Giao diện chuẩn

Nhật ký của một nữ sinh chuẩn bị làm mẹ Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Nhật ký của một nữ sinh chuẩn bị làm mẹ

Anh đang ở đâu?

Ngày 17 tháng 10. Mấy hôm nay tôi cảm thấy trong người khó chịu, có khi do công việc học căng thẳng cộng thêm nỗi nhớ anh đã khiến tôi có cảm giác như vậy.

Không khí lớp hôm nay cũng có vẻ căng thẳng hơn mọi khi, tự nhiên tôi thấy sợ tiếng ồn ào, tiếng thầy giảng bài qua micro làm tôi thấy váng đầu, mọi chữ nghĩa đều bay lơ lửng rồi vọt qua hành lang rơi vào khoảng không vô định nào đó. Tôi hoang mang như người ở trên mây thì bất chợt chuông hết giờ vang lên, tôi thở phào nhẹ nhõm…

Ngày 21 tháng 10

Vẫn chưa thấy “tháng”, nhưng mấy ngày qua tôi đã dần quen với cảm giác buồn nôn. Vài ngày anh lại gọi cho tôi một lần hỏi thăm qua loa rồi dập máy, tôi chưa dám tâm sự chuyện bị ốm vì sợ anh lo lắng cho tôi. Vẫn đi học nhưng tôi thường về sớm hơn vì vào mấy tiết cuối có ngồi lại cũng chẳng ích gì, giờ giải lao tôi thường ra sân sau của dãy phòng học để ngồi nghỉ cho thoáng mát thay vì ngồi buôn dưa lê với mấy cô bạn như mọi khi…

Ngày 23 tháng 10

Tôi cảm thấy lo lắng vì cơ thể ngày càng thấy mỏi mệt hơn. Ngồi trong lớp cơn chóng mặt quay trở lại và bắt đầu hoành hành, tôi gục xuống mặt bàn để chống đỡ, nhưng cứ dồn dập hết cơn này đến cơn khác. Thêm vào đó là cơn buồn nôn trào dâng trong lồng ngực tựa như ngọn thác đang chảy xiết bị chặn lại giữa dòng chỉ trực trào ra ngay tức khắc. Tôi phải cố gắng lắm mới không lao ra khỏi lớp, nhưng ôi thôi không thể trì hoãn nữa, rồi dù có cố gắng đến đâu. Tôi chạy vội ra nhà vệ sinh để oẹ cho hết cảm giác nôn nao đang xâm chiếm cổ họng. Cái cảm giác ấy biến mất nhanh như lúc nó đến và trở lại hành hạ tôi vài lần như thế nữa cho tới hết buổi học. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra,  tôi bắt đầu lo lắng…

Ngày 25 tháng 10

Tôi vẫn ám ảnh với trận ốm kỳ lạ và nỗi lo lắng vì mãi mà chưa “đèn đỏ”, chưa bao giờ sự chậm kinh lại kéo dài đến thế. Hôm nay, lại nôn ọe suốt, tôi xuống phòng y tế trường xin thuốc. Sau một hồi khám bệnh, bác y tá nhìn tôi lắc đầu như đối với một bệnh nhân sắp gần đất xa trời. Không giấu được vẻ lo lắng tôi cất tiếng hỏi khe khẽ “Bác ơi! Cháu bị bệnh gì vậy ạ? Nghiêm trọng lắm à bác?”. Bác y tá lẳng lặng quay mặt đi không nói gì. Thái độ của bác khiến tôi thấy mình chẳng khác nào một đứa trẻ đang mắc lỗi gì đó rất lớn mà không biết, chỉ biết cuống quít hỏi dồn dập để mong người lớn để mắt tới mình. Không để tôi chờ lâu, khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch vì lo lắng của tôi, bác y tá đã vội trấn an: “Không quá nghiêm trọng đâu. Chỉ do đây không phải thời điểm thích hợp đối với cháu để có chuyện đó xảy ra. Cháu tính xem được mấy tuần rồi”.

Khuôn mặt lúc này của tôi càng trắng bệch hơn lúc trước, tôi đã lờ mờ hiểu ra chuyện gì đang xảy ra với tôi. Tôi chợt rùng mình khi nghĩ tới có một sinh linh bé bỏng đang hình thành trong cơ thể tôi, "Tôi sẽ làm Mẹ! Ở thời điểm này ư? Thời điểm học hành gay go nhất, bao nhiêu kỳ thi đang ở trước mắt tôi, với ước mơ ra trường với tấm bằng đỏ trong tay? Bất giác tôi đưa tay sờ lên bụng, nơi sinh linh bé bỏng đang hình thành, tôi cảm thấy mình đầy trách nhiệm. Giờ đây, không phải riêng mình tôi mà cả đứa trẻ trong bụng nữa không cho phép tôi suy nghĩ cho riêng bản thân mình. Cuộc sống của tôi sẽ rẽ lối nào đây?… Thoát khỏi thế giới mơ hồ trở về thực tại, tôi được bác y tá hướng dẫn thử thai bằng que thử.

Ngày 30 tháng 10
 
Từ hôm ở trong phòng y tế trường về, tôi không dám quay lại trường lần nào nữa. Không phải vì cơn ốm mà người ta vẫn gọi là ốm nghén hành hạ tôi mà vì tôi sợ mọi người phát hiện ra chuyện này. Trong nỗi lo lắng tôi lại tự trách mình sao lại để chuyện này xảy ra…
Hôm đó là một hôm trời rất đẹp, tôi và anh đi dạo dưới công viên gần nhà. Bỗng trời nổi cơn gió mạnh và lắc rắc hạt mưa, tôi và anh vội quay lại phòng thì trời đổ mưa rất to, hình như có cả sấm chớp nữa. Chúng tôi tiếp tục ngồi trò chuyện về mấy quyển sách mà có lần hai đứa cùng đọc trong thư viện. Tôi pha cho anh một ly cà phê và hai người cứ ngồi trò chuyện cho tới khi đồng hồ điểm chuông 11h.

Tôi chợt giật mình vì thời gian trôi nhanh quá, mở cửa nhìn ra đường phố thì trời vẫn mưa như trút nước. Chỗ anh ở cách chỗ tôi ước chừng phải đến hơn chục cây. Cả hai mặc dù không nói ra nhưng đều ngượng ngùng vì suy nghĩ có thể anh phải ở lại phòng tôi đêm nay. Cái nhìn của anh làm cho đôi má tôi đỏ ửng vì thẹn, thế rồi anh ôm tôi vào lòng hôn lên má tôi. Rồi tôi thấy mình nằm trọn trong vòng tay mạnh mẽ của anh. Trong tôi như có một dòng điện chạy qua người khi anh siết chặt hơn nữa. Tôi định vùng ra khỏi cánh tay mạnh mẽ ấy nhưng dường như có ma lực nào đó lại khiến người tôi nhũn ra. Tiếng đập của hai trái tim như hoà vào một. Tôi không kiểm soát được bản thân mình nữa và có vẻ như anh cũng vậy. Cảm xúc yêu thương tràn vào trong tim. Chạy khắp cơ thể tôi là một cảm giác du dương trìu mến khiến tôi không cưỡng lại được. Hôm đó, chúng tôi đã có những giờ phút bên nhau thật ngọt ngào. Cả tôi và anh đều từng thầm cảm ơn cơn mưa vô tình đã gắn kết hai trái tim thương yêu và cho chúng tôi có những giây phút không thể nào quên. Ngọn lửa yêu thương có lẽ sẽ càng cháy mãnh liệt hơn, nếu không có hậu quả hôm nay…

Ngày 1 tháng 11

Giờ này anh đang ở đâu, ở phương xa đó anh có nhớ đến có một người con gái đang chờ mong anh từng phút từng giây không? Mấy hôm nay không thấy anh gọi điện, như mọi lần, anh chỉ gọi điện khi thấy cần thiết vì công việc của anh quá bận. Nhưng sao lần này mấy ngày mà cứ dài như một thế kỷ vậy, cảm giác mệt mỏi cộng thêm với nỗi lo lắng của một cô gái 20 tuổi lần đầu chuẩn bị làm “mẹ”. Sao tiếng “mẹ” lúc này đối với tôi nặng nề đến thế! Nó như một trọng trách rất lớn đặt lên vai tôi, không biết tôi có gánh nổi không? Tôi nằm trong bóng tối và lờ mờ thấy trong cơ thể mình một dòng chảy khác lạ, như một mầm non đang nhú lên trong cơ thể. Hết cảm giác nôn nao thì lại đến sởn cả da gà, lạnh toát cả người rồi lại tức thời nóng ran. Cứ vậy lặp đi lặp lại hành hạ cơ thể tôi. Những cảm giác đó tôi không biết chia sẻ cùng ai…

Ngày 3 tháng 11

Anh vẫn không đoái hoài gì đến tôi ư? Anh đã quên tôi thật sao hay anh đã xếp tôi sau công việc của anh rồi?

Nước mắt bắt đầu chảy dài trên gò má, đôi mắt bắt đầu thâm quầng vì thiếu ngủ. Trán tôi nóng ran và vã mồ hôi. Trong cơn mê muội thực thực, hư hư ấy, mọi cảm xúc cứ rối tung lên, đến mức có lúc tôi nghĩ bỏ cái thai trong bụng mình. Nhưng than ôi, suy nghĩ đó càng làm tôi đau khổ hơn gấp trăm ngàn lần. Tôi sợ đau, nhưng tôi cũng sợ lúc anh quay về, tôi sẽ nói thế nào với anh đây? Nói rằng tôi đã rắp tâm phá bỏ dòng máu của anh, rằng tôi đã phá tan những yêu thương mà tôi và anh đã có với nhau ư? Nhưng mà, liệu anh có chào đón nó như một tin đáng vui mừng hay là sẽ lo lắng vì trách nhiệm và giục tôi đi phá bỏ càng nhanh càng tốt? Đến nước ấy, tôi chỉ còn cách đi tự tử mà thôi, làm sao tôi có thể chịu đựng được sự dị nghị của những người xung quanh? Ý nghĩ đi giải quyết cái thai lại một lần nữa quay trở lại trong tôi. Nhưng tôi biết đến đâu cho an toàn cho kín đáo? Có thể người ta sẽ giữ kín chuyện này cho tôi, nhưng còn sức khoẻ của tôi thì sao? Sau ca nạo hút ấy, tôi có còn đến lớp nổi không, liệu có ảnh hưởng đến chuyện con cái sau này của tôi không? Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi mà không có câu trả lời.

Chỉ còn lại tôi và đứa trẻ tội nghiệp đang ngày càng lớn dần trong bụng. Con tôi có tội tình gì đâu, chỉ tại chúng tôi với những phút bốc đồng thiếu trách nhiệm của mình. “Con thân yêu ơi! Mẹ xin lỗi con nhé. Giờ đây đầu mẹ đang rối bời, mẹ chẳng biết làm thế nào cả!”.

T.P (Nam Định)

Lượt xem: 633

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 16
Lượt truy cập: 36473200

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik