Hạnh phúc Thứ Năm, 22/12/2005, 17:51
Từ lâu lắm rồi, tôi không còn tin vào chuyện ông già Noel chui qua ống khói tặng quà trẻ em. Nhưng năm nào cũng vậy, bố đều tặng tôi một món quà Giáng sinh. Có năm quà tặng là quả bóng da xinh xinh để tôi quần banh với lũ trẻ trong khu phố, năm thì bố đem về cái chậu thủy tinh với những chị cá ba đuôi đỏng đảnh...
Bây giờ tôi đã tốt nghiệp đại học. Sau ba tháng tích cực gõ cửa các công ty, tôi vẫn thất nghiệp. Chán ngấy, tôi nằm lì suốt ngày trong nhà mặc cho mùa Noel sôi động đến gần. Qua tấm màn cửa, chốc chốc mẹ lại trộm nhìn đứa con trai đang buồn phiền với ánh mắt hiền dịu. Bố thì suốt ngày phóng xe xuống phố chẳng biết để làm gì đến tối mịt mới về, rồi lại dán mắt vào các tờ báo tuyển người tìm việc.
Thế rồi, một tối kia, tôi nghe tiếng bố vừa về nhà vừa hát. Bố đem về hai cái túi rõ to. Đặt xuống bàn, lau mồ hôi trán, bố bảo: "Giáng sinh này bố con mình cùng làm ông già Noel nhé". Nói rồi bố tung ra hai bộ đồ ông già Noel đỏ chói, ngộ nghĩnh, hai bố con cùng phá lên cười.
Suốt mấy ngày liền trong vai ông già Noel, hai bố con tôi rong ruổi khắp miền quê sình lầy heo hút, nơi vừa trải qua cơn bão kinh hoàng. Những ngôi nhà đổ nát tiếp nối những ngôi trường xiêu vẹo, bàn ghế chỏng chơ. Những đứa trẻ mò cua bắt cá suốt ngày lem luốc với ánh mắt tò mò khi nhận từ tay ông già Noel những gói quà bé xíu mà chúng chẳng thể nào đọc được những chữ chúc mừng trên các tấm thiệp. Rồi những cụ già mắt đã nhòa vì đã mòn mỏi chờ đợi người thân trở về từ phong ba bão tố trong tiếng ho sù sụ bám lấy vai tôi như mong tìm lãi được điều gì thiêng liêng nhất.
Khi gói quà cuối cùng được trao thì đêm Giáng sinh cũng vừa đến. Đêm miền quê se lạnh với những cơn gió dìu dịu từ biển xa thổi vào. Trời trong xanh, những vì sao lấp lánh như những ánh mắt thiên thần tỏa sáng bình yên. Trên đường quê vắng lặng chỉ còn hai bố con lặng bước bên nhau. Ôi miền quê khó nghèo này sao mà thân thương quá. Siết chặt tay bố, tôi thưa: "Bố ơi, con muốn về làm việc ở đây bố ạ!".
"Tuyệt lắm - bố nắm lấy vai tôi - Theo bố thì hạnh phúc lớn nhất của con là đem lại niềm vui ánh sáng cho miền quê khó nghèo này. Đây là nơi thử thách nghị lực và khơi dậy lòng trắc ẩn trong con, con của bố. Bố mẹ rất tự hào và tin rằng chính tại nơi này con sẽ tìm được niềm vui và hạnh phúc".
Tôi siết chặt tay bố, cả hai cùng hát vang rồi rảo bước trên con đường quê gập ghềnh gió cát.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
Các tin khác
- Ông già Noel có thật không? Thứ Tư, 21/12/2005, 16:03
- Những điều đôi mắt không nhìn thấy Thứ Ba, 20/12/2005, 08:54
- Dù thầy không phải là cha Thứ Tư, 07/12/2005, 15:50
- Khi mỗi người là một chú heo nhựa màu hồng Thứ Hai, 05/12/2005, 10:45
- Quản lý thời gian là làm chủ bản thân Thứ Năm, 01/12/2005, 11:47
- Chuyện suy ngẫm về tách trà Thứ Ba, 22/11/2005, 16:39
- Cổ tích tuổi 15 Thứ Ba, 08/11/2005, 11:26
- Người đàn bà giả danh Thứ Sáu, 04/11/2005, 15:45
- Bài học về sự tự giác và trách nhiệm Thứ Tư, 26/10/2005, 13:43
- Những nghịch lý của cuộc sống Thứ Năm, 06/10/2005, 11:54
- Định nghĩa tình yêu của những đứa trẻ Thứ Hai, 26/09/2005, 09:20
- Thành kiến Thứ Năm, 22/09/2005, 14:38