Giao diện tiếp cận

Lời hẹn sáng mùa xuân Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Lời hẹn sáng mùa xuân

Bọn tớ đã nhận ra điều này, sau buổi sáng mùa Xuân nói chuyện ở vỉa hè công viên ấy…

Hồi chúng tôi còn là hai cô gái bé xíu, Hải Đăng đã có những suy nghĩ đặc biệt. Trong lúc các nhỏ bạn trong lớp đều mơ ước lớn lên làm cô giáo, nữ bác sĩ hoặc nhà thiết kế thời trang, Đăng nhất định sẽ trở thành một người làm phim. Kỳ nghỉ, tất cả đều mong muốn ba mẹ dẫn đi Đà Lạt hay Phan Thiết, cô bạn thân lại nói về chuyến bay đến một đất nước xa lạ nào đó mà có lẽ mới xem trên TV tối hôm trước.

Khi lớn lên, những suy nghĩ kiểu như vậy khiến nhiều người xung quanh coi Đăng như một cô nàng đầu óc viển vông. Nhỏ chẳng lấy đó làm khó chịu, vẫn thành thật chia sẻ suy nghĩ của mình. Tất nhiên, giờ đây nhỏ chỉ nói với số ít những ai thân thiết mà thôi.

Tụi tôi cùng học lớp mười hai. Hầu hết các cô gái đều đã thay đổi ước mơ thời thơ ấu để chuẩn bị chọn một ngành học thực tế. Chỉ có Đăng vẫn tin chắc tương lai của mình là người làm phim. Sinh nhật 17 tuổi, cô bạn thân của tôi được ba mẹ tặng chiếc máy ảnh kỹ thuật số.
 

Đăng có một niềm đam mê khác biệt ...

Cuối tuần, đi chơi đâu, Đăng đều cầm theo máy ảnh. Không giống như tôi đoán hồi đầu rằng nhỏ sẽ chụp phong cảnh lãng mạn hay các món tĩnh vật xinh xắn, cô bạn thân thích ghi lại hình ảnh của những con người xa lạ ở một góc đường tình cờ nào đó. Về nhà, Đăng cài hình lên máy. Hai đứa ngắm nghía các gương mặt không quen biết, nhận ra có bao điều vừa lạ vừa quen trên những gương mặt ấy.

Rồi Đăng còn học cách dùng phần mềm chỉnh sửa biến các hình ảnh sang thành đen trắng. Giống như xem một bộ phim cũ xưa vậy. Thật tuyệt khi tự mình có thể nắm bắt và điều khiển các hình ảnh. Khi làm các thử nghiệm kiểu ấy, cô bạn thân của tôi ngày càng tin chắc vào tương lai của một người làm phim.

Hôm đó, ngay lúc Đăng đưa máy lên chụp một nhóm khách du lịch băng qua ngã tư, bỗng một người tách ra khỏi đoàn của mình. Cậu ta tiến về phía hai đứa tôi, vẻ mặt rõ là khó chịu. Có lẽ chúng tôi đã gặp rắc rối với một người không thích bị chụp hình rồi, tôi lo sợ nghĩ. Thế nhưng nhỏ bạn của tôi không có ý định bỏ chạy.

Đăng cười, cũng bước tới, sẵn sàng đối thoại. Bằng tiếng Anh lưu loát, nhỏ cho biết lý do chụp ảnh của mình, hết sức thành thật. Các nét cau có trên gương mặt của người lạ dần dần giãn ra, thay thế bằng một nụ cười. Trong khi những thành viên trong đoàn khách du lịch trẻ người Úc đi mua sắm, hai đứa tôi và cậu bạn mới quen ngồi trên vỉa hè công viên trò chuyện.
 
 
Chúng tôi vô tình quen với Kevin

"Tớ tên Kevin!" - Cậu ấy tự giới thiệu. Đăng gật đầu: "Giống như tên của Kevin Costner, ông diễn viên kiêm đạo diễn từng đoạt Oscar!".

 "Tớ trẻ hơn ông ấy, và sẽ khá hơn ông ấy!" - Kevin tinh nghịch. Chúng tôi cười phá lên. Không chỉ nụ cười mà lối suy nghĩ của cậu bạn mới quen và cô bạn thân của tôi rất giống nhau.

Cũng sự thẳng thắn và nồng nhiệt đó. Cũng niềm yêu thích được khám phá cuộc sống đó… Cho đến khi Kevin phải quay trở lại đoàn của mình, thì tụi tôi đã biết cậu ấy bằng tuổi, đang là sinh viên năm nhất ngành điện, một công việc không liên quan gì đến nghệ thuật.

Nhưng, cũng như rất nhiều người trẻ khác, cậu ấy luôn hứng thú với phim ảnh nên có một hiểu biết đáng nể về nó. Lúc cả đoàn khách du lịch Úc đã lên xe, tôi chợt nghĩ thế là từ nay chẳng bao giờ gặp cậu ấy nữa, nhưng chúng tôi vẫn có thể ngắm nhìn gương mặt cậu ấy trong mấy bức ảnh. Đăng chụp, và nghĩ về cậu ấy như nghĩ về một buổi sáng mùa Xuân nhẹ nhõm, khi mọi người đều có thể nói thật suy nghĩ của mình mà chẳng ngại ngần.

Kỳ thi năm ấy, hầu hết mọi người trong lớp đều vào đại học, để học một ngành đúng hoặc gần đúng dự định của mình. Ngoại trừ Đăng. Nhỏ không đủ điểm để vào khoa Đạo diễn điện ảnh, vì so với những người thi cùng, bạn của tôi còn quá trẻ, trải nghiệm sống ít ỏi.

Có lẽ không cần phải kể Đăng đã thất vọng đến thế nào. Nhỏ im lặng hàng tuần liền. Tuy nhiên, khi ai đó khuyên hãy chuyển điểm hoặc thi lại vào một ngành khác, nhỏ lắc đầu. "Không những viển vông, nhỏ ấy còn lập dị nữa kia!" – Vài người trong lớp chế giễu như thế.

Trong khi tôi tiếp tục học thì nhỏ bạn thân của tôi bắt đầu tìm việc làm. Mọi thứ hết sức khó khăn. Không nơi đâu muốn nhận một người tuổi đời quá trẻ, chẳng có kinh nghiệm trong lĩnh vực nào, lại còn suốt ngày chỉ nghĩ về các bộ phim.

Tụi tôi vẫn gặp nhau vào các buổi tối cùng đi học tiếng Anh ở trung tâm. Nhưng mỗi khi nhận ra nhỏ gầy hơn, mặt phờ phạc vì công việc giao hàng, phát tờ rơi tiếp thị, bán vé ở rạp phim ngày cuối tuần, tôi tự hỏi vì sao bạn mình lại chọn một con đường khó khăn như vậy? Có nhiều cách để trở thành một ai đó trong cuộc sống, tại sao nhất thiết phải là điện ảnh?

Cuộc trò chuyện ở góc phố mùa xuân năm nào đã giúp cả Đăng và Kevin tin chắc vào điều họ chọn lựa...

Mùa thi kế tiếp, trong sự lo lắng của mọi người xung quanh, Đăng vẫn nộp đơn vào duy nhất khoa Đạo diễn. Ngày nhỏ đến trường thi và ngày nhận kết quả, tôi đều đi cùng. Và tôi đã cùng khóc với bạn thân khi thấy tên nó trên bảng danh sách trúng tuyển, với số điểm dẫn đầu.

Mừng phát điên, tôi quay sang ôm chầm nhỏ bạn thân. Nó cũng ôm chặt vai tôi, thì thầm: "Số điểm này tớ sẽ bổ sung hồ sơ để được vào học trường Điện ảnh ở Melbourne!".

Tôi bàng hoàng nhìn Đăng. Nhỏ chùi nước mắt, nụ cười ấm áp thân thuộc lại hiện trên môi: "Tớ đã viết đơn tìm học bổng. Những bộ ảnh tớ chụp, những kinh nghiệm tớ thu nhặt được trong suốt một năm qua, và cả điểm số dẫn đầu mới có này nữa, chắc chắn sẽ giúp cho tớ có một suất học làm phim, ở vùng đất mà hồi nhỏ tớ mơ ước được đến…"

Tết này, tôi lại nhận được bưu thiếp của bạn thân. Bức ảnh chụp Đăng và Kevin khoác vai nhau, với bầy hải âu như các vẩy nắng trên nền trời vịnh biển. Tôi đọc những dòng chữ thân thương: Kevin đang học cùng trường với tớ, khoa Hiệu ứng đặc biệt. Cậu ấy không học điện nữa. Vì Kevin biết rõ, cậu ấy muốn làm điện ảnh. Chỉ điện ảnh mà thôi. Bọn tớ đã nhận ra điều này, sau buổi sáng mùa Xuân nói chuyện ở vỉa hè công viên ấy…

Minh Minh

Lượt xem: 519

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 7
Lượt truy cập: 36636677

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik