Nếu không có những người như tôi Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Nếu không có những người như tôi thì...
baiduthichatvoimangtrinh - Mấy ngày nay, thấy cậu con trai buồn rầu, phờ phạc chẳng thiết ăn uống, biết là có chuyện, tôi khẽ dò hỏi:
- Con lại cãi nhau với người yêu hả?
Đôi mắt đượm buồn, nó đáp:
- Cãi nhau gì đâu? Chỉ là con thấy cô ấy không hợp với mình nên chia tay thôi
Hơi giật mình về lời tâm sự của con, tôi thắc mắc:
- Hôm trước bố thấy hai đứa vẫn còn tình cảm lắm cơ mà. Đến tuổi này rồi, làm gì cũng phải cẩn thận, không lại ân hận cả đời đấy
Cu cậu chẳng nói gì. Hai bố con im lặng một hồi lâu. Tôi nghĩ nó cũng đang băn khoăn với quyết định của chính mình nên chẳng muốn can thiệp nhiều. Hơn nữa, chuyện tình cảm người ngoài khó mà đưa ra lời khuyên chính xác. Kinh nghiệm này tôi rút ra từ bài học xương máu của chính mình...
Ngày ấy, tôi và Hồng là cặp đôi nổi tiếng của trường tổng hợp. Hồng xinh xắn, dễ thương, năng động nên được rất nhiều chàng trai để mắt tới, tất nhiên trong đó có cả tôi - một cán bộ đoàn chẳng có gì nổi bật về ngoại hình. Ấy vậy mà vượt qua bao nhiêu những chàng trai hào hoa khác, tôi lại chiếm được trái tim của hoa khôi ấy. Mối tình “đũa lệch” vì thế mà nổi tiếng cả trường. Người chúc mừng thì ít, kẻ dè bỉu thì nhiều. Lắm tên ác mồm còn thẳng thắn: “Đúng là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu”. Thế nhưng những lời dè bỉu ấy chẳng làm Hồng nao lòng, cô ấy thậm chí còn hãnh diện khoác tay tôi đi trong những sự kiện mà cả hai cùng tham dự.
Mối tình nhiều sóng gió ấy tưởng như sẽ được đơm hoa kết trái sau những nỗ lực vun vén của cả hai. Thế nhưng, khi ngày cưới đến gần cũng là lúc tôi phát hiện ra chuyện động trời: Hồng đã không còn là con gái. Cái tin này chính người yêu cũ của cô ấy đã nói ra như một sự nhạo báng tôi là kẻ “ăn thừa”. Không kìm chế nổi máu ghen và lúc đó dường như cảm thấy mình bị xỉ nhục, tôi nói lời chia tay mặc dù tình yêu vẫn còn. Cô ấy đã khóc lóc, cầu xin sự tha thứ nhưng sự ích kỷ của tôi quá lớn nên chẳng thể chấp nhận điều đó. Bỏ ngoài tai những lời năn nỉ, chẳng thèm đếm xỉa tới những giọt nước mắt, tôi lạnh lùng ra đi dù lòng cũng quặn đau từng khúc.
Chia tay Hồng một thời gian, tôi bắt đầu tìm kiếm một mối tình mới, chủ yếu là để quên đi nỗi đau về mối tình cũ. Người ấy chính là người vợ quá cố của tôi...
Đang miên man với dòng suy nghĩ về chuyện cũ, tôi bừng tỉnh khi thấy giọng thẽ thọt của cậu con trai:
- Bố ạ, con không thể chấp nhận được Tuyết. Cô ấy đã từng làm “chuyện ấy” với một người khác.
Những giọt nước mắt lăn dài trên má con trai. Tôi thấy quá khứ hiện về. Khi nghe tin Hồng không còn trong trắng, tôi cũng khóc, cũng đau khổ như con trai tôi bây giờ. Tôi cũng quyết định chia tay dù lòng vẫn còn yêu tha thiết.
Nắm lấy tay cậu con trai, tôi kể cho nó nghe một chuyện mà tôi định giấu kín cho đến khi nào từ giã cõi đời này. Đó là chuyện về cái chết của mẹ nó.
- “Mẹ và bố lấy nhau không phải vì tình yêu. Nói ra thì thật xấu hổ nhưng bố chọn mẹ con chỉ để quên đi người yêu cũ. Bố và cô ấy chia tay cũng vì một lý do như con và Tuyết. Ngày ấy, với bố, sự trinh trắng của người con gái quan trọng hơn mọi thứ trên đời. Nó quan trọng như danh dự của chính bố vậy. Thế là dù ngày cưới đã định sẵn, bố vẫn cương quyết ra đi. Cô ấy đã năn nỉ, đã khóc lóc nhưng chẳng thể thay đổi được gì một khi lòng tự trọng đã bị tổn thương.
Đến năm con 10 tuổi, mẹ con ốm nặng và qua đời khi bố đang đi công tác nước ngoài. Không kịp về đám tang mẹ, bố ân hận rất nhiều. Bố nghĩ mình chính là nguyên nhân dẫn đến sự ra đi của mẹ con. Tất nhiên điều này chẳng ai biết vì với những người xung quanh, gia đình mình vẫn rất hạnh phúc. Sự ra đi của mẹ con đã thức tỉnh bố. Đến lúc này, bố mới thực sự nhận thấy sự ích kỉ, tàn nhẫn của mình. Lẽ ra, bố không nên lấy mẹ con khi tình cảm vẫn còn dành cho người khác.
Chuyện này sẽ mãi mãi trở thành một bí mật và chưa bao giờ bố có ý định kể nó với con chỉ vì sợ rằng con sẽ nuôi lòng thù hận với bố. Nhưng hôm nay, bố nghĩ câu chuyện này sẽ có ích với con....”.
Tôi ngừng nói và đưa mắt ngước nhìn cậu con trai. Nước mắt nó đang chảy dài trên gò má. Tôi hiểu nó đang nghĩ gì. Hận tôi. Cũng đúng thôi. Vì tôi mà nó đã mất mẹ. Một lúc lâu sau nó mới cất từng tiếng nặng nề:
- Thế còn người yêu cũ của bố. Bố có nghe tin gì về cô ấy không?
- Cô ấy cũng đi lấy chồng nhưng nghe đâu cuộc sống gia đình cũng không hạnh phúc lắm. Cũng tội, bị bỏ rơi trước ngày cưới. Nhưng ngày ấy bố nghĩ rằng đó là hậu quả mà cô ấy phải gánh chịu vì đã không biết giữ mình
Hai bố con tôi không ai nói thêm câu gì. Tôi nhìn di ảnh trên bàn thờ của vợ mà lòng thấy quặn đau. Khổ thân cô ấy. Lẽ ra cô ấy đã có cuộc sống hạnh phúc hơn nếu như không có những người như tôi...
Hãy bày tỏ suy nghĩ của bạn về bài viết hoặc về vấn đề màng trinh và trinh tiết bằng cách nhấn vào ô trao đổi thảo luận dưới bài viết nhé! |
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00