Gay lấy vợ - Được hay mất? Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Gay lấy vợ hay không? Đó là một câu trả lời làm khó cho những người đàn ông nhưng lại mang thiên kiếp thích người cùng giới. Không chỉ xã hội Phương Đông bây giờ vẫn còn kỳ thị, mà ngay cả xã hội Phương Tây trước kia cũng coi gay như một thứ bệnh hoạn. Vậy nên lấy vợ hay không vẫn luôn là một câu hỏi đau đầu, và câu hỏi đó thường được trả lời bằng một chữ thôi: "Có".
Bạn sợ bị đào thải, bị xã hội này chôn vùi, bị kỳ thị xa lánh, bị tách khỏi chỗ đông, bị cho là kẻ bệnh hoạn, bị cô lập và muôn ngàn chán vạn cái bị khác. Vậy nên bạn phải lấy vợ. Khi lấy vợ bạn sẽ có cuộc sống bình yên, sẽ làm vui lòng cha mẹ, sẽ có thể thăng tiến trong công việc mà không bị những rào cản vô hình cản lại vì lý do giới tính, sẽ có thể hòa đồng trong xã hội mà không bị cô lập, không bị nhìn bằng những con mắt khác, sẽ có thể sinh cho ông bà những đứa cháu bụ bẫm.
Vậy nhưng đời mà, cái gì cũng có hai mặt của nó. Bạn có nhiều vậy, nhưng mặt trái thì sao, bạn mất gì? Có chứ, bạn mất rất nhiều. Mất đi tự do, mất đi tình yêu thật sự, mất đi con người thật sự của chính mình, mất đi sự vui vẻ tràn đầy, mất đi niềm hạnh phúc thật sự và còn mất nhiều cái lắm. Muốn biết ư? Bạn lấy vợ đi thì biết.
Không những mất, bạn sẽ còn là một kẻ tồi tệ bởi gây ra vô cùng nhiều lỗi lầm. Lấy vợ là bạn đã làm cha mẹ buồn. Tại sao buồn ư? Cha mẹ nào sinh con ra chẳng yêu thương con cái, đến hổ dữ còn chả nỡ ăn thịt con, vậy nên ông bố bà mẹ nào cũng luôn mong con cái mình sẽ trưởng thành khỏe mạnh, sống vui vẻ hạnh phúc nhất với tất cả những gì có thể. Vậy khi bạn lấy vợ cái niềm hạnh phúc đơn giản ấy đã mất rồi, bạn sẽ làm vui lòng cha mẹ được sao? Khi cha mẹ biết bạn đã vì cha mẹ mà ép mình sống một cuộc sống nghẹt thở, vì cha mẹ bạn mất đi niềm vui niềm hạnh phúc thật sự, cha mẹ sẽ thấy sao? Khi đó cha mẹ sẽ cảm thấy họ có tội với bạn, nhiều lắm, bởi chính họ chứ không ai khác đã cướp mất cái quyền sống thật sự, quyền tự do và hạnh phúc của bạn. Cái quyền mà mọi dân tộc qua bao đời luôn đấu tranh để có, thì nay chính họ lại tước đoạt đi trên cuộc sống của con cái họ, những báu vật quý nhất của họ. Thử hỏi họ vui được chăng? Chưa hết đâu, còn nhiều, rất nhiều và bạn hãy đọc tiếp đi.

Đến đây, chắc hẳn nhiều người sẽ nói: Không, tôi là Bi, tôi có thể yêu con gái, và tôi xác định khi lấy vợ tôi sẽ không tìm kiếm nữa và sẽ dứt quyết đoạn tuyệt với giới tính thật sự của tôi, lý trí của tôi mạnh hơn tình cảm. Vâng, tôi nghe bạn nói, nhưng chúng ta lại phải nói đến cái tương lai ảo ảnh một chút, tại sao tôi gọi như thế, bởi nó là tương lai, nhưng không biết có thật hay không. Bạn nói bạn sẽ yêu họ thật sự ư? Nếu chúng ta đang sống trong một cái xã hội coi gay nói riêng và đồng tính nói chung như một sự rất ư là bình thường, thậm chí còn trọng vọng những con người tài năng, và việc hai người con trai yêu nhau là chuyện chẳng có gì kỳ lạ, khi ấy giữa một người con gái và một người con trai bạn yêu bạn sẽ chọn ai nếu thiên hướng của bạn là đồng giới? Tôi xin cam đoan bạn sẽ chọn ngay yêu cậu con trai kia, có thể bạn nói tôi áp đặt suy nghĩ hay không có cơ sở. Đúng, chẳng ai chứng minh được điều đó, nhưng bạn hãy xem tình cảm như một cái cây vậy, loài cây sống trong môi trường khắc nghiệt, chúng vẫn vươn lên sống, và khi đưa vào môi trường thuận lợi chúng sẽ vươn lên mạnh mẽ vô cùng, tình cảm cũng vậy.
Trong xã hội này, nhiều khi bạn còn lưỡng lự lựa chọn lấy vợ hay không, vậy khi được chấp thuận cái tình cảm đồng giới trong bạn nó sẽ bùng phát mạnh mẽ hơn nhiều. Vậy thì liệu cái việc bạn nói chắc chắn bạn sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy có đáng tin không? Hay một ngày mai kia khi xã hội thoải mái rồi bạn sẽ bỏ rơi cô ấy chạy theo tiếng gọi đồng loại? Lý trí mạnh hơn tình cảm ư? Để làm gì khi nó làm cho cuộc sống của ta trở nên vô nghĩa. Bi ư, liệu có tồn tại thật không hay đó chỉ là sự tự kỷ ám thị, níu kéo cứu vớt chút đàn ông tồn tại trong mình, sự trốn chạy chính bản thân mình, sự gắng gượng chống đỡ mà thôi. Tôi nhớ tôi đã đọc được một câu nói mà tôi rất thích, nó dành cho giới gay: Top có thể quên nhưng sẽ không bao giờ tha thứ, Bot có thể tha thứ nhưng sẽ mãi mãi không quên. Vậy đấy, Top mang trong mình cái tự trọng, lòng tự ái rất cao, vậy nên cái việc phản bội họ là xúc phạm đến lòng tự trọng đó, họ không bao giờ tha thứ được. Vậy nhưng bạn quên rồi sao, con người ai chẳng như ai, phụ nữ lòng tự trọng của họ không kém đàn ông đâu. Bạn thử tưởng tượng bạn bị đưa ra làm tấm lá chắn cho việc gì đó hay cho ai đó mà bạn không biết, cái việc làm tấm lá chắn cướp đi rất nhiều thứ quý giá của bạn, khi ấy bạn sẽ thấy sao? Và phụ nữ họ còn yếu đuối hơn chúng ta, vậy họ sẽ thấy sao, cảm nhận thế nào khi thân làm vợ nhưng lại nằm trong kiếp bình phong?
Vâng, lấy vợ, còn những đứa con nữa chứ nhỉ, còn con cái bạn thì sao đây? Tất nhiên lấy vợ bạn sẽ có cho ba mẹ những đứa cháu rồi, tất nhiên là trừ khi bạn vô sinh hay không có khả năng thì tôi không nói. Nhưng con cái bạn, sau này khi lớn lên, một ngày nào đó cái sự bạn là gay nó lộ ra mọi người đều biết, khi đó chúng sẽ nghĩ về ông bố nó thế nào? Hình tượng người cha vĩ đại về bạn trong chúng sẽ ra sao, đổ nát tàn tạ? Chúng sẽ thấy sao khi chúng biết chúng sinh ra không phải là kết tinh của tình yêu mà chỉ là vật tế thân, vợ bạn sẽ nghĩ sao khi biết rằng cô ấy chỉ là tấm bình phong?
Và nếu bạn không lấy vợ, cha mẹ bạn có khi sẽ rất buồn, thậm chí ông bố bà mẹ nào không hiểu thì cũng sẽ như nhiều người trong xã hội, gia đình sẽ kỳ thị ruồng rẫy bạn, thậm chí từ bạn. Bố mẹ bạn cũng có thể sẽ bị bệnh tim đó và sẽ sốc đó, nhưng nó chỉ nhỏ thôi. Còn bạn lấy vợ, khi mọi thứ vỡ tung ra, cha mẹ bạn giấu mặt vào đâu trước xã hội, trước họ hàng làng xóm, lấy bộ mặt nào nhìn con dâu, các cháu và gia đình thông gia đây? Xin phép, có khi các cụ lại đột quỵ, đột tử luôn, lúc đó khác gì chính tay bạn giết cha mẹ mình. Liệu như thế so với việc từ con và kỳ thị nó có nhẹ hơn không? Và còn nữa, còn rất nhiều, nếu bạn muốn biết hết, câu trả lời là: Lấy vợ thử coi.
Bạn biết không, khi đến tuổi 40 trở đi, con người ta càng ngày càng có xu hướng sống thật với chính mình, sống cho chính mình, bởi đơn giản nhìn lại họ đã sống hơn nửa cuộc đời vì người khác rồi, họ phải sống cho mình chứ. Biết bao gay lấy vợ rồi gia đình tan nát, có những người khi kể về gia đình phát khóc như một đứa trẻ con, biết bao người hối hận vì đã phạm phải sai lầm lớn nhất trong đời mà nếu như cái chữ "Nếu" tồn tại thì họ không bao giờ dám nghĩ đến việc làm lại cái việc đó nữa chứ đừng nói là làm lại.
Gay lấy vợ - Được hay mất? Câu trả lời đã có rồi đấy, bạn sẽ lấy hay không, câu trả lời là của bạn, bởi sau khi được phân tích chán chê nhiều người vẫn buông câu: Dù sao anh vẫn phải lấy vợ, được đến đâu hay đến đó.
Còn riêng tôi, tôi đã có câu trả lời cho chính mình rồi. Lấy vợ ư? Không đâu, ít nhất là cho đến khi tôi hết gay.
Và thêm nữa: Ừ, là gay thì đã sao, tôi tự hào vì điều đó.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00