Sai lầm vô ý Thứ Ba, 22/03/2005, 17:51
Tôi nhìn thấy một con chim cút mẹ kéo theo một sợi dây, đi xuyên qua đồng cỏ dày đặc. Nhìn đầu nó thật ngộ nghĩnh, cứ nhấp nhô vẻ rất vội vã khi nó chạy.
Tôi đứng nhìn con chim cút từ cửa bếp. Không biết sợi dây đó bị ai buộc vào chân nó, hay nó tự vướng vào đâu? Thỉnh thoảng sợi dây như căng ra. Tôi phải đi tìm hiểu xem có chuyện gì mới được.
Tôi chạy ra ngoài, nhẹ nhàng lại gần, lại gần hơn nữa để nhìn cho rõ. Có một lúc, chim cút mẹ rõ ràng nhìn thấy tôi, nhưng nó vẫn cắm cúi đi tiếp, đầu gật gật. Lẽ ra lúc đó tôi phải biết mà đứng yên. Nhưng sự tò mò quả là khộng thể chịu đựng nổi!
Tôi tiến lại gần hơn nữa, đến sát con chim cút mẹ. Tôi nhìn theo hướng sợi dây, và đó là những ánh mắt sợ hãi của một đàn chim cút con, đang bám theo sợi dây mà mẹ chúng kéo theo.
Tôi cũng giật mình nên nhảy lui lại, tức là càng gây nhiều tiếng động. Bọn chim cút con bắt đầu kêu ầm ĩ. Chúng hoảng hốt chạy tứ tung vào những bụi cỏ, bụi cây quanh đó.
Chim cút mẹ cuống lên. Nó tưởng tôi sắp bắt lũ con của nó. Nó lao thẳng đến chỗ tôi, kêu lên hối hả, như thể bảo tôi bắt nó chứ đừng bắt con nó.
- Không, có phải tớ cố ý đâu!- Tôi nhảy ngược lại thêm một bước nữa, miệng gào ầm lên với con chim cút, và... bỏ chạy. Khi tôi ngoái lại, tôi thấy chim cút mẹ đang hoảng hốt lao vào các bụi cỏ tìm con. Nó vẫn kêu hối hả và đập cánh liên tiếp, đầy lo lắng và hoảng sợ. Tôi chững lại, tự hỏi rằng liệu chim cút mẹ có tìm được hết tất cả đàn con hay không. Tôi không bao giờ biết.
Tôi cảm thấy thật kinh khủng. Chỉ vì vô ý ma tôi gây ra một “thảm hoạ” đối với những chú chim bé bỏng. Hình ảnh đó ám ảnh tôi suốt đến tận bây giờ.
Khi lớn lên, tôi cũng nhận ra rằng có rất nhiều “sai lầm vô ý” xung quanh mình. Một người chạy đến cạnh người bạn chỉ để nói rằng sao kiểu tóc mới của người bạn trông tệ đến thế. Cái cảm giác không thể ngừng kể về “cô Sadie đã mất vì bệnh ho lao thế nào” cho một người bạn đang bị ho. Một đồng nghiệp mới, chúng ta có vượt qua sự e ngại để bắt chuyện và giúp cô ấy bớt cảm thấy lúng túng? Hay chúng ta chỉ dính với những người mà chúng ta đã quen, mà không bao giờ nghĩ đến việc một người rơi vào môi trường mới thì cảm thấy lạ lẫm đến đâu? Chúng ta nói và làm những điều chúng ta không chắc chắn, đôi khi chỉ để... giống như một người bình thường! Cách mà chúng ta cư xử với mọi người, dù không cố ý, nói rất nhiều điều về bản thân chúng ta.
Những điều mà chúng ta nói về mọi người, thực ra nói về chúng ta nhiều hơn là nói về họ, bạn có tin như thế không?
Jaye Lewis
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
Các tin khác
- Điều kỳ diệu từ lớp học thể dục Thứ Hai, 21/03/2005, 14:11
- Đôi cánh thiên thần Thứ Hai, 14/03/2005, 10:27
- Những dấu chân Thứ Năm, 10/03/2005, 11:41
- Thư của Thượng Đế gửi cho phụ nữ Thứ Ba, 08/03/2005, 08:29
- Câu chuyện về một loài hoa Thứ Hai, 07/03/2005, 09:19
- Những chú chó săn Thứ Năm, 03/03/2005, 16:20
- Vai kịch cuối cùng Thứ Tư, 02/03/2005, 10:20
- Chuyện chai sữa Thứ Năm, 24/02/2005, 14:15
- Đào hố Thứ Hai, 21/02/2005, 16:24
- Điều ước của ba cây cổ thụ Thứ Sáu, 18/02/2005, 17:58
- Một đồng xu Thứ Năm, 17/02/2005, 15:28
- Cách ''lấp đầy'' cuộc sống Thứ Hai, 14/02/2005, 16:42