Giao diện tiếp cận

Ranh giới của sự an toàn? Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Ranh giới của sự an toàn?

Ranh giới giữa an toàn và không an toàn thật sự rất mỏng manh

tamsubantre.org - Nếu bạn nghĩ tất cả những người có H đều là thành phần bất hảo, không nghiện ngập thì cũng cave, “hàng họ” thì bạn đã nhầm, cũng như trước đây tôi đã nhầm.

Vì có những người chưa hề hút hít, tiêm chích, chỉ chung thuỷ với duy nhất một người đàn ông trong đời nhưng vẫn bị nhiễm. Ranh giới giữa an toàn, không an toàn, họ là người hiểu rõ nhất.
 
Chị H (26 tuổi) là một người như thế. Ấn tượng đầu tiên của tôi về chị là gương mặt dịu dàng nhưng lúc nào cũng phảng phất nỗi buồn u uất. Với giọng nói nhỏ nhẹ, chị kể cho tôi nghe câu chuyện của mình.

“Chị quê ở Tuyên Quang. Năm 18 tuổi xuống Hà Nội học đại học. Hồi ấy, khi bạn bè biết yêu và biết làm điệu, chị vẫn còn tồ lắm, chưa biết hẹn hò và nắm tay người yêu là gì. Và tất nhiên, chuyện quan hệ trước hôn nhân thì lại càng xa lạ. Tình yêu trong mắt chị ngày ấy trong sáng lắm. Yêu là cưới, là gia đình và những đứa trẻ. Rồi chị đã làm được đúng như thế. Năm thứ ba đại học, chị mới biết yêu. Anh là mối tình đầu của chị, một chàng trai Hà Nội lịch lãm, đáng yêu và cũng rất đa tình. Trước chị, anh cũng đã yêu một vài người khác.

Chính chị cũng ngạc nhiên khi anh không chọn những cô gái khác mà lại quyết định kết hôn cùng chị vì chị xấu hơn, ngờ nghệch hơn họ nhiều. Lúc ấy, chị thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Năm thứ ba đại học, chị kết hôn với anh. Cuộc sống của chị lúc ấy rất tuyệt vời. Ai cũng bảo, lấy chồng khi còn đang đi học thì vất vả, bận rộn và phải lo toan nhiều lắm nhưng với chị, chị thấy thật nhẹ nhàng. Bố mẹ chồng rất thương chị, coi chị như con gái trong nhà, còn anh thì chiều chị lắm.

Tiếc là hạnh phúc ấy quá mong manh. Một năm sau ngày cưới, anh bị tai nạn qua đời. Suy sụp, đau khổ, chán nản, chị đã định nghỉ học nhưng bố mẹ, bạn bè động viên chị, vực chị dậy và cuối cùng, chị cũng tốt nghiệp. Lúc ấy, chị đã nghĩ đó là nỗi đau lớn nhất cuộc đời mình. Nhưng không ngờ, còn một nỗi đau lớn hơn đang đợi chị phía trước. Một năm sau, khi thấy sức khỏe chị ngày càng yếu đi, bố mẹ chồng khuyên chị đi khám. Chị chỉ nghĩ, có lẽ mình bị suy nhược sức khoẻ nhưng vẫn đi khám để bố mẹ yên tâm. Ai ngờ, chị dương tính với HIV. Lúc ấy, chị như hóa đá vì sửng sốt, sững sờ, kinh ngạc... Chị cứ đinh ninh, kết quả này nhầm lẫn, nhưng nó lại là sự thật. Hóa ra anh đã từng bị nhiễm HIV và lây sang cho chị. Có lẽ khi còn sống, anh cũng không biết mình nhiễm bệnh. Chỉ bố mẹ chồng chị biết vì ngày anh bị tai nạn, bác sĩ đã nói cho hai người và ông bà đã cố giấu vì sợ chị không chịu nổi nỗi đau quá lớn như thế. Chồng mất khi mới cưới được một năm, bản thân lại mắc căn bệnh mà cả thế giới kinh sợ, có ai không gục ngã trước nỗi đau ấy?



Chị đã từng gục ngã

Ngày ấy, chị cũng chẳng để ý đến HIV. Cứ nghĩ nó xa xôi lắm và mình thì lành hiền thế, chẳng chơi bời hay dính líu đến ma túy, mại dâm thì sao nhiễm được. Đến khi bị rồi, thấy kinh khủng quá. Nhớ lại ngày ấy, anh nhà chị tuy có đa tình nhưng cũng chăm chỉ làm ăn chứ không hút sách, chơi bời. Vậy nên, chuyện chị bị lây từ anh là bất ngờ với chính chị. Có thể anh ấy đã bị lây từ một vài lần ra ngoài “đổi gió”. Đấy là chị đoán thế, chứ anh ấy cũng mất rồi, chẳng thể hỏi anh ấy về nguyên nhân chuyện đó.

Hồi biết chắc mình bị nhiễm bệnh, không ngày nào chị không khóc, mắt lúc nào cũng sưng húp như hai quả nhót. Mặt mũi bơ phờ, hốc hác. Chỉ khi bao nhiêu sức lực trong người biến thành nước mắt hết chị mới ngủ được. Lúc ngủ, chị tạm quên đi nỗi đau khổ của mình, tạm quên đi thực tại bế tắc. Chỉ lúc ấy, chị mới thôi nghĩ đến việc mình đã mắc tội gì để phải chịu án phạt quá nặng này, mình sẽ sống tiếp thế nào đây, ai sẽ nhận mình vào làm việc… Vậy nên, sau khi nỗi đau đã tạm nguôi ngoai, chị lại đâm ra thích ngủ. Ngủ để quên và để ao ước những ngày tháng qua chỉ là mơ và khi tỉnh dậy mọi chuyện sẽ khác. Chấp nhận việc mình bị nhiễm HIV là việc khó khăn với tất cả mọi người. Đôi lần, chị cũng nghĩ đến cái chết, nhưng cứ nghĩ đến bố mẹ, chị lại không dám. Lúc ấy, vì nghĩ đến bố mẹ mà chị mới có can đảm tiếp tục sống.

Rồi chị biết đến Phòng khám điều trị ngoại trú của Bệnh viện Bạch Mai. Thuở mới vào, chị héo hon, suy kiệt. Giờ thì chị đã nặng hơn 50 cân nhưng đã có lúc, chị từng là một “siêu nhân bọ hình que”, chỉ nặng 40 cân. Trong mấy tháng được điều trị, chị đã tăng gần 10 cân, có da có thịt, hồng hào hơn. Lúc ấy, chẳng ai nghĩ có lúc chị được thế này.

Giờ chị đang bán hàng cho một cậu em họ. Công việc không quá vất vả, chỉ có điều phải làm cả ngày, tối về hơi muộn một chút. Lương lậu cũng giúp chị tạm đủ sống. Chị đã thôi không ở nhà chồng nữa và đang trọ cùng với mấy người em.

Mấy đứa em tồ lắm nên lúc nào chị cũng lo chúng bị giống chị. Bây giờ, trong chị lúc nào cũng thường trực nỗi bất an. Mỗi lần đi qua mấy tấm bảng “Cứ 15 phút lại có một người nhiễm HIV”, chị lại phấp phỏng lo âu. Chị rất muốn nói với các em rằng, cẩn thận nhé, đừng yêu đương dễ dãi, đừng quan hệ tình dục thiếu an toàn, hãy đi kiểm tra sức khoẻ tiền hôn nhân… Quả thực, có rất nhiều điều chị muốn nói nhưng lại không biết bắt đầu thế nào. Vì trong mấy đứa em, chỉ có duy nhất một đứa biết chị đang mắc bệnh và nó thương chị lắm. Lúc nào nó cũng lo, nhỡ bị lộ ra thì chị khổ, sợ chị bị kì thị, xa lánh. Vậy nên, việc không nhắc được chúng, không cảnh báo được chúng trở thành nỗi ám ảnh với chị”.

Cuối buổi nói chuyện hôm ấy, chị nói với tôi, “Chị hy vọng, sau khi chuyện của chị được viết ra, những bi kịch như cuộc đời chị sẽ không lặp lại. Chị mong mọi người hiểu rằng, ranh giới giữa an toàn và không an toàn rất mong manh. Nhưng chỉ cần yêu chung thuỷ, biết bảo vệ mình trước những phút giây ngã lòng là ta có thể bảo vệ được người mình thương yêu”.

Hy vọng thông điệp của chị sẽ được bạn, người đang ngồi trước màn hình máy tính, nhớ đến và chia sẻ với nhiều người khác nữa.

Việt Loan

Lượt xem: 1204

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 12
Lượt truy cập: 34647747

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik