chơi vơi", tác phẩm tham gia triển lãm Góc với đề tài về đồng tính nữ

Tất cả là quyết định của con trước cuộc sống này, sao con lại đổ nó lên vai mẹ được nhỉ? 25 năm trời nuôi con, có lẽ mẹ không bao giờ mong con như thế. Và dù đúng hay sai, con cũng không bao giờ mong có ngày con làm sai ý mẹ.

Ngày... tháng... năm...

Mấy đêm liền những giấc mơ ám ảnh con. Con thấy nước mắt em rơi ngày em nghe về con như thế, một chút ngỡ ngàng, thêm chút hồ nghi. Con nhớ ánh mắt anh khi anh mất con về tay một người con gái. Và rồi con tự hỏi, con sẽ làm gì đây? Sẽ nói với mẹ hết tất cả sự thật rồi trốn chạy khỏi nhà cho đến khi sự bao dung của một người mẹ kéo con về? Mặc mẹ trong suốt thời gian đó đấu tranh trong khổ sở, vì con, vì đứa con ngoan hiền gương mẫu của mẹ? Phải không, mẹ của con? Hay con sẽ cố cứng đầu bảo vệ cái sự thật của con mặc mẹ nài nỉ, mặc mẹ lo lắng cho con? Hay con sẽ khuất phục và cam chịu một cuộc sống mà rồi cả mẹ lẫn con đều sẽ đau khổ dằn vặt, để đến một ngày mẹ cũng vì tình thương của một người mẹ mà bảo con, thôi con hãy sống theo ý con đi, rồi mẹ quay đi giấu vội nước mắt sợ con nhìn thấy lại mềm lòng?

Nhưng con chưa bao giờ nằm mơ thấy rằng con đứng ở vị trí của mẹ, rồi con sẽ làm gì. Vì con không biết cách biệt hơn 20 năm tuổi có hướng mẹ cùng suy nghĩ với con? Và vì con quá ích kỷ chỉ biết nghĩ cho riêng mình.
 
Con nhớ những năm con học cấp 3, đại học, mỗi lần con đi chơi xa, đi cắm trại hoặc đi đêm không về, mẹ đều dặn dò con đừng nói gì với ba hết. Con không rõ mẹ đã nói như thế nào để hợp thức hóa chuyện đó. Cũng như lần này, con tự hỏi con sẽ nói gì để hợp thức hóa chuyện này với cả ba và mẹ vậy. Hay con nên lặng im? Giá mà con có thể hỏi mẹ.

Ngày... tháng... năm...

Mọi con sông đều đổ về biển. Và cũng như mẹ luôn nói với con “nước mắt chảy xuôi”, con biết dù con không ngoan, dù con như thế nào, thì con cũng là con của mẹ, cũng là người mà mẹ yêu thương nhất.

Dù con bao nhiêu tuổi.

Dù con đồng tính.

Cuối cùng con cũng không đủ can đảm để nói điều đó với mẹ. Nhưng một ngày nào đó những dòng chữ này sẽ thay con nói lên tất cả. Và mẹ hãy tin rằng con vẫn luôn rất tự hào là con của ba mẹ. Con mong mẹ hiểu và thương con.
 
Nguyên Nguyên
(Bản gốc của bức thư đã được đăng trên báo Thanh Niên)
 

Tâm sự bạn trẻ mong chờ nhận được các chia sẻ, bài viết và phản hồi của các bạn về chủ đề này.

 

Địa chỉ nhận thư: chat.banbientap@cihp.org

 

Các bạn cũng có thể sử dụng dịch vụ tư vấn qua thư, tư vấn trực tuyến (hai dịch vụ này cần đăng ký thành viên) hoặc tư vấn qua Yahoo Messenger của Tâm sự bạn trẻ để nhận được những sẻ chia và hỗ trợ cần thiết từ các Tư vấn viên.

Lượt xem: 717

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 33
Lượt truy cập: 36461165

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik