Giao diện chuẩn

Hóa giải những tổn thương Thứ Sáu, 09/10/2020, 09:10

Hóa giải những tổn thương

Bắt đầu từ một câu chuyện tình cảm…


 Nửa đêm giờ Tý canh Ba, một dòng tin nhắn nóng hổi treo lơ lửng trên màn hình điện thoại tôi đang lướt: “Tui thất tình bà ạ.” Và, tôi tỉnh cả ngủ.


Cô bạn tôi bắt đầu kể với đôi mắt ầng ậc nước. Người mà cô trao yêu thương, nay rời đi để đón hạnh phúc với đám cưới, ngôi nhà và những đứa trẻ. Anh ta để lại những lời nói cuối cùng: “Anh đã lỡ làm tổn thương em rồi, anh không thể làm tổn thương người con gái của anh nữa. Xin lỗi em." 

Đối diện trực tiếp với nỗi đau…

Cô ấy đã khóc rất nhiều, ủ rũ rất nhiều.

Nói rằng bản thân thật yếu đuối và thê thảm, nhưng không có cách nào ngăn lại được. Nước mắt rất dễ dàng rơi. Thời gian ròng rã trôi mà tâm trạng vẫn không thể tốt hơn, tìm về một chút bình yên như trước kia sao mà khó khăn quá. Chưa thể nào xua tan đi những u ám bủa vây. Cô ấy đang ở nơi tuyết thì rơi trắng xóa và cái lạnh buốt giá càng khiến con người ta đơn độc. Khác hẳn một nữ nhi bản lĩnh vác vali đến vùng đất xa xôi để theo đuổi ước mơ, sự nghiệp.

Tôi chỉ có thể khuyên nhủ bạn mình đang lẻ loi bên phương trời kia, hãy cứ khóc cho bằng hết, hãy yếu đuối đến cùng tận.

Trong sự đớn đau mà con tim đang chiếm ưu thế so với lý trí, con người ta dễ dàng khóc nhất. Khi ta thật lòng yêu thương ai đó, sợi hồng ông tơ bà nguyệt se duyên chẳng may đứt giữa chừng. Cộng thêm hoàn cảnh ta là người bị bỏ lại, sẽ xót xa vô cùng.  

“Giá như người đó không xuất hiện trong cuộc đời, không quen biết…thì không phải đớn đau như vậy”. Khi phải nếm trải “kết thúc không có hậu”, thường tình ta hay “giá như”. Đừng như thế. Đừng tự dằn vặt chính mình, sẽ càng khổ sở thêm. Đừng né tránh.

Hãy đối diện trực tiếp với nỗi đau.

Hãy nhìn thẳng vào thực tại, là bản thân đang tổn thương đấy. Lắng nghe và vỗ về tất cả thảy.

Hãy dịu dàng xem vết thương tâm hồn cũng giống như vết thương ngoài da, hãy chăm thuốc, băng bó và cho nó thời gian để được lành lặn.

Hãy “nuông chiều” nỗi đau để chúng thoải mái choáng ngợp và trỗi dậy. Xong xuôi, rũ bỏ hết những ướt át và vỡ vụn. Tìm về bản thân vốn dĩ. Đứng dậy đi tiếp trên đôi chân cứng cáp của mình. 

 Khoan dung với người khác là khoan dung với chính mình…

Tôi kể câu chuyện trên, không phải để phân bua và vạch ra ai là người đáng trách, đáng giận.

Ví như trong hoàn cảnh của mình, họ là người sai đi. Thì ta hãy nghĩ rằng, những điều tốt đẹp ta sẽ giữ lại, những điều trái ngang ta đừng nhận lấy. Không nhận lấy tức là không còn vướng bận trong lòng dù chỉ một chút. Tâm trí sẽ được thoải mái tự do. Đôi khi, chính người gây ra sự tổn thương họ cũng không nghĩ rằng bản thân là nguồn cơn gây ra mọi sự. Và dù cho chủ nhân gây ra có chủ đích hay không, điều này lại không thực sự quan trọng. Quan trọng là chúng ta sẽ hoá giải sự tổn thương như thế nào.

Có một đoạn trích mà tôi luôn tâm đắc: “Tâm rộng mở đất trời cũng thênh thang. Khoan dung là mỹ đức cao đẹp. Khoan dung với người khác, kỳ thực chính là chừa lại một con đường cho tâm hồn mình. Chỉ trong thế giới bao dung mới có thể tấu lên những khúc ca sinh mệnh dịu êm.”

 

Một người có thể là người xấu trong câu chuyện của ta, nhưng lại là người tốt trong câu chuyện của người khác, hoặc đơn thuần là trong câu chuyện của chính họ. Chi bằng quản việc và ý nghĩ của người khác, thì ta quản việc của ta vậy. Suy cho cùng, ai cũng có lý do để trở thành một người tốt, một người không đáng trách trong muôn thuở những câu chuyện xảy ra trong cuộc sống. Và vị tha là một nghĩa cử cao đẹp, sự cao đẹp ấy người khác có thể đón nhận hoặc không, cũng không phải dành riêng cho đối phương mà trước hết là dành cho chính mình. Không còn ôm sự buồn tủi, bản thân sẽ được nhẹ nhõm.

 Buông bỏ…

Một câu chuyện kể về Đức Phật mà tôi thực sự khắc cốt ghi tâm để vận dụng vào nhiều khía cạnh của cuộc sống khi bản thân phải đối mặt phải.

Chuyện kể rằng: Lúc còn tại thế, có kẻ hoài nghi khi nghe danh Đức Phật, người đàn ông này đã tìm đến nơi Phật ngụ, bước tới và chửi rủa Ngài. Đức Phật vẫn điềm tĩnh cho đến khi kẻ buộc tội dứt lời, Ngài hỏi gã một câu đơn giản:

- “Nếu mang món quà đi tặng người ta mà họ không nhận, vậy món quà đó sẽ thuộc về ai?”

- “Thuộc về người đem tặng chứ ai”, người đàn ông đáp.

Đức Phật nói tiếp: “Như vậy, ông chửi ta nhưng ta không nhận và xin gửi lại cho ông.”

Món quà mà người đem đến “tặng” bạn, bạn không nhận thì món quà đó vẫn mãi thuộc về người đem tặng. Cũng giống như hết thảy những câu chuyện trong cuộc sống, ai đem đến những lẽ phải, chân tình, ta cảm ơn và xin nhận lấy. Đồng thời cũng sẽ đền đáp cho họ bằng cách này, cách khác. Ai đem tặng những điều không mong đợi, ta không nhận lấy và những điều này sẽ mãi thuộc về người đem cho. 

Giống như việc cầm ly nước trong tay. Ta cầm nó trong vài phút sẽ không thấy mỏi, nhưng cứ giữ nó trong nhiều giờ, nhiều ngày sẽ cực kì mỏi mệt, chứ chưa nói tới nhiều tháng thậm chí nhiều năm.

Cầm lên giữ mãi bên mình, hay là đặt xuống và buông bỏ đi, là quyết định của mỗi người. Khi bình thản trở lại rồi, sẽ thấy “nhẹ tựa lông hồng” mà chẳng còn “nặng như thái sơn” nữa. Những người trải qua tổn thương và đã trở nên vững vàng, họ tỏa ra một phong thái điềm tĩnh đến độ ngưỡng mộ. Tôi rất khâm phục những người như vậy.

Tôi thích một câu trong Bến Quê của nhà văn Nguyễn Minh Châu:

 "Con người ta trên đường đời thật khó tránh khỏi được những cái điều vòng vèo hoặc chùng chình".

Thật khó lòng né tránh những điều không hay ho. Vậy nên, có gặp “duyên xấu” thì bắt tay nhau nhẹ nhàng một cái rồi đường ta ta đi. Chẳng nên uất ức, cũng không vướng bận nữa, nhìn về phía trước đón chào những điều tốt đẹp dành cho mình.

Tổn thương là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống có muôn vàn trùng phùng giữa hữu duyên và vô duyên. Cách ta đối diện và vượt qua sự tổn thương, đó là buông bỏ, không chấp niệm ôm lấy. Thảnh thơi trong sự hỗn tạp của cuộc sống, thì chính mình sẽ được an nhiên.

 Nếu nhìn vấn đề theo chiều hướng tích cực, sẽ thấy nỗi đau cũng đẹp như bông hoa, dù sinh trưởng trong mưa gió.

Bạn có từng nghĩ rằng, khi ta trải qua tổn thương thì sẽ biết cảm thông cho nỗi đau của người khác. Và thêm điều quan trọng nữa là, đi qua được tổn thương, ta sẽ mạnh mẽ theo từng ngày. Đến một lúc nào đó, những điều tương tự hoặc chỉ là những vụn vặt nhặt nhạnh xảy đến, chúng không còn làm ta đau, mà chỉ như thoáng qua.

Sự tổn thương hay nỗi đau, chịu khó ví von một chút, nó giống như là món canh đắng, những dinh dưỡng tốt sẽ được dạ dày tiêu hoá. Không như đồ ngọt, thường thì món gì đắng lại tốt cho sức khoẻ. Mới đầu nếm vị sẽ chỉ thấy đắng chát, dần dà để tan trên đầu lưỡi, sẽ cảm thấy ngòn ngọt, cái ngọt lạ không đơn thuần như của đường, dư vị ấy lại chẳng dễ dàng quên.

Tôi cũng có nhiều những tổn thương khác nhau, mới đầu nó sẽ nặng nề và khiến tôi thật mệt mỏi. Tôi thường để thời gian cảm hóa từ từ rồi nguôi ngoai thành nốt trầm ở dạng đơn thuần nào đó. 

Khi bí bách và ngột ngạt với những xúc cảm vấn vương còn sót lại ấy. Tôi nhìn những chiếc lá vàng khô đương xào xạc trên mặt đất, ướm những nốt trầm của mình vào chúng, và rồi những cơn gió ùa đến theo chiều buông, những chiếc lá sẽ được cuốn bay đi dần dần, cho đến khi mất hút, vô hình trong không gian và thời gian. Khi ấy, trong lòng tôi thấy nhẹ nhõm, cực kì.

Chuyện xảy ra ở thời điểm hiện tại, có thể cảm thấy những vết thương lòng còn lớn lao nhưng qua một năm, hai năm rồi nhiều năm, câu chuyện ấy chưa biết chừng chỉ như gió thoảng mây bay.

Tìm về chính mình, tiếp tục chào đón những tốt đẹp phía trước…

Bẵng một thời gian, tôi chợt nhớ và hỏi thăm bạn mình. Cô ấy nói không nghĩ ngợi đến chuyện cũ nữa, coi như đây là kinh nghiệm cho bản thân, rất vui vẻ kể về hàng tá những bận bịu và kế hoạch của riêng mình. Cô ấy đã lạc quan như trước và cười thật nhiều, những nụ cười tỏa nắng. Còn hài hước cho tôi lấy câu chuyện làm “tư liệu sản xuất". Tôi phì cười.

Tôi vui vì bạn mình đã rất ổn. Tôi thích tính cách ở cô ấy, nhìn thẳng vào nỗi đau, khóc như chưa từng, buồn bả cho hả hê. Sau đó vực dậy chính mình, rũ bỏ điều làm đau mình, khoác lên sự tươi mới. Và xem mọi chuyện là đã từng, với một dấu chấm hết, gọn ghẽ vì những điều không nên để bản thân rơi lệ. Tiếp tục yêu đời và đón ánh những nắng tươi sáng từ cuộc sống.

 

Chúng ta không nên ám ảnh đậm sâu với những sự tổn thương ở quá khứ mà khước từ đi những cơ hội, nhân duyên phía trước của mình. Nếu tự xây cho mình một vỏ bọc càng ngày càng kiên cố, quả thật cơ hội để nắm lấy hạnh phúc chẳng có  một phần trăm nào cả.

Chúng ta đều có thể làm được. Tôi tin rằng ai cũng xứng đáng được hạnh phúc.

Chúc cho bạn, người đã từng tổn thương, đang tổn thương và có thể sẽ tổn thương, sớm tìm lại được nụ cười toả nắng và an nhiên trong những câu chuyện của bản thân mỗi người.

Nguyễn Thúy - Triết học tuổi trẻ

Lượt xem: 1683

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 3
Lượt truy cập: 34747803

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik