Giao diện tiếp cận

Nỗi đau và hạnh phúc Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Nỗi đau và hạnh phúc

Tiìh yêu đã giúp vượt qua nỗi đau để có được hạnh phúc

tamsubantre.org - Cuộc sống của mỗi con người như một cỗ xe kỳ diệu! Người có đủ bản lĩnh và trí tuệ sẽ lái cỗ xe đó vượt qua những trở ngại của cuộc sống để đi đến bến bờ của thành công, của hạnh phúc.
Cũng có người phải chịu những mất mát, thiệt thòi quá lớn hoặc họ không đủ bản lĩnh bị cám dỗ bởi những cạm bẫy để rồi đưa cỗ xe của đời mình đi lệch hướng. Đó là lẽ đương nhiên của cuộc sống. Không ai trong chúng ta có thể khẳng định rằng mình sẽ đi đúng hướng suốt cả cuộc đời. Sẽ có lúc ta đi lầm đường lạc lối nhưng điều quan trọng là phải có nghị lực để vượt lên chính mình, để tìm lại con đường tươi sáng, không bị gục ngã, sa lầy rồi tự nhấn chìm mình.

Tôi gặp chị trong một buổi sáng trời mưa dầm, những cơn mưa vội vàng và dai dẳng ở Hà Nội như thế này không phải là nhiều lắm! Có lẽ, Hà Nội đang chịu ảnh hưởng của cơn bão nên mới vậy. Chúng tôi ngồi cạnh nhau, cùng ăn hoa quả, nói chuyện và cùng nghe những nỗi niềm tâm sự về những khó khăn, về tình hình sức khỏe…của các anh chị em bị lây nhiễm HIV/AIDS đang điều trị tại Phòng khám ngoại trú, khoa Truyền nhiễm, bệnh viện Bạch Mai. Mỗi con người ở nơi đây là một câu chuyện đầy nước mắt và cũng có cả niềm vui. Nhưng có lẽ câu chuyện của chị làm tôi rơi nhiều nước mắt nhất và cũng cười nhiều nhất!

Chị nhỏ người và có khuôn mặt trái xoan dịu dàng. Chị luôn nở nụ cười thật hiền mỗi khi có ai đó chia sẻ ngay cả là những câu chuyện thương tâm khi tất cả mọi người đều rưng rưng lệ thì chị vẫn cười bời lý do rất đơn giản mà lại rất thiết thực: “Chị muốn xoa dịu những mất mát của mọi người, muốn mọi người luôn lạc quan yêu đời, nhìn đời, nhìn mình với con mắt màu xanh hi vọng và tràn đầy nhựa sống”, chị dịu dàng giải thích. Tôi đã phần nào cảm nhận được “nhựa sống” đang chảy trong con người nhỏ nhắn này. Chính nụ cười ấy đã xua đi bầu không khí trầm lắng, những giọt nước mắt đau thương và thay vào đó là không khí ấm áp, vui tươi khiến chính tôi cũng có sự thay đổi lớn. Tôi không còn cảm thấy đây là buổi gặp gỡ với những con người sắp rời xa cuộc sống, thấy trước ngày mình ra đi vào cõi vĩnh hằng mà tôi như đang được sinh hoạt trong một câu lạc bộ yêu đời và người giúp họ là đội ngũ y bác sĩ, đặc biệt là bác sĩ Đỗ Duy Cường – Người thầy thuốc như “từ mẫu” của các bệnh nhân đã và đang điều trị ở nơi đây.

Tôi ngồi đối diện với chị và nhận ra đôi mắt chị rất buồn. Ngay cả lúc chị cười thì đôi mắt ấy cũng ươn ướt. Khi chị kể về đời mình cho tôi nghe đôi mắt chị hơi cúp xuống và những giọt lệ lắng đọng dần trên khóe mi. Chị bị lây nhiễm HIV từ anh – người mà chị tin tưởng và thương yêu nhất. Anh chị đã có một cuộc tình thật đẹp, một tình yêu thủy chung từ hồi học trung học và sống với nhau từ khi chị 14 tuổi. Anh chị đã sống với nhau được 22 năm đó là một khoảng thời gian không phải là ngắn cũng không phải quá dài nhưng cũng đủ để minh chứng cho một tình yêu chân thành! Tình yêu đó đã phải trải qua biết bao đau thương và nước mắt thậm chí là cận kề với cái chết. Ban đầu, gia đình chị kịch liệt phản đối tình yêu của anh chị. Họ coi chị là đứa con gái hư hỏng và tìm mọi cách hắt hủi chị. Nhưng vì anh chị đã quá yêu nhau mà anh là con trai duy nhất nên gia đình nhà anh lại muốn anh kết hôn sớm. Dần dần thì cha mẹ chị cũng đồng ý cuộc hôn nhân này. Chị phát hiện mình bị lây nhiễm HIV từ anh khi chuẩn bị làm đám cưới nhưng chị vẫn quyết định lấy anh mà không một lời trách móc. Một nghị lực quá lớn so với vóc dáng nhỏ bé của chị, điều đó không phải ai trong chúng ta cũng làm được. Tình yêu chị dành cho anh chính là động lực giúp chị làm điều đó. Đã có lúc chị cảm thấy ân hận khi yêu anh và sống với anh nhưng đó chỉ là nhất thời còn chị vẫn thấy thương anh, yêu anh nhiều lắm! Giọng chị trầm lại, đôi mắt buồn nhìn ra xa và tôi biết rằng tôi là người đã gợi lại những quá khứ đau thương của chị.

 Anh vốn là con nhà khá giả, anh rất chịu khó học hành nhưng lại bị đám bạn xấu lôi kéo. Người bạn thân nhất của anh khích bác anh khiến anh tập tành hút thuốc. Khi anh hút thuốc thạo thì người đó đã để thuốc phiện vào trong những điếu thuốc rồi đưa cho anh hút. Lúc đó, anh hoàn toàn không hay biết gì, thế là hút vài lần thành quen và chỉ hút loại thuốc mà người bạn mang tới thì mới thích. Lúc đầu, vì muốn dụ anh vào con đường này nên người bạn đó cho không, anh không phải trả tiền, nhưng được đến điếu thứ năm, khi biết anh đã hoàn toàn phụ thuộc vào thuốc thì người bạn đó bắt đầu lấy tiền. Mỗi ngày điếu thuốc đó lại tăng tiền một lần. Mà, cái giống ma túy đó cũng thật ác. Đâu có phải hôm nay hút một là ngày mai cũng hút một được, nó cứ tăng liều lượng lên liên tục. Hôm nay, hút một thì mai kia phải hút hai, hút ba! Dù có nhiều tiền đến đâu thì nàng tiên nâu cũng lấy hết sạch tiền của anh và cả của gia đình. Khi hút thuốc không đủ làm anh cảm thấy khoái cảm nữa và anh cũng không còn tiền để mua nhiều về hút thì anh bắt đầu chuyển sang tiêm chích. Đó cũng chính là con đường khiến anh bị lây nhiễm HIV tự lúc nào mà anh chẳng hay biết. Chỉ khi thấy người bạn lôi kéo anh và cùng chích chung bơm kim tiêm với anh chết vì AIDS thì anh mới hoảng hốt và đi xét nghiệm. Kết quả là anh đã bị dương tính với HIV rồi. Lúc đó, anh tuyệt vọng và suy sụp hoàn toàn. Nhưng điều khiến anh lo lắng nhất vẫn là chị. Anh sợ chị bị lây nhiễm từ anh, nên đã thành thật với chị. Anh đã khóc rất nhiều, những giọt nước mắt lần đầu tiên chị nhìn thấy từ anh. Nhưng sau đó, anh đã chiến thắng được chính mình. Vì yêu chị nên anh đã cố gắng cai nghiện. Chính chị là người ôm anh mỗi khi anh vật vã, chính chị là người giúp anh cai nghiện thành công nên chị hiểu những đau đớn, những nỗ lực và cố gắng của anh. Cuộc đời này sao mà nhiều cay nghiệt thế? Một chuỗi các bi kịch cứ ập đến với anh và chị. Cai nghiện được nửa năm, khi anh chị chuẩn bị làm đám cưới thì chị cũng đi xét nghiệm và biết mình cũng đã có HIV trong người. Tại sao ông trời không mở đường cho anh chị? Không cho anh chị lấy một cơ hội? Anh đã cai nghiện vì chị, đã cố sống vì chị….Anh cũng đâu phải cố ý lao vào con đường ma túy để bị lây nhiễm HIV. Hơn nữa, khi chị chứng kiến những đau khổ của anh, chị cũng muốn bù đắp cho anh. Chị cũng từng nghĩ nếu chị không bị lây nhiễm thì chị cũng sẽ cưới anh nên đám cưới không hoãn lại. Hai vợ chồng chị đã cố dựa vào nhau mà sống. Họ đã thề nguyện không sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm nhưng sẽ chết cùng ngày, cùng tháng, cùng năm. Đám cưới của anh chị có phải là kết quả của một tình yêu đẹp và cũng là nơi chôn vùi mọi khổ đau hay không?

Không hẳn vậy, đám cưới đúng là kết quả của một tình yêu đẹp nhưng nó không phải là nơi chôn vùi mọi khổ đau để sang trang mới của cuộc đời một trang đời hạnh phúc mà nó lại là nơi đón nhân biết bao nhiêu nỗi đau thương và tủi hờn. Sự kỳ thị của gia đình, của làng xóm, của xã hội luôn là những nhát dao đâm vào tim gan anh chị. Mọi người thường nói “ ăn chơi sa đọa thì chết”. Và rồi họ cấm con cái mình không được đến gần gia đình chị, họ nói với con mình trước mặt chị: “Chúng mày không được tới gần hay nói chuyện với hai vợ chồng nó đấy không thì chết có ngày!”. Mọi người đều xa lánh, cô lập và còn chửi rủa…. Chị thấy đau lòng lắm nhưng phải cố để mọi chuyện ngoài tai mà sống. Nói vậy thôi, chứ cái ý nghĩ cố mà sống ấy đã biến mất khi chính anh chị bị sự kỳ thị của gia đình mình. Các cô, các bác thậm chí cả bố mẹ cũng xa lánh. Mẹ chị cố ý đề riêng bát, thìa, đũa, quần áo… Tất cả đồ dùng cá nhân của chị mẹ chị đều để riêng hết, chị tủi lắm lúc đó thì chỉ biết khóc những giọt huyết lệ đau thương và tủi cực! Chẳng ai có thể hiểu và chia sẻ cùng chị. Lễ cưới được tổ chức xong là ngay tối hôm ấy anh chị phải ra nhà riêng mà bố mẹ anh xây cho còn chưa kịp quét sơn để ở….

Nước mắt chị rơi thật nhiều. Tôi không biết làm sao để an ủi chị, chỉ có thể cầm đôi tay gầy của chị, nhìn chị với đôi mắt cũng đã ướt. Thật không công bằng với anh chị nhưng biết làm sao khi kiến thức về HIV/AIDS còn quá hạn hẹp với mỗi người dân. Có lẽ, phần lớn chúng ta chỉ biết lơ mơ rằng HIV/AIDS là căn bệnh khủng kiếp, nó có thể lây truyền từ người này sang người kia, nó làm con người phải chết mà đâu biết rằng HIV/AIDS thật ra lây truyền qua ba con đường: con đường tình dục, qua đường máu và từ mẹ sang con. Còn chỉ nói chuyện thôi, ăn cùng bát đũa, nắm tay… thì làm sao có thể lây nhiễm được. Lúc này, tôi chợt hiểu rằng những người nhiễm HIV đang chết dần chết mòn vì bị sự xa lánh, kỳ thị của mọi người chứ có phải chết vì các bệnh cơ hội do bị vi rút HIV phá hủy hệ thống miễm dịch đâu!
 
 
Sự kì thị của mọi người mới khiến người có H chết nhanh nhất

Gạt những giọt nước mắt, chị kể tiếp: “Anh chị thật sự rất suy sụp về tinh thần. Chị và anh từ đó chẳng còn muốn đi đâu ngay cả về chính ngôi nhà của mình. Còn cơ quan nơi chị làm việc nữa, họ nói rằng sẽ có chính sách ưu đãi, sẽ đưa đi điều trị và có chế độ làm việc riêng cho người nhiễm HIV/AIDS mà tự nguyện khai báo… Đời nhiều lúc cũng tệ lắm em ạ! Chị đã thành thật nói về tình trạng của mình. Nhưng ngay sau hôm khai báo thì chị bị gọi lên phòng quản lý nhân sự. Họ nói chị nên tự giác viết đơn xin thôi việc. Và tin chị có HIV đã lan ra cả xưởng từ lúc nào không biết. Mọi người bắt đầu xa lánh và to nhỏ chỉ trỏ với nhau khi nhìn thấy chị. Lúc đó việc thì mất, bạn bè hàng xóm đồng nghiệp đều xa lánh, rồi tiền thì hết vì không đi làm nữa… Tất cả khiến anh chị quá tuyệt vọng, nghĩ rằng sống như thế này thì khổ quá, chỉ có cái chết mới có thể giải thoát được. Từ ý nghĩ ấy, anh chị đã bàn nhau mua thuốc chuột về uống để cho chết quách đi! Chiều hôm đó chị mua 10 lọ thuốc chuột về. Đến 2 giờ sáng, hai anh chị dậy mỗi người uống năm lọ. Nhưng số chị và anh chưa đến lúc tận thế nên uống hẳn năm lọ mà không chết được trong khi đó người ta chỉ cần uống một lọ đã chết. Chị vật vã, đau đớn. Anh cũng vậy. Nhưng anh là con trai nên khỏe hơn chị.  Đến 6 giờ sáng, thấy chị đau quá anh đã cõng chị tới nhà bà ngoại. Vừa đến cổng nhà bà thì anh gục xuống, Hai vợ chồng đều ngất lịm đi. Khi tỉnh dậy thì đã thấy mình đang nằm trong bệnh viên. Bố mẹ chị đã đưa hai vợ chồng đi rửa ruột thế nên bây giờ mới còn được ở đây…

Kể tới đây thì chị cười thật mãn nguyện. Tôi cũng mỉm cười theo chị nhưng trong lòng tôi lúc này có nhiều cảm xúc về hai con người này quá! Sự kính nể, khâm phục, thương xót, đồng cảm…Và ngay lúc này, tôi muốn mình có thể nói với mọi người rằng: “họ không hề đáng sợ!”. HIV/AIDS không thể lây qua việc chúng ta nói chuyện, thậm chí cả ôm hôn cũng không sao. Anh chị và tất cả những người không may mắn nhiễm phải loại vi rút này không đáng bị đối xử như vậy! Họ có quyền được mọi người cảm thông, được làm việc như bao người bình thường khác…Tôi nhìn chị. Chị cũng nhìn tôi rồi nở một nụ cười, một nụ cười thật hiền. Chắc chị biết tôi đang nghĩ gì….

Sau lần đi bệnh viện rửa ruột được 4 tháng thì anh bắt đầu bị các bệnh cơ hội tấn công. Đầu tiên là anh bị sốt kéo dài tới 2 tháng.  Sau đó là tiêu chảy kéo dài nửa tháng, ho, viêm phổi, nổi hạch, lao… Anh gầy yếu, da bọc xương, đi không vững, nói không ra hơi… Lúc đó chị đã nói với anh: “Nếu anh mà ra đi thì em cũng đi cùng anh luôn. Một mình em sống trên đời này thì còn có ý nghĩa gì nữa!”. Nói xong câu đó, chị thấy hai hàng nước mắt của anh đã chảy dài xuống cằm. Anh ôm chị, ghé sát vào tai chị mà nói: “Anh không để em chết đâu, anh sẽ ăn nhiều, anh sẽ điều trị, hãy tin anh, em đừng dại dột làm điều gì nhé!”. Nói xong câu đó hai vợ chồng chị ôm nhau khóc…

Nước mắt chị lại rơi thật nhiều. Chị ơi, em có thể làm gì để giúp được chị đây? Có lẽ, ông trời không bao giờ dồn ai đến tận chân tường. Trong cơn nguy kịch cận kề với cái chết thì chị được bác sĩ ở quê giới thiệu lên phòng khám ở bệnh viện Bạch Mai. Các y bác sĩ ở đây tận tình chăm sóc bệnh nhân rất chu đáo và chính họ đã mang lại những niềm hạnh phúc mới đến với anh chị! Anh được điều trị các bệnh cơ hội và được uống thuốc ARV miễn phí. Anh được sống lại trong gang tấc. Ngày nào anh chỉ còn da bọc xương mà giờ đã béo lên trông thấy. Anh khỏe hơn trước rất nhiều, được 75 kg. Nhìn bên ngoài thì không ai có thể biết anh có bệnh cả. Tôi nói với chị và cảm thấy một niềm vui nho nhỏ trong tôi: “Chị à! Đó là niềm hạnh phúc mà ông trời đã giành cho sự nỗ lực và tình yêu thắm thiết của vợ chồng anh chị đấy ạ!”

“Ừ! Trải qua biết bao đau khổ cuối cùng thì hạnh phúc cũng mỉm cười với anh chị. Anh chị chỉ mong muốn mình còn sống ngày nào thì sống thật tốt để làng xóm bà con nhìn vào họ quý trọng mình hơn thôi!”, chị nhẹ nhàng bộc bạch mà chất chứa bao day dứt, “Đã là phụ nữ thì ai mà chẳng muốn có con hả em? Chị đã nghĩ tới, anh cũng muốn có một đứa nhưng chị đã quyết định là không sinh con rồi em ạ! Chị nghĩ rằng, mình sinh nó ra nếu may mắn thì nó không bị HIV nhưng ai sẽ nuôi dạy nó? Anh chị thì còn sống được bao nhiêu? Tự nhiên lại làm gánh nặng cho mọi người, cho xã hội thì chị chết làm sao nhắm mắt được. Mà cả hai vợ chồng đều có HIV thì tỉ lệ sinh con ra cũng nhiễm là nhiều lắm! Chị không muốn con chị lại giống chị nên tốt nhất là không nên có con em à!

Lần đầu tiên tôi được nói chuyện với chị, được nghe những câu chuyện buồn của chị mà sao tôi thấy thương chị quá! Chị ơi, những nỗi đau đớn của chị đã hết rồi. Giờ đây hạnh phúc đã và đang đến với anh chị, cầu chúc anh chị sẽ luôn mạnh khỏe. Ngoài kia, mưa đã tạnh từ lúc nào không hay…

Vịt vàng

Lượt xem: 1123

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 5
Lượt truy cập: 34683683

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik