Điều con muốn nói Thứ Tư, 15/04/2020, 11:23
Mẹ thương khi con là cô giáo. Mẹ thương khi thấy con gái vừa ho, vừa ngồi làm việc. Mẹ bảo, con hãy nghĩ cho mình một chút, bỏ ra chút thời gian cho bản thân mình, không nghĩ tới bọn nhóc, tới sách vở nữa. Nhưng mẹ cứ yên tâm mẹ nhé, vì con gái mẹ luôn được yêu thương.
Sáng, con loay hoay mãi mới dắt xe ra khỏi cổng. Mẹ bảo “một thân một mình mà lúc nào cũng tất bật, đấy là chưa phải lo cho ai”. Con trêu mẹ “Úi, con phải lo cho bốn mươi mấy đứa trẻ con đấy mẹ ạ”. Mẹ không nói gì, nhưng thoáng chút không vui lắm. Mẹ lại nhắc con gái quàng khăn cho ấm!
Con biết mẹ thương con nên mẹ hay lo. Mẹ chỉ lo con gái, vì công việc mà không nghĩ cho mình nữa. Nhưng thực chất, con làm không phải vì công việc mẹ ạ, mà là vì đam mê của con, vì chính bản thân con đấy. Con biết, mẹ cũng hiểu điều này. Đồng tiền con kiếm được có là bao, mẹ nhỉ? Nhưng con vẫn làm với tất cả sự nhiệt huyết của mình, dù có lúc con đã chán nản, muốn buông xuôi. Thế rồi, bằng đôi bàn chân của mình, con lại đứng dậy, vực mình dậy vì những đam mê đó.
Con đam mê những cuốn sách. Con có thể ngồi cả nhà mê mẩn với nó, con có thể chỉ ở trong căn phòng của mình mà chẳng cần bước ra thế giới ngoài kia, con có thể giống như “tự kỉ” hàng tuần với những cuốn sách đó mẹ ạ. Và khi cầm sách lên và đọc, không đúng là con đang làm việc đâu, mà là con đang “giải trí” đấy mẹ. Chỉ có điều, khái niệm giải trí của con và của mẹ khác xa nhau. Theo mẹ, giải trí là con gái phải rời khỏi sách vở, phải đi chơi đâu đó,...nghĩa là không động chạm đến sách vở nữa. Con có nói bao nhiêu thì mẹ cũng không hiểu cái khái niệm giải trí của con.
Con yêu thương bọn nhóc. Chẳng biết tại sao chúng lại chiếm vị trí lớn như vậy trong trái tim con. Con lo lắng, con hạnh phúc, con giận dỗi, con khóc, con cười, ...cũng từ bọn chúng mà ra. Con gái mẹ không thể tách khỏi bọn nhóc ấy. Bằng một tình yêu rất thật, con luôn coi chúng như người thân của mình. Nhiều khi con quên rằng, con đến với chúng trong tư cách một giáo viên. Nhiều khi con cứ nghĩ rằng, con là chị, là bạn của chúng. Con gái mẹ muốn vui buồn cùng chúng. Con gái mẹ muốn là một phần trong chúng. Con gái mẹ muốn dạy bọn trẻ những gì cô ấy đã học được bằng yêu thương. Con gái mẹ yêu thương chúng. Và nếu như, dành thời gian cho tình yêu của mình thì không có gì sai đâu mẹ nhỉ?
Dù đôi khi, con có cảm thấy vất vả. Dù có đôi khi, con cảm thấy bất lực, nhưng con nghĩ đơn giản rằng tất cả những điều đó đều xuất phát từ yêu thương, con muốn chúng tốt hơn. Và thế là, con lại cố gắng, cố gắng vượt lên trên chính cái tôi đôi khi có chút hẹp hòi của mình. Nhưng, con đang dần hoàn thiện mình. Nhờ có chúng, mà con sẽ hoàn thiện hơn. Càng ngày, con càng học được cách bao dung, thứ tha và thậm chí là nhẫn lại, thứ mà trước kia mẹ luôn nghĩ con gái mẹ không bao giờ làm được.
Bây giờ, hầu như con chẳng còn cáu gắt với học trò. Con điềm đạm hơn trong lời nói và hành động. Con bình tĩnh, bình tâm và làm chủ được tình huống. Con chẳng bao giờ dồn học trò của con vào bước đường cùng. Mỗi lời con nói ra, con đều lựa chọn để cho trò hiểu. Con đang cố gắng, vì con và vì trò.
Mẹ lại cứ hay sợ con gái mình nghiêm khắc quá, trò sẽ ghét. Rồi mẹ lại nghĩ nhiều nhiều hơn nữa. Nhưng mẹ yên tâm mẹ nhé. Con gái mẹ không thể thu phục hết những trái tim học trò, thế nhưng vấn có những trò đã tin tưởng con gái mẹ một cách tuyệt đối. Nhiều khi con bật cười, cảm thấy may mắn vì chưa một lần nhận những lời lẽ xúc phạm của trò.Cái này thì buồn cười thật, những trong môi trường của con thì mẹ biết rồi đấy, con gái mẹ quả là may mắn.
Con thấy vui, khi gặp lại trò cũ, lớp dạy lớp không, chúng vẫn chào con gái mẹ thật lễ phép mẹ ạ. Và con thấy, bọn nhóc tôn trọng con, cả học sinh đã ra trường lẫn học sinh con còn đang lên lớp. Thật đấy mẹ, mẹ tin con không?
Còn bọn nhóc chủ nhiệm, chúng cũng yêu con gái mẹ mà. Khóa học sinh ra trường, chúng đều biết yêu cả. Khóa học sinh mới, con đang ươm mầm. Nhưng, gặp con chúng vui. Gặp chúng, con vui. Có lẽ, cô trò chung con cũng yêu thương nhau mẹ nhỉ. Thế nên, mẹ cứ yên tâm mẹ nhé, vì con gái mẹ được yêu thương.
Mộc Miên – blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Chỉ là nút 'tạm dừng' của cuộc sống Thứ Tư, 15/04/2020, 11:18
- Dược thiện từ thịt dê chữa yếu sinh lý nam Thứ Tư, 08/04/2020, 16:30
- Con trai lần đầu tiên biết thích một người thường có những biểu hiện gì? Thứ Tư, 08/04/2020, 10:33
- Hành động chứng tỏ người ấy yêu bạn thật lòng: Không chê mập, sẵn sàng dắt tay qua đường Thứ Tư, 08/04/2020, 10:26
- Thanh xuân của chúng ta sẽ dài bao lâu? Thứ Tư, 08/04/2020, 10:20
- Những dấu vết tháng tư Thứ Tư, 01/04/2020, 18:30
- Bạn xinh, bạn giỏi, nhưng bạn ế, lý do là từ đâu? Thứ Tư, 01/04/2020, 18:00
- Anh là món quà của duyên phận Thứ Tư, 01/04/2020, 17:00
- Chúng ta còn trẻ để dại khờ Thứ Tư, 01/04/2020, 11:00
- Giáo dục giới tính cho con gái: Dạy con từ thuở còn thơ Thứ Tư, 01/04/2020, 10:30
- Một mối quan hệ lưng chừng sẽ đi về đâu Thứ Tư, 01/04/2020, 09:45
- Làm gì để giảm cân dễ dàng ? Thứ Tư, 25/03/2020, 19:15