Một điều ước duy nhất Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Ba chị em gái – tất cả đều độc thân và lớn tuổi, đã sống ở một trong những ngôi nhà đó. Người chị họ góa chồng của họ sống trong ngôi nhà màu vàng ở bên kia đường. Bên cạnh nhà chị ấy là người anh tên Bill của họ và vợ của anh ấy là Cleo.
Cleo đã bị liệt, thế nên cặp vợ chồng ấy đã di chuyển đến tỉnh lỵ Colby Point để tìm một cuộc sống thư thả, yên tĩnh. Khi chuyển đến vùng quê yên tĩnh này, họ đã mường tượng biết được chút ít rằng nơi đây sẽ bị khuấy động bởi những âm thanh của trẻ thơ khi họ phải nuôi dạy đứa cháu Margie của họ.
Margie luôn mong đợi ngày lễ Giáng sinh, và năm nay cũng không có gì khác biệt lắm khi mùa đông bắt đầu, nó mang đến không khí của mùa Giáng sinh như tấm chăn ấm bao phủ Colby Point. Mọi người đều vội vã rủ nhau đến nhà thờ, Margie và gia đình của nó cũng đã đến đó.
Giáo hội đang sửa soạn để ban phát những điều ước Giáng sinh cho họ. Vì Cleo không thể đi đến nhà thờ và Bill cũng không muốn để vợ ở nhà một mình quá lâu. Vào những buổi sáng chủ nhật, ông ấy có thói quen là mang Margie đến gởi cho các dì để cùng đi nhà thờ và các dì sẽ mang nó về nhà.
Vào buổi sáng khi đang ngồi tại sân nhà thờ, Margie lặp đi lặp lại trong đầu những điều nó sẽ nói. Nó không sợ gì cả vì nó biết điều ước quan trọng đó là điều gì. Buổi lễ dường như cứ kéo dài. Cuối cùng vị mục sư đã nói lên những điều mà Margie đã suy nghĩ trong đầu nó suốt buổi sáng:
“Đây là thời khắc đặc biệt nhất trong năm, vì lúc này mọi người khắp nơi trên thế giới đang tổ chức lễ Giáng sinh trong hòa bình và thiện ý hướng về nhân loại. Năm nay, tại St. John’s, chúng tôi muốn nghe những lời ước Giáng sinh của các bạn. Chúng tôi không thể đáp ứng hết những điều ước của mọi người, nhưng chúng tôi sẽ hết lòng đáp ứng phần nào những điều ước đó. Khi tôi gọi tên bạn, hãy tiến về phía trước và nói với cbúng tôi về điều ước Giáng sinh của bạn".
Từng người nối tiếp nhau, những người ở nhà thờ đã chia sẻ những điều ước Giáng sinh của họ, những điều ước có ý nghĩ – lớn và nhỏ – Margie là người cuối cùng và cũng là người trẻ nhất nói lên điều ước của mình. Nó nói một cách tự tin: “Con muốn bà của con có mặt tại nhà thờ, bà con không thể đi vì thế bà và ông con đã phải ở lại nhà. Họ đã bỏ qua nhiều dịp như thế. Đó là điều con ước. Và làm ơn đừng nói cho họ biết vì con muốn làm cho họ ngạc nhiên".
Trên đường các dì chở về nhà. Margie nói với dì của nó rằng họ đang thì thầm về điều ước của nó. Nó hy vọng họ sẽ giữ bí mật của nó. Khi chủ nhật tới đến, Margie đã sẵn sàng để đi nhà thờ thì bà nó hỏi: “Tại sao con lại bồn chồn như thế, con đã không ngồi yên suốt buổi sáng nay?".
“Con chỉ biết rằng có một điều kỳ diệu nào đó sẽ xảy ra!”. “Dĩ nhiên là nó sẽ xảy ra” bà nó nói với tiếng cười khúc khích “Con biết không vì hôm nay là lễ Giáng sinh mà”.
Đang mặc áo khoác, ông nó tình cờ nhìn ra ngoài cửa sổ. Ông thấy từng chiếc xe nối đuôi nhau tiến đến con đường đầy bụi. Vào thời điểm này trong năm, không có quá nhiều xe cộ như thế, điều này thực sự gây ngạc nhiên. Margie đòi bà của nó phải đến cửa sổ để bà có thể thấy được những chiếc xe đó. Chẳng bao lâu sau, những chiếc xe đã dừng lại hoàn toàn ngay tại con đường mà người ta có thể nhìn thấy..
Ông nhìn bà và cả hai cùng nhìn Margie, ông nó đã hỏi: “Con ước điều gì hả Margie?”. “Con chỉ ước rằng ông và bà có thể đi đến nhà thờ. Và con chỉ biết rằng điều đó sẽ trở thành sự thật. Nhìn kìa! Mục sư và mọi người ở nhà thờ đang tiến đến”.
Giáo hội đã đem đến cà phê, bánh và quà. Họ hát bài hát Giáng sinh và lắng nghe mục sư ban phước cho những người khác về những món quà mà Chúa đã ban cho họ. Vào buổi tối hôm đó, Margie đã lẻn ra cửa sau và bước ra ngoài để nhìn lên những vì sao và nói: “Cám ơn” nó thì thầm “Cám ơn Chúa đã ban cho con điều ước”.
Cho đến lúc trưởng thành, thì đó chính là một trong những điều ước mà Chúa trời đã ban cho Margie. Tuổi thơ của nó tràn ngập tình yêu thương của ông bà, của bốn người dì nhân hậu và của những người hàng xóm tử tế và tốt bụng. Margie thực sự là cô gái nhỏ có phước. Và tôi chính là cô gái nhỏ đó!
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00