Giao diện tiếp cận

Đêm pháo hoa Chủ Nhật, 18/06/2006, 16:40

Năm 1980, cưới nhau xong, chồng tôi vào TP.HCM học lớp bồi dưỡng nghiệp vụ, tôi ở lại Hà Nội theo học một lớp khác. Hai tháng sau, tôi có dấu hiệu nghén và đau bụng bất thường kèm ra huyết. Tôi đi khám thai và nhận được kết quả là thai trứng. Sau khi nạo thai, tôi bị biến chứng thành ung thư nhau.

Quá đỗi bàng hoàng, tôi chợt nhận ra tình cảnh bi đát của mình: có thể chết bất cứ lúc nào hoặc nếu bị cắt bỏ tử cung thì không thể có con...

Ngay sau đó, tôi nhập viện và bắt đầu cuộc chạy đua nước rút với tử thần để giành quyền sống, quyền được làm mẹ. Hằng ngày, tôi được chích thuốc và được theo dõi rất chặt. Loại thuốc chống ung thư độc bảng A làm mái tóc dày của tôi rụng như trút, người mập ù vì bị giữ nước, miệng lở thành những lỗ to như hạt bắp rất đau. Điều trị được vài ngày tôi lại giảm bạch cầu, bác sĩ phải chỉ định chọc tủy sống để xem khả năng phản ứng thuốc của tôi ra sao.

Nhưng nỗi đau thể xác không thấm vào đâu so với nỗi đau tinh thần bởi tôi hiểu rằng nếu may mắn vượt qua được cái chết thì cũng không mấy hi vọng vào đường con cái. Những bệnh nhân nữ khác cũng ở vào tình cảnh như tôi. Một không khí bi quan ảm đạm bao trùm lên phòng bệnh.

Đã vậy, chúng tôi còn phải chứng kiến nghịch cảnh: có người bán hết nhà cửa ruộng vườn để chữa chạy cho vợ mà người vợ không qua khỏi, lại có ông chồng vợ còn nằm trên gường bệnh đã viết đơn ly dị. Trông người lại ngẫm đến ta, hầu như ngày nào tôi cũng khóc. Tôi khóc đến nỗi cả người như muốn tan chảy thành nước...

Rồi một hôm, thấy  sụt sùi mãi chẳng ích gì, tôi bèn... thôi khóc và nghĩ đến chuyện làm gì đó để lấp chỗ trống thời gian. Trước tiên là tôi giúp các bệnh nhân trong phòng mua đồ ăn thức uống ngoài cổng bệnh viện, viết hộ thư, rửa bát đĩa, giặt quần áo... Tôi còn may tã lót, áo sơ sinh cho các thai phụ phòng bên cạnh, dìu họ đi trong hành lang để dễ bề sinh con. Thỉnh thoảng bệnh viện mang phim đến chiếu cho bệnh nhân xem, tôi được mời đọc thuyết minh phim. Có thể nói ai nhờ gì tôi làm nấy, bất kể nặng nhẹ. Tôi trở thành người thân của khoa phụ sản, của cả các cô y tá, hộ lý...

Bệnh nhân nằm giường kế bên tôi ngày ấy là chị Hằng, 28 tuổi. Chị bị sót nhau sau khi sinh đứa con đầu lòng và chuyển sang ung thư tử cung. Người phụ nữ này hầu như bị chồng bỏ rơi ngay sau khi đứa con mới sinh bị chết. Cả ngày chị im lặng, cặp mắt vô hồn trống rỗng. Tôi cố làm chị khuây khỏa bằng cách rủ chị cùng làm những việc lặt vặt nhưng chị từ chối. Dường như chị chỉ nghĩ đến một điều duy nhất: cái chết.

Ngày 2-9 năm ấy có bắn pháo hoa. Niềm vui được xem pháo hoa khiến ngay cả những bệnh nhân nặng cũng cảm thấy phấn chấn, trừ chị Hằng. Chị nằm quay mặt vào tường, ai hỏi gì cũng không nói. 21g, thời điểm bắn pháo hoa bắt đầu. Mọi người chạy ra đầu hành lang, náo nức chờ đón. Phòng bệnh chỉ còn mình tôi và chị Hằng. Tôi cố dỗ dành chị đi xem pháo hoa nhưng chị lắc đầu.

Hồi sau, có lẽ nể tôi quá, chị nhận lời. Tôi dìu chị đi ra hành lang. Đúng lúc đó, những tiếng "lục bục" vang lên. Từng chùm pháo hoa rực rỡ giống như hàng triệu viên kim cương sáng ngời được ai đó tung lên bầu trời sâu thẳm, đen mịn như nhung. Chúng tôi say mê nhìn khung cảnh huy hoàng ấy, tâm hồn ngập tràn niềm vui.Tôi nhìn sang chị Hằng và ngỡ ngàng: chị cũng đang dõi theo màn bắn pháo hoa, gương mặt xanh xao toát lên một vẻ đẹp trang nghiêm, bình thản đến kỳ lạ...

Vài ngày sau chị Hằng trở bệnh nặng. Rồi chị hôn mê sâu và không tỉnh lại. Chúng tôi nhìn chiếc giường bỏ trống của chị mà nao lòng. Duy có một điều an ủi tôi, đó là những ngày cuối cùng của cuộc đời, chị Hằng được chứng kiến một đêm pháo hoa thật lộng lẫy, đẹp như trong cổ tích.

Lần ấy, tôi nằm viện bảy tháng và sau khi ra viện, quả thật bị mất khả năng làm mẹ. Tuy nhiên, chính nhờ những ngày tháng trong bệnh viện, cận kề cái chết, cùng sẻ chia niềm vui nỗi buồn với bao bệnh nhân khác mà tôi đã không tuyệt vọng. Tôi hiểu được ý nghĩa của cuộc sống và nhận ra rằng khi gặp rủi ro, bất hạnh thì hướng về cộng đồng; cảm thông, sẻ chia và giúp đỡ đồng loại là cách tốt nhất để ta vượt qua nghịch cảnh.

PHƯƠNG DUNG (Biên Hòa)

Lượt xem: 1223

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 8
Lượt truy cập: 34661382

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik