Giao diện tiếp cận

Tôi đã từng đánh mất mình như thế! Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Giờ đây, mỗi lần nhớ lại những ngày tháng đã qua, tôi như sống lại cả quảng thời gian kinh hoàng của cuộc đời mình. Tôi đã huỷ hoại cuộc sống của tôi, huỷ hoại tương lai tốt đẹp của tôi trong thứ chất trắng ma quỷ vào chính cái lúc mà tuổi đời tôi đang đẹp nhất.

Tôi sinh ra trong một gia đình không khá giả, song có cuộc sống hạnh phúc. Cha tôi là nhà giáo, mẹ tôi là một phụ nữ đảm đang, yêu thương chồng con hết mực. 12 năm học phổ thông, tôi luôn là đứa con ngoan của cha mẹ, là học sinh giỏi ở trường. Ở cái làng quê nghèo và nhỏ bé như quê tôi, người nông dân gắn chặt với cây lúa và củ sắn, nên được học hết lớp 12, lại học giỏi như tôi thì cả xã chỉ duy nhất có mình tôi. Tôi đỗ ĐH trong niềm vui hân hoan của chính mình và của cha mẹ tôi cũng như của cái làng nhỏ bé nơi tôi sinh ra và lớn lên. Thế rồi, cuộc sống của tôi đã bước sang một trang khác khi tôi về thành phố học.

Mải vui với niềm vui đỗ ĐH quá lớn, vào học được cả học kỳ mà tôi vẫn chưa thể làm quen được với sách vở và cách học ở trường ĐH. Thêm vào đó, tôi được các đàn anh sinh viên ở cùng xóm trọ cho tôi làm quen với những cuộc “nhậu sinh viên” với đủ những lý do “tân sinh viên”, “đồng hương”, “ma mới”, sinh nhật, ngày nghỉ… Tôi cũng bắt đầu làm quen với điện tử và chát, rồi những cuộc đua ảo, những trận đánh thâu đêm suốt sáng…. nhịp sống của tôi thay đổi, tôi đến giảng đường với đôi mắt thiếu ngủ và ngủ vùi trên bàn vì cả đêm trước chơi điện tử ... Học kỳ I qua đi, tôi sững sờ với những con điểm 3, 4, những môn thi lại mà cả lớp chỉ có mình tôi…. Xấu hổ với mình, với bạn bè cùng lớp, tôi ý thức mình phải học hành cẩn thận hơn, nhưng rồi cái ý thức đó của tôi không thắng nổi những lời rủ rê, khiêu khích của họ…

Kết quả học hành sa sút, tôi càng chán học và ngày càng ngại đến giảng đường hơn, tôi lại vùi sâu mình vào những trò chơi vô nghĩa đó. Và theo chân của một vài đàn anh ham chơi hơn ham học, tôi thử hút heroin để đời được một lần lên tiên. Chất trắng theo tôi từ lần thử dại dột đó và tôi đã trở thành nô lệ của nó. Tôi bỏ học để đi hút, lấy tiền đóng học phí để hút… Hết tiền, tôi cầm cố dần đồ đạc của mình, rồi vay mượn, rồi nói dối, thậm chí cả xin đểu để có tiền mua thuốc.

Khi biết tôi bị nghiện, cha mẹ tôi đã suy sụp hoàn toàn. Mẹ tôi vì quá suy nghĩ về tôi mà sinh bệnh rồi mất. Cha tôi thì tóc bạc dày thêm mấy phần, mắt ông hõm sâu, thâm quầng vì nhiều đêm không ngủ. Người cha gầy rạc đi, lưng cha còng hơn, mắt ông mờ hơn và ông sống lặng lẽ hơn… Tôi biết tôi là nguyên nhân của nỗi đau khổ lớn nhất của cha mẹ tôi, tôi biết tôi bất hiếu, nhưng tôi không đủ dũng cảm để từ bỏ thứ chất bột màu trắng đầy mê hoặc đó. Vật vã, đớn đau… thằng Người trong tôi ngày càng dị dạng, méo mó theo thời gian và theo số lần dùng thuốc.

Cha đón tôi về quê rồi đưa đến trung tâm cai nghiện ở thị xã. Những ngày tháng cai nghiện là những ngày vật vã đấu tranh, có lúc tình yêu thương cha thắng, nhưng có lúc ma tuý thắng…. Tôi không đủ lý trí, sức lực để đấu tranh với cơn đói thuốc. Tôi thua! Cha tôi già yếu hơn, ông không còn đủ sức để tới thăm nuôi tôi và động viên, bảo ban tôi nữa. Rồi ông ra đi. Ông mất trong lúc cô đơn nhất, không người thân bên cạnh, chỉ đến khi hàng xóm phát hiện ra cha đã mất thì cũng là lúc xác cha lên mùi. Và cái thằng Tôi – đứa con trai duy nhất của cha, lại là người biết sau cả hàng xóm!!! Tôi - một thằng con bất bất hiếu!!!

Nước mắt tôi không còn chảy được nữa, tôi chỉ còn biết nguyền rủa chính tôi. Tại tôi mà cha mẹ đau khổ, tại tôi mà cha mẹ phải ra đi trong đau buồn như thế…. Sau ngày chịu tang cha, tôi trở về trung tâm với nỗi thù hận chính mình!

Và hôm nay, khi tôi nói được với các bạn những lời này, là lúc tôi đã rời trung tâm, tôi trở về quê, cày cuốc, lao vào công việc nặng nhọc, vất vả để đấu tranh giữa bên này và bên kia cuộc sống của chính mình và để vơi đi nỗi ân hận với cha mẹ tôi. 25 tuổi, trở thành ông chủ của một trang trại nhỏ ở làng quê và cũng là ông chủ của chính tôi.

Tôi viết những dòng này là để thắp nén nhang tạ tội với cha mẹ tôi và cũng mong sao trong cuộc sống này đừng có bạn trẻ nào dại dột đốt cháy cuộc sống, tương lai, tuổi trẻ của mình như tôi. Tôi cũng mong không còn ông bố, bà mẹ nào phải chịu bất hạnh như cha mẹ của tôi…

Mạnh Hùng

Lượt xem: 590

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 32
Lượt truy cập: 36516156

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik