Đâu phải là số phận… Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Tình yêu đến bên Lan bất ngờ như cơn gió mang theo những hương thơm diệu kỳ của mùa thu. Tình yêu của cô không gặp bất cứ trở ngại nào. Gia đình cả hai bên đều thuộc diện có vai vế trong xã hội. Lần đầu tiên cô ra mắt gia đình anh sau hơn hai tháng yêu nhau, mẹ anh mừng rỡ ra mặt vì cô bạn gái của con trai mình.
Bố anh thì cô vẫn chưa có dịp gặp, nhưng nghe nói là ông rất yêu thương và chiều chuộng con trai, chả gì thì anh cũng là “cục cưng” duy nhất trong nhà, cái tài sản đồ sộ này có thể chia cho mấy người con như Phương mà vẫn giúp chúng an nhàn cả đời.
Còn khi cô đưa anh về ra mắt gia đình mình thì khỏi phải nói là bố mẹ cô hài lòng như thế nào về anh bạn trai trông khoẻ mạnh như một cầu thủ bóng đá với gương mặt thân thiện, dễ gần.
Mọi chuỵên thật tốt đẹp, cả 2 gia đình cũng như cô và Phương đều mong chờ ngày cô về nhà anh làm dâu. Trong những ngày tất tả ngược xuôi, hết từ cửa hàng này đến cửa hàng khác để chuẩn bị cho một tổ uyên ương mới, dù nhà anh có lẽ chả thiếu thứ gì, nhưng cô thích có cái gì đó mang màu sắc của riêng mình. Cô gặp lại Thuỳ Anh, người bạn gái từ thời đại học. Thật ra trước đây cô cũng một vài lần nghe Thuỳ Anh nói chuyện phiếm, cô thấy đây là một cô gái bình thường nhưng được cái nói chuyện rất mê hoặc người khác. Cô đi uống nước cùng Thuỳ Anh, dẫu sao lâu lắm rồi cô cũng không gặp một người bạn thời đại học nào.
Khi nghe cô kể về lễ cưới sắp diễn ra, Thuỳ Anh xuýt xoa vì cô gặp được một “mối đẹp”. Thuỳ Anh hỏi cô đã đi xem ngày cưới như thế nào. Cô cười: “Mấy chuyện đó thì có mẹ mình và mẹ anh ấy lo rồi, mình không quan tâm”. Thuỳ Anh ngạc nhiên hỏi: “Sau lại không quan tâm, ngày trọng đại thế thì “ông bà” phải đi xem trước chứ, mà đã đi xem xem có hợp tuổi chưa? Không hợp tuổi thì sau này về được vài ba hôm lại kéo nhau ra toà li dị bây giờ?”. Rồi không kịp để cho cô nói câu nào, Thuỳ Anh thao thao bất tuyệt về một câu chuyện tình của một người quen nào đó, nào là họ rất yêu nhau, lãng mạn cực kỳ, chưa đôi nào mà Thuỳ Anh thấy yêu nhau và quan tâm và hiểu nhau đến vậy. Yêu nhau 7 năm trời họ mới cưới. Nhưng chỉ vì cũng vì coi thường chuỵên tuổi tác không đi “xem thầy”, nên mới được một mụn con đã lôi nhau ra toà ly dị rồi, nói là do không hợp nhau - Thuỳ Anh nhếch mép cười: “Không hợp nhau thế nào được, yêu nhau 7 năm trời, hiểu nhau đến từng ly từng tý mà giờ chỉ với mỗi lý do ly dị là không hiểu nhau". "Tớ nói thật cậu biết nhé, do không “khấn” nên thần “phạt” đấy, họ mà đi xem thầy trước thì đã biết được tuổi của họ “xung” như thế nào và được thầy làm “lễ giải” thì mọi chuyện đã ổn rồi, biết đâu bây giờ đã thêm một mụn con nữa”.
Từ trước đến nay Lan không quan tâm mấy đến chuỵên xem tuổi tác này, cô cũng biết cả bố mẹ anh và bố mẹ cô cũng không coi trọng chuỵên hợp hay không hợp tuổi, vì hôm anh và cô thông báo cưới gia đình nào cũng vui vẻ và bố anh còn nói, thích thì cưới ngay tuần sau, ngày nào cũng được. Ấy nhưng nghe Thuỳ Anh nói, cô lại cũng thấy lo lo, hay là….
Thấy cả buổi cô cứ thần mặt ra, Phương, chồng sắp cưới của Lan rất lo lắng. Anh đề nghị ngày mai cô nghỉ ở nhà. Cô cười và nũng nịu sà vào lòng anh. Cô không mệt chút nào, nhưng chả nhẽ lại nói với anh là cô muốn đi xem tuổi … thật sự là cô không biết mở lời thế nào. Nhưng từ lúc gặp Thuỳ Anh, nghe Thuỳ Anh nói cô thấy hơi bất an, thật lòng không phải cô mê tín nhưng chuyện quan trọng cả đời biết rồi mà không làm nhỡ sau này có gì … thì lại.
Nhưng rồi đám cưới cũng diễn ra tốt đẹp. Sự bận rộn và hạnh phúc khiến cô nguôi ngoai cái ý định đi xem tuổi của cô và anh, dù cô có hơi chạnh lòng nhớ đến chuỵện đó khi gặp Thuỳ Anh trong lễ cưới.
