Tết chỉ về khi bạn trở về Thứ Tư, 22/01/2020, 00:00

Tôi vẫn nhớ trong một bài giảng thầy giáo dạy tiếng anh của tôi đã dạy, đối với từ “home” chúng ta dùng “go home” mà không “to” như khi dùng đối với những địa điểm khác. Vì đó là nơi chúng ta trở về. Điều này làm tôi nhớ đến một câu nói: "Người ta có rất nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một chốn để về".
Cận tết, trang mạng xã hội của một con bé sinh viên như tôi ngập tràn status với chung một chủ đề: “Về nhà”. Cùng một chủ đề nhưng lại có cơ man đủ thứ loại chia sẻ. Đứa chụp hình ảnh tay xách tay mang va li, ba lô ra về chia sẻ lên cho bạn bè tức chơi; đứa than ngắn, than dài đang ở một mình vì bạn bè đã về hết; đứa nôn nao khi vẫn còn kì thi trước mắt; đứa thông báo bằng một cách thần tốc nào đó nó đã ở nhà. Niềm vui đoàn viên luôn được sẻ chia với tốc độ ánh sáng, nỗi buồn ở lại người ta luôn tránh để đừng chạm vào. Nhưng con bạn thân của tôi luôn mạnh mẽ hơn tôi tưởng, nó luôn dặn tôi lúc nào đi thì báo, về tới nhà thì gọi. Hai mươi tám tiếng trên tàu, có lúc nó sẽ nhắn tin hỏi xem đã tới đâu rồi.
Không may mắn như tôi, một năm tôi thường về quê hai lần: Tết và hè. Nó, bốn năm – thậm chí Tết cũng phải ở lại chỉ vì có nhiều công việc làm thêm hơn và có thể kiếm đủ tiền học cho học kì sau. Tôi không rõ tâm trạng thực sự của nó, nó luôn bảo Tết ở Sài Gòn không buồn chán như người ta nói đâu. Và nó cũng chẳng có thời gian để mà nhung nhớ. Bình thường, công việc cũng cuốn nó cả ngày, đêm và quả thực có lúc tôi nghĩ, nó có khi chẳng có thời gian mà nhung nhớ thật. Trước ngày tôi về Tết năm trước, nó hỏi tôi có khi nào thời gian sẽ làm cho nó chai sạn. Tôi im lặng. Nó cũng không chờ câu trả lời vì thực ra thì đó không phải là câu hỏi. Và rõ ràng bản thân nó đã có câu trả lời.
Nghĩ về nó, tôi thấy có thể rằng nó mạnh mẽ và giỏi giấu giếm cảm xúc, thế còn cha mẹ và các em của nó. Có lần tôi đã hỏi, cha mẹ có giục về không. Nó chỉ cười trừ. Tôi nhớ đến mẹ tôi, người thậm chí trước ngày về tôi một tuần ngày nào cũng gọi để dặn sắp xếp đồ đạc, cho dù tôi vừa về nhà vào tháng tám. Thằng em trai thậm chí còn dặn chị gái chuẩn bị đồ ăn cẩn thận vì chị gái từng bảo không ăn được đồ trên tàu. Người nhà là vậy nên nó chẳng cần nói gì thêm, tôi cũng đủ hiểu.
Vì thế, nên mỗi dịp về quê tôi thường chụp rất nhiều ảnh để chia sẻ lên blog của hai đứa. Cành đào mới nở được mấy bông, quả quất chỉ có một trái mà đã vàng. Cảnh chợ Tết tập nập những hương, hoa, cau trầu và đồ cúng lễ; đôi ba bà túm tụm lại một nơi trả giá cho con gà trống. Bữa nay còn mở thêm phiên chợ chiều gần nhà văn hóa xã, tôi được dịp mục sở thị và chụp lại chậu cá chép cúng ông Táo. Nhà chưa chuẩn bị gì gói bánh hết, tết năm nào đó tôi nhắn tin cho nó như thế, hai tám mới đi mua lá dong. Chỉ mấy giây sau nó đã nhắn lại một tin rất gọn, đang ăn bánh. Tôi hóa đá, nhanh dữ. Nó bảo thích nhìn mấy hình chụp gói bánh, thế nên tôi luôn chụp lại rất cụ thể từng giai đoạn ngâm gạo nếp, giã đậu, rửa lá, nhặt hành tím, gói bánh, luộc bánh, thay lá, nặn bánh, thay nước.
Và đặc biệt chụp rất nhiều cảnh hai chị em ngồi cắn hạt hướng dương cạnh nồi bánh đêm hai chín tết. Chụp rồi, tự dưng tôi cũng đâm ra nghiện nhìn bức ảnh ấy, tự cảm thấy ấm kì lạ và tự cho đó là một nghệ thuật. Giao thừa, hai chị em lội ra vườn hái cành bưởi đầy nụ lấy lộc đầu năm. Tôi gửi nóng cho nó một tin nhắn hình ảnh, và thường tới gần trưa mồng một nó mới trả lời một tin chẳng liên quan. Tôi cũng không thắc mắc, nó bận quá chẳng có thời gian nhung nhớ đến tôi chăng? Mồng một, tôi cũng bận thay mẹ tiếp khách và nhận lì xì, không có thời gian nhung nhớ đến nó. Mẹ tôi và em đi chúc tết họ hàng.
Sài Gòn ấm áp, Nghệ An lúc này vừa lạnh lại vừa mưa thế nhưng sao tâm trạng sắp được về nhà lại mới thấy ấm thế này. Về hè, về Tết luôn là hai tâm trạng khác nhau. Tết năm ngoái, Tết năm nay cũng đã khác. Hành trang mang về năm nay ít hơn nhưng cảm giác có chút nặng hơn vì mang theo cả nỗi lo của một sinh viên năm cuối. Mẹ dặn, mang ít đồ thôi, con về là được rồi. Vậy mối lo này, con tạm kí gửi lại Sài Gòn. Để về quê với vòng tay của mẹ và nụ cười tỏa nắng của em. Còn cậu, Tết này nhớ tới bản thân một chút nhé và nhớ lời hứa Tết sau cùng tớ về nhà!
Trang NT – blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Làm thế nào để có buổi hẹn hò vui vẻ mà lại phù hợp? Thứ Bẩy, 12/04/2025, 00:00
- 50 câu hỏi để hiểu rõ hơn về một ai đó Thứ Năm, 10/04/2025, 00:00
- Cần làm gì khi trẻ mắc chứng tự kỷ? Thứ Năm, 03/04/2025, 00:00
- Trẻ tự kỷ: Tại sao sự hỗ trợ của cha mẹ lại quan trọng hơn bao giờ hết? Thứ Tư, 02/04/2025, 00:00
- 7 thói quen giúp ích cho sức khỏe tinh thần của bạn Thứ Hai, 24/03/2025, 00:00
- Bạn có phải là cha mẹ trực thăng không? Thứ Năm, 27/02/2025, 00:00
- 30 mẹo để giành được sự tôn trọng của người khác! Thứ Bẩy, 18/01/2025, 00:00
- Bạo lực tình dục có thể gây ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe Thứ Sáu, 10/01/2025, 00:00
- 20 Điểm Chung Của Những Người Có Mối Quan Hệ Tuyệt Vời Thứ Ba, 07/01/2025, 00:00
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
Các tin khác
- Cuối năm ngồi ngẫm lại cuộc đời: Cứ sống chết vì tiền chúng ta có bao nhiêu ngày thực sự dành cho bản thân? Thứ Tư, 15/01/2020, 18:30
- Lý do nên uống nước trước khi uống trà hoặc cà phê Thứ Tư, 15/01/2020, 17:30
- Ai cũng cần được yêu thương như thế này? Thứ Tư, 15/01/2020, 17:00
- Tết có nhạt đi đâu, chỉ có lòng người là thay đổi Thứ Tư, 15/01/2020, 10:39
- Ngọt ngào kẹo kéo ngày xưa Thứ Tư, 15/01/2020, 10:34
- Hết duyên sẽ không còn gặp gỡ Thứ Tư, 15/01/2020, 10:27
- Đừng sống theo cách người ta muốn, hãy yêu lấy bản thân mình Thứ Tư, 15/01/2020, 10:22
- Nhặt nhạnh ký ức tuổi thơ Thứ Tư, 15/01/2020, 10:17
- Hãy cứ điên rồ một chút khi còn trẻ Thứ Hai, 06/01/2020, 19:00
- 7 thực phẩm giúp trị cảm lạnh hiệu quả Thứ Hai, 06/01/2020, 18:00
- Nỗi lòng của những đứa con đón Tết xa nhà Thứ Hai, 06/01/2020, 10:05
- Có một ngôi nhà để trở về Thứ Hai, 06/01/2020, 09:56