Tình yêu và vòng xoáy Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Buổi đầu gặp gỡ …
Đó là một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, các cư dân của xóm nhà trọ “Vầng trăng không cô đơn” đang say sưa với trận cầu “đỉnh” nhất trong năm, trận chung kết đôi nam giữa phòng A1 và A7. Tiếng hò reo, cổ vũ náo động cả một khoảng sân nhỏ. Bỗng tiếng hò reo im bặt, mọi con mắt không còn đổ dồn vào những đôi chân dẻo dai đang “làm xiếc” với quả cầu mà hướng hết ra cổng xóm. Nơi đó, có một chiếc xích lô chất đầy đồ đạc, nào bàn, nào quạt, nào vali .. lại có cả mấy chiếc xô, chậu nhựa úp lên nữa. Ai cũng biết đó là chủ nhân của “căn hộ” cuối dãy bỏ không đã mấy tháng nay. Và ai cũng đoán đó là một hay các cô gái, khi nhìn thấy một chú gấu bông trắng phau được cất cẩn thận trong túi ni lông. Và không phải đợi lâu, một cô gái nhỏ nhắn, trắng trẻo xuất hiện nơi thềm cửa. Cuộc mặc cả giữa cô gái và bác xích lô diến ra khá lâu nhưng chắc không có kết quả, vì chiếc xích lô không thể chui qua cánh cổng nhỏ xíu, mà quãng đường từ cổng đến phòng của cô gái khá xa. Nhưng có lẽ túi tiền của cô gái và sức lao động mà bác xích lô phải bỏ ra khi khuân hết đống đồ đó vào phòng chắc hẳn không tương thích với nhau nên đồ đạc được dỡ nhanh chóng xuống đất, ngay cổng ra vào và bác xích lô cũng nhanh chóng quay đi, hệt như khi đến. Cô gái tần ngần nhìn đống đồ ngổn ngang, vệt mồ hôi chảy dài trên gương mặt bầu bĩnh, rồi quả quyết xách chiếc vali vào trước. Khi vừa quay ra, một đội tám, chín chàng trai quần đùi, áo may ô đã đứng dàn hàng ngang bên cổng, cô gái lắp bắp: “Các bạn... các bạn… cần gì thế?”. Một chàng trai dáng chừng là “đại ca” của cả nhóm nhẹ nhàng lên tiếng: “Không phải là các bạn, mà là các anh”. Tiếng cười chợt ré lên, khuôn mặt cô gái cũng đỏ bừng, ngượng nghịu. “Bọn anh chỉ muốn giúp bé thôi”, chàng trai tiếp tục. Và chẳng đợi cô gái gật đầu, cả lũ hè nhau khuân hết đống đồ đó vào phòng của cô gái. Thoáng chốc, cổng xóm đã quang trở lại, lúc này, mấy bạn gái mới tiến vào phòng và cùng cô gái dỡ đồ, sắp xếp thật ngăn nắp.
Tối hôm đó, tất cả ba mươi hai thành viên của xóm trọ có mặt đông đủ trong căn phòng chưa đến 12 mét vuông đó dự “tiệc cóc và trà đá”, một nghi lễ quen thuộc của xóm trọ, gọi là “làm quen và giới thiệu”. Qua họ, cô gái biết được những “luật lệ” thú vị và ấm áp của xóm trọ này, từ “không gây gổ cãi lộn, không để rác bừa bãi, không lãng phí điện, nước” đến “không đi chơi với người yêu quá 10 giờ”, “cấm ốm mà không báo cáo”, “cấm thi lại”…Suốt buổi tối hôm đó, một chàng trai ngồi lặng lẽ trong góc phòng, chẳng nói chẳng rằng, chỉ thỉnh thoảng cười nho nhỏ theo lũ bạn và len lén nhìn cô bạn mới chuyển đến. Khi bắt gặp ánh mắt cô gái, chàng trai lại xấu hổ, đỏ bừng mặt. Buổi làm quen diễn ra thật vui và ấm cúng.
Tình yêu nảy nở …
Sau này, khi nhớ lại cái ngày đầu tiên chuyển đến xóm trọ mà Huyền, tên cô gái, đã gắn bó suốt bốn năm qua, thường bảo, đó là số phận. Số phận đã cho cô gặp Sơn, tên chàng trai lặng lẽ, như thế đó. Và đã là số phận, nên dù có cố gắng thoát ra hay cố vơ vào cũng chẳng thế được. “Số phận đã sắp đặt thế nào thì mình cứ thế mà theo thôi”, Huyền triết lý. Sau buổi tối đáng nhớ đó, Huyền bắt đầu hoà vào cuộc sống nơi xóm trọ với sự giúp đỡ rất chân tình của mọi người, đặc biệt là Sơn. Cuộc sống xa nhà, thiếu thốn tình cảm đã khiến họ nhanh chóng xích lại gần nhau. Sơn quan tâm đến Huyền từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Yêu Huyền, mọi dự định trước đây của Sơn đã thay đổi hoàn toàn. Sơn không còn mơ ngày ra trường, trở về quê hương với tấm bằng giỏi và nhanh chóng đi làm theo sự sắp đặt của cha mẹ, phụ cha mẹ nuôi hai đứa em ăn học và rồi lấy vợ, có con, xây đắp một gia đình hạnh phúc. Giờ đây, tương lai của Sơn gắn với Hà Nội, với quyết tâm lập nghiệp nơi đất chật, người đông, sống một cuộc sống đầy bon chen, vất vả để có thể cưới Huyền. Vì từ lâu, Huyền đã xác định, cuộc sống của cô là ở chốn thủ đô này, vì nghề của cô chỉ có thể được ứng dụng và phát triển tại nơi đây. Kể từ đó, Sơn bắt đầu thay đổi, các mối quan hệ không ngừng được mở rộng, từ một người khá “nhát”, Sơn chững chạc hẳn lên, cậu tham gia tích cực vào các hoạt động phong trào của lớp, của khoa, của trường, tận dụng tất cả các mối quan hệ với hy vọng có được một công việc ổn định sau này. Trời không phụ lòng người, với sự năng động của mình, ngày ra trường, nhờ sự giới thiệu của thầy hướng dẫn, Sơn được nhận vào làm tại một công ty xây dựng lớn, đúng như nguyện ước. Chỉ có điều, công việc đòi hỏi Sơn phải thường xuyên đi công tác xa. Còn Huyền, sau nhiều tháng ngày kiên trì nộp hồ sơ, thậm chí chờ đợi các mối quan hệ của bố mẹ, Huyền vẫn chưa xin được việc phù hợp với nghề của cô. Đành làm tạm trong một cửa hàng bán lụa, Huyền đau xót nhìn kiến thức cứ ngày một mai một đi.
Cũng từ đó, khoảng cách tưởng chừng không bao giờ có giữa Huyền và Sơn bắt đầu xuất hiện, ngày một lớn dần. Với những thành công bước đầu trong công việc, Sơn được tiếp xúc với nhiều bạn gái xinh xắn, năng động, giỏi giang. Anh bắt đầu đánh giá Huyền bằng con mắt khác.Từ cách ăn mặc cho đến cách nói năng của Huyền, Sơn đều thấy thua kém những người con gái khác. Và không biết từ đâu, Sơn bắt đầu tỏ ra coi thường Huyền. Những cuộc đưa đón nhau đi làm hay những buổi đi chơi chung giữa hai người thưa dần. Phần nhỏ vì Sơn bận, phần lớn vì Sơn thấy nhàm chán, không hào hứng. Với Sơn, những buổi nhậu hay đi hát karaoke với đám đồng nghiệp mới thực sự hấp dẫn. Sự có mặt của Huyền trong những cuộc vui đó thưa dần, thưa dần rồi mất hẳn. Sau những cuộc vui, Sơn trở về nhà trọ với trạng thái say ngất ngưởng. Không biết bao lần, Huyền đã phải âm thầm “phục vụ” Sơn với những trận “nôn mửa” kinh hoàng. Rồi những cuộc đi công tác xa, lúc trở về thành phố là hàng loạt những tin nhắn “đầy tình cảm”, những cuộc điện thoại hàng tiếng đồng hồ liên tục diễn ra như trêu ngươi, như chĩa vào trái tim Huyền hàng vạn nhát dao. Không phải Huyền không biết những thay đổi nơi Sơn, mà vì “qúa yêu Sơn mất rồi” nên Huyền không thể làm khác. Nếu trước đây, chỉ cần một lỗi lầm nhỏ của Sơn là Huyền có thể tha hồ giận dỗi, mặc cho Sơn “vò đầu bứt tai” tìm cách dỗ dành thì giờ đây, nếu Huyền có giận, thì người làm lành trước lại sẽ là Huyền. Ngân, bạn thân của Huyền và là người ở cùng phòng với Huyền chứng kiến hết những cảnh đó, đã khuyên Huyền nên nhìn thẳng vào sự thật. Nếu cứ tiếp tục như thế này, Huyền sẽ nhận được gì? Không có sự tôn trọng thì tình yêu liệu có tồn tại?
Một cái kết đáng buồn
Huyền cũng nghĩ rất nhiều về mối quan hệ của cô với Sơn, về tương lai sau này, nhưng Huyền không đủ can đảm để rời xa Sơn. Nhiều lần ướm hỏi ý Sơn về sự chia tay giữa hai người, Sơn nói: “Tuỳ em, nếu em muốn thì cứ bỏ, anh không bao giờ bỏ em trước. Như thế, anh còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người”. Với Huyền, đó lại như là một cành khô để cô níu bám mà không biết rằng nó thật sự nguy hiểm, có thể gãy bất cứ lúc nào và làm cô bị tổn thương, có thể sẽ rất “nặng”. Huyền cho rằng, nếu mình đã một lần đủ sức làm Sơn thay đổi, từ một cậu trai hiền lành, chân chất sang một con người năng động, đầy toan tính, thì cũng có thể biến Sơn trở lại như cũ. Cô lấy lại sự tự tin và bắt đầu thay đổi chính mình.
Sự trượt dài của Sơn trong lối sống cứ ngày một tệ hại, những cuộc nhậu triền miên, hễ nói đến là những công trình hàng chục tỷ đồng… và những cuộc trêu ghẹo cô bé này sang cô bé khác… cuốn hết tâm trí và sự quan tâm của Sơn. Còn Huyền âm thầm với kế hoạch của mình. May mắn đã đến, Huyền xin được một công việc khá “hấp dẫn”, làm phiên dịch cho một công ty liên doanh lớn của Hàn Quốc. Với mức lương khá cao, Huyền có điều kiện để đầu tư “thay đổi bản thân”. Huyền đi duỗi tóc, may những bộ váy hợp mốt, học trang điểm và sắm cho mình một chiếc điện thoại xịn. Với môi trường làm việc mới, Huyền cũng học được nhiều trong cách cư xử. Vốn nhạy cảm nên Huyền học những cái đó khá nhanh và chẳng mấy chốc trở nên “thành thạo”, “sành điệu” chẳng kém gì những cô gái mà Sơn thường kể và so sánh với Huyền trước đây. Sơn cũng ngạc nhiên trước sự thay đổi của Huyền và cũng bắt đầu nhìn Huyền khác đi, Sơn lại bắt đầu quan tâm đến Huyền, chiều chuộng Huyền, đưa Huyền đi theo những cuộc hội họp của anh. Huyền thấy những cố gắng của mình bắt đầu có hiệu quả.
Nhưng có một điều mà trước đây Huyền chưa bao giờ nghĩ đến, đó là cô có thể tìm lại sự quan tâm của Sơn, nhưng không làm mất đi những thói xấu mà Sơn đang “tiêm nhiễm” phải. Thay thế dần cho cảm giác thắng lợi, là sự mệt mỏi, Huyền không thấy có hứng thú chút nào với những cuộc nhậu nhẹt lu bù, những cuộc hát karaoke đến tận nửa đêm của đám bạn Sơn, những câu chuyện mà họ nói cô cũng chẳng thể nào quen và hoà nhập được. Và đặc biệt những tin nhắn, những cú điện thoại “đầy nghi ngờ” vẫn tiếp tục đổ về máy của Sơn, chỉ có điều bây giờ “kín đáo” hơn không “lộ liễu” như trước.
Cuối cùng sáu tháng sau ngày quan hệ giữa Huyền và Sơn “ấm áp” trở lại, Huyền quyết định sẽ chấm dứt cuộc phiêu lưu của mình với Sơn tại đây. Cô và Ngân quyết định chuyển nhà, rời xa khu xóm trọ đầy kỷ niệm, không còn liên quan tới cuộc sống của Sơn nữa. Huyền biết, khoảng thời gian sắp tới sẽ rất khó khăn với cô, vì quả thực, Huyền còn rất yêu Sơn, nhưng cô không thể làm khác, sức chịu đựng của con người chỉ có giới hạn. Đúng như Ngân nói, đây là quyết định dũng cảm nhất của Huyền và cô quyết định sẽ phải thực hiện được, không yếu mềm như bao lần trước nữa.
Không biết sau này, khi đã mất Huyền, Sơn có cảm thấy nuối tiếc, hay anh còn bận với những cuộc phiêu lưu tình ái mới. Chỉ chắc chắn rằng “kiểu yêu” như của Sơn sẽ chẳng bao giờ đem lại hạnh phúc. Cuộc sống vốn không yên tĩnh, nhiều thăng trầm và sóng gió. Nếu yêu mà không tôn trọng người yêu, không trân trọng những gì đã có và không chân thành động viên, giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn thì chỉ một cơn bão nhỏ cũng có thể đánh gãy tấm buồm hạnh phúc. Chia tay, dù với bất kỳ lý do nào cũng là điều đáng tiếc, nhưng khi tình yêu “không còn vừa vặn” với mình, hãy can đảm dừng lại, đừng cố “nuôi”, cố “giữ” một cách vô ích, vì nó chẳng bao giờ đến được với bến bờ hạnh phúc.
Ngọc Trang
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00