Bây giờ thì cô đã về làm dâu nhà anh, cô chưa từng nghĩ rằng nhà anh lại lạ lẫm với cô như vậy, những buổi anh có mặt ở nhà không nhiều hơn những lần cô đi tán gẫu cùng một số cô bạn thỉnh thoảng rỗi việc. Công việc khiến anh phải đi lại nhiều, trong nước có, nước ngoài có, có khi cả tháng anh đi công tác và cô chỉ nhìn thấy anh qua tấm ảnh cưới có khổ to hơn cả thân hình của cô. Sự cô đơn càng gặm nhấm khi mẹ chồng không muốn cô đi làm trở lại, bà cho rằng chỉ chồng cô làm việc là đủ rồi. Rỗi việc, xa chồng, cô thấy cuộc sống hôn nhân buồn tẻ hơn bao giờ hết. Một hôm cô gặp Thuỳ Anh, nhìn cô buồn, Thuỳ Anh rủ cô đi bói một lần cho biết, biết đâu thầy lại chỉ cho cách níu chân chàng ở nhà, với lại cũng phải biết trước tương lai mà lường trước chứ?
Thế là vô tình cô chuốc ưu phiền vào mình. “Hai cái tuổi này là xung nhau lắm, trước sau không "tan đàn xẻ nghé" thì cũng "ông ăn chả bà ăn nem”. Đêm về, cô nằm khóc một mình, cô dần bị lung lạc bởi những lời mà xưa kia cô coi là nhảm nhí nếu ai đó có nói với cô. Bởi đơn giản sự cách xa làm cô bớt tin tưởng anh, mỗi lần đi công tác về anh dường như quá mệt mỏi. Anh có quan tâm đến cô không? Cô cũng không biết nữa, có lẽ anh vẫn ngọt ngào êm ấm với cô, nhưng sao cô lại sợ hãi những cử chỉ của anh. Biết đâu đấy, ngày hôm qua trong vòng tay anh là một người đàn bà khác, cũng với những cử chỉ này, sự ngọt ngào này, nếu như vậy chẳng phải là man trá đó sao. Cô chẳng trách anh nhiều được, có lẽ tại cái số của anh và cô, sao cô không lường trước được từ hồi yêu nhau chứ. Mà nhớ lại cô và anh từ ngày quen nhau đến khi cưới ở bên nhau tính ngày ra không biết có được nổi hai tháng không?
Sự cô đơn và dằn vặt, nỗi lo lắng về cái tuổi xung nhau, cái tuổi mà lẽ ra không nên lấy nhau làm gì vì chỉ gây cho nhau đau khổ. Cô biết làm thế nào bây giờ? Cô sợ hãi khi nghĩ là một ngày gần đây anh sẽ là nỗi đau trong quá khứ của cô và không biết cô có đủ can đảm để tìm kiếm một người đàn ông khác. Suốt ngày đêm suy nghĩ và dằn vặt, cô gầy đi trông thấy, mẹ nhìn cô lo lắng, nhưng mắt bà lại sáng lên “Con có bầu rồi phải không?”, cô lắc đầu quầy quậy: “Không phải đâu mẹ…”. Nhưng cô oà khóc, cô không thể giấu nỗi lo lắng này vào trong lòng mãi được, cô sợ.
Sau khi nghe cô kể về chuyện đi xem bói, mẹ lắc đầu ôm cô vào lòng “Sao con của mẹ lại dại dột thế, chắc thằng Phương nó đi nhiều nên con mới nghĩ quẩn thế này chứ gì?”, “Con có biết vì sao bố mẹ không bao giờ nói đến chuyện xem tuổi tác của các con trước khi cưới không?”.
Cô ngạc nhiên, vì chưa bao giờ mẹ kể cho cô nghe chuyện này, hoá ra ngày xưa ông bà nội và bà ngoại cũng cho rằng bố và mẹ không hợp tuổi nên nhất quyết không cho kết hôn, làm bố và mẹ thuyết phục mãi không được đành phải bàn với cơ quan bố xin họ đứng ra làm lễ cưới cho. Ngày cưới nhẽ ra là ngày vui cả đời nhưng mẹ thì khóc nức nở vì hai bên nội ngoại không ai có mặt, mãi khi mọi người đã ra về gần hết mẹ mới thấy ông ngoại lên. Hàng ngày ông vẫn là người yêu thương mẹ nhất nhà nên dù giận vẫn không thể quay lưng lại với đứa con gái của mình. Lan cũng biết rằng chính mình và ông ngoại là cầu nối hàn gắn gia đình nội ngoại với cha mẹ cô, ông bà nội kêu bố mẹ về, và bà ngoại cũng không còn nhắc đến chuyện cũ nữa. Mẹ còn nói: “Con đừng để hạnh phúc của mình tan rồi mới lo xây lại con ạ”.
Cô nhanh chóng về nhà, thực ra cô biết hôm nay anh về nhưng do giận dỗi nên cô không muốn ở nhà. Chưa kịp ra đến cửa cô đã thấy anh xuất hiện, gương mặt lo lắng “Mẹ cũng không biết em đi đâu, mẹ bảo không hiểu dạo này em làm sao mà cứ ủ rũ suốt cả ngày. Cho anh xin lỗi, tại anh cứ mải mê với công việc…”. Cô không cho anh nói tiếp mà gục vào vai anh oà khóc. Không phải cô giận anh mà cô giận mình quá, sao cô lại dễ lung lạc đến như vậy, anh mà biết những ngày qua cô đã nghĩ như thế nào về anh thì anh sẽ buồn biết bao. Nhìn thấy anh gầy, đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ, cô thấy chính mình mới là người vô tâm nhất. Nhất định khi về đến nhà cô sẽ gọi điện cho Thuỳ Anh dừng ngay lại cái lễ mà Thuỳ Anh đang chuẩn bị dùm cô... Hú hồn, may mà cô chưa đi quá xa, trong vòng tay của anh giờ đây cô lại cảm thấy hạnh phúc thật ngọt ngào.
Lan Tường
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00