Giao diện tiếp cận

Sao mình không hiểu cho nhau? Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Đêm nay là đêm cuối tuần, cũng là đêm thứ bảy liên tiếp trong suốt cả tuần anh trở về nhà muộn. Tiếng chuông đồng hồ lạnh lùng điểm 12 tiếng. Đón anh ở cửa là khuôn mặt u buồn đầy căng thẳng, là tiếng thở dài từ tận sâu đáy lòng của em. Anh gắng gượng nở một nụ cười thật tươi dù cho đến lúc này, anh đã quá mệt và chỉ muốn nằm lăn ra ngủ. Anh đã định nói với em: ''Đó là vì công việc'' nhưng anh sợ …

Chúng mình đã từng có một tình yêu thật đẹp, thật lãng mạn thời sinh viên và rồi lấy nhau trong một đám cưới ngập tràn hạnh phúc. Một đứa con nhỏ xinh xắn, kháu khỉnh ra đời, niềm vui nhân lên gấp bội. Anh tưởng rằng cuộc sống cứ êm đềm trôi đi như thế, anh đâu ngờ cuộc sống gia đình lại không hề đơn giản. Với anh, gia đình luôn là thứ quý giá nhất. Song đồng lương của một công chức không đủ để anh lo toan chu đáo cho vợ, cho con, cho đứa em gái ốm yếu nay nằm viện này, mai nằm viện khác. Anh đành từ bỏ công việc nghiên cứu mà anh yêu thích, chuyển sang làm kinh doanh. Nhưng kể từ đó, giờ giấc làm việc của anh không còn là giờ “hành chính” như trước nữa. Sinh hoạt của anh cũng thất thường theo. Công việc lấy đi của anh tất cả: thời gian, sức lực. Bây giờ anh không còn những tối thứ bảy đưa em đi xem phim, nghe ca nhạc, không còn những sáng chủ nhật đưa con đi chơi công viên. Anh không thể phụ em làm việc nhà, chăm sóc con nhỏ. Anh cũng không thể tự mình săn sóc, thuốc thang cho em gái. Tất cả những việc đó, anh nhờ cậy cả vào em.

Em vừa đi làm, vừa quán xuyến ngần ấy việc, lúc nào cũng hối hả, tất bật, nhưng vẫn không quên động viên, chăm lo cả cho anh. Những bộ quần áo lúc nào cũng được là ủi phẳng phiu, thơm phức, những tách cà phê, những ly sữa nóng nghi ngút khói mỗi tối muộn. Những đêm em gục đầu bên khung cửa thức đợi anh về.... Tất cả những điều đó đâu phải anh không biết. Và anh thầm cảm ơn em, người vợ hiền thảo của anh. Hết ngày này qua tháng khác, vòng quay của công việc cuốn anh theo. Rồi những bữa cơm gia đình thưa dần, anh trở về nhà khi quá nửa đêm. Chúng mình không còn thời gian để mà trò chuyện, những gì em muốn nói với anh là qua chiếc bảng nhỏ treo dưới nhà. Tất nhiên là anh biết em không vui, không hài lòng. Nhưng anh không biết phải làm thế nào cả. Thỉnh thoảng trong những giấc mơ vội vàng, anh mơ về một cuộc sống thảnh thơi, an nhàn, cả gia đình lúc nào cũng được sum vầy bên nhau … Cho đến khi choàng tỉnh giấc, vẻ tiếc nuối vẫn còn hằn trên khuôn mặt. Em có biết để giấc mơ ấy trở thành hiện thực, anh còn phải vất vả, khó nhọc trong một thời gian dài nữa.

Anh cố gắng bù đắp cho em, cho các con, cho đứa em gái thiệt thòi bằng khoản tiền anh kiếm được, để những người mà anh yêu thương nhất trên đời có cuộc sống đủ đầy, thoải mái. Vậy mà em đã đáp lại điều đó như thế nào, em có biết không? Thay vì quan tâm đến anh như trước, em thường im lặng hoặc nếu có nói thì lại là những lời trách móc, giận dỗi, hờn ghen. Càng ngày, em càng tỏ ra căng thẳng với anh hơn. Thậm chí cả những lúc anh cố gắng rũ bỏ công việc để gần gũi, âu yếm hòng bù đắp cho em thì em lại thẳng thừng từ chối khiến anh hụt hẫng vô cùng. Em trách anh vô tâm, vô trách nhiệm khiến lòng anh đau đớn, nặng nề. Em so sánh anh với chồng người này, người khác. Anh biết mình chưa hoàn hảo, anh biết mình còn nhiều thiếu sót. Nhưng thực sự những lúc đó, anh thấy tủi thân và cô đơn biết bao. Khoảng cách giữa anh và em ngày một nới rộng mà anh thì không biết làm thế nào để thu hẹp lại. Mái nhà mà anh không tiếc công sức để vun đắp dường như không còn là nơi trú ngụ thanh bình và ngọt ngào cho anh sau những mệt mỏi, vất vả của cuộc sống.

Anh biết có những người đàn ông khác cũng ở trong hoàn cảnh giống anh hoặc gần giống anh. Họ tìm đến với những cô gái khác để “giải toả tâm lý”, để tìm một nơi trú ngụ dịu êm. Nhưng anh thì không thế. Trái tim anh chỉ có mình em. Trước đây, bây giờ và cả mai sau cũng vậy. Em có bao giờ nghĩ đến việc nhiều khi anh đã phải vất vả chống đỡ với những cám dỗ như thế nào. Đáng lẽ em phải là người hiểu và chia sẻ cùng anh những điều đó, vậy mà em lại nỡ nghi ngờ, dằn vặt anh.

Đêm nay, anh lại đối diện với ánh mắt u buồn của em, với cái quay lưng đầy giận dỗi. Anh không nỡ trách, không nỡ giận em. Anh chỉ thầm ao ước nụ cười lại quay trở về trên gương mặt thân yêu của em. Cuộc sống vốn đã nhiều khó nhọc, cớ sao mình không chịu hiểu cho nhau?

Ngọc Trang

Lượt xem: 598

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 18
Lượt truy cập: 36526167

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik