Thực sự biết ơn Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Người phụ nữ thông thái này đã dạy cho ông một bí mật mà rất nhiều người không hẳn dễ học được: đó là cách sống hạnh phúc...
Cũng giống như bất kỳ bậc phụ huynh nào khác, bố mẹ luôn dạy tôi phải thường xuyên nói “cảm ơn”, với hy vọng rằng việc cảm ơn sẽ trở thành một thói quen trong cả cuộc sống của tôi. Bởi dù gì, nếu bạn nghĩ rằng “mình biết ơn nhưng chỉ không nói ra thôi”, thì điều đó chẳng mang nhiều ý nghĩa. Nhưng bố mẹ còn hy vọng tôi không chỉ đơn giản là nói lời cảm ơn, mà còn phải cảm thấy thật sự biết ơn nữa. Bởi vì, như mẹ tôi nói, những người luôn biết ơn là những người hạnh phúc.
Tiến sĩ Fulton Oursler đã từng kể câu chuyện về một phụ nữ lớn tuổi từng chăm sóc ông khi ông còn nhỏ. Người phụ nữ này không chỉ thể hiện lòng biết ơn của mình, mà còn thực sự cảm thấy nó. Trong khi, như cách nghĩ của mọi người, thì Anna – tên người phụ nữ đó – chẳng có nhiều may mắn trong đời. Suốt từ hồi trẻ, bà chỉ đi làm thuê, giúp việc cho các gia đình mà thôi.
Tiến sĩ Oursler kể, ông vẫn nhớ hình ảnh bà Anna ngồi ở bàn bếp, trông rất nghiêm túc, và bà nói: “Thật tuyệt vời khi có đủ vittle. Tôi thực sự biết ơn”. Oursler hỏi bà Anna, rằng vittle là gì, và bà ấy đáp đó là thức ăn và thức uống. Vốn là một cậu bé tò mò, Oursler lại nói: “Cho dù bà có biết ơn hay không thì bà vẫn có thức ăn và thức uống cơ mà?”. Và Anna nói: “Đúng, chúng ta vẫn sẽ có vittle, nhưng khi chúng ta biết ơn thì những món chúng ta ăn uống sẽ cảm thấy ngon hơn”.
Bà Anna kể với cậu bé Oursler, từ hồi bà còn nhỏ, thì người ông của bà đã dạy bà hãy luôn tìm quanh mình những điều để biết ơn. Cho nên, mỗi sáng, ngay khi tỉnh dậy, bà luôn tự hỏi mình: “Hôm nay điều đầu tiên mình có thể biết ơn là gì?”. Đôi khi, mùi thơm của cà phê trong bếp bay tận vào phòng bà. Vào những buổi sáng như thế, hương thơm êm ái của cà phê sẽ khiến bà nói: “Thật tuyệt vời khi có món đồ uống này! Mình thực sự biết ơn, vì cà phê, và cả vì hương thơm ấm áp của nó nữa”.
Chàng trai trẻ Oursler lớn lên và rời khỏi gia đình. Một ngày kia, Oursler nhận được tin bà Anna đang bệnh nặng. Anh lập tức trở về nhà và thấy bà Anna đang nằm, rất gầy guộc, nhưng khuôn mặt vẫn rất thanh thản, trông không khác gì những khi bà ngồi bên bàn bếp ngày xưa.
Oursler tự hỏi vào thời điểm như thế này thì bà Anna còn có thể biết ơn gì nữa. Như đọc được suy nghĩ của Oursler, bà Anna mở mắt, nhìn mọi người xung quanh mình, và nói nhỏ: “Thật tuyệt vời khi có những người bạn tốt như thế này! Tôi thực sự biết ơn!”.
Dù Anna không phải là một thành viên trong gia đình, nhưng Tiến sĩ Oursler nói, ông chịu sự ảnh hưởng sâu sắc bởi người phụ nữ đó, bởi khả năng luôn tìm thấy lý do để “thực sự biết ơn” của bà. Người phụ nữ thông thái này đã dạy cho ông một bí mật mà rất nhiều người không hẳn dễ học được: đó là cách sống hạnh phúc.
Đặng Mỹ Dung (Dịch)
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00