Dành cả thanh xuân để chờ đợi một lời hứa Thứ Tư, 23/09/2020, 09:00
Đã rất rất nhiều lần tớ thầm hỏi: Là đôi ta không còn cố gắng như trước? Hay trời xanh cao kia cứ trêu đùa hai chúng ta? Hay cũng bởi tại phận mỏng duyên cạn mà chúng ta phải chia xa? Chỉ biết rằng, chờ đợi sao quá dài lâu mà tương phùng lại quá ngắn ngủi.
Cho cậu, cho tớ, cho thuở thiếu thời của hai ta!
Có những người họ dành tuổi trẻ để theo đuổi những đam mê. Có những người dành cả thời tươi trẻ để theo đuổi người mà họ thích. Còn có những người lại dành cả thanh xuân để chờ đợi một lời hứa của thuở thiếu thời…
Mùa thu năm ấy, cậu hai mươi còn tớ hai mươi hai. Hai đứa ở hai nơi khác nhau. Cả hai cùng hẹn ước đợi nhau ba năm, lúc ấy cả hai sẽ gặp lại nhau ở thành phố lạ, cùng xây dựng những điều hai đứa từng mơ ước.
Hai mươi hai tuổi, tớ rời khỏi nơi chốn quen thuộc tìm đến thành phố hoa lệ, nơi hẹn ước để đợi cậu. Những ngày đầu chập chững ở nơi này, mọi thứ đều xa lạ đến bỡ ngỡ, bao cực khổ, bao gian khó bủa vây, nhưng chỉ cần nghĩ đến ngày chúng ta trùng phùng thì những cực khổ ấy chẳng sá chi. Những ngày ấy, mỗi buổi tối trở về nhà, chúng ta lại gọi điện cho nhau cùng nhau trò chuyện, cùng kể cho nhau nghe tất thảy mọi thứ, cùng động viên nhau để vượt qua những ngày tháng chông chênh nhất của tuổi trẻ.
Hai mươi bốn tuổi, khi mà còn một năm nữa là lời hẹn ước chúng ta thành hiện thực thì cả hai lại vô tình buông tay nhau. Vậy đấy, gần hai năm trời kỳ vọng vào tương phùng nhưng đổi lại là lời chia tay. Những ngày sau khi buông tay nhau ấy, lòng tớ đau như dao cắt, tim tớ cứ mãi nhớ nhung một bóng hình – đó là cậu. Những giấc ngủ cũng chập chờn bóng hình cậu. Chẳng biết tự bao giờ từ sâu trong tâm thức tớ cậu đã trở thành một thói quen. Mỗi buổi sáng thức giấc đều lần mò tìm chiếc điện thoại định gửi chào ngày mới nhưng chợt nhớ ra chúng ta đã không còn như ngày trước nữa. Mỗi tối cũng chẳng còn chuyện trò thay vào đó tớ tăng ca nhiều hơn về nhà muộn hơn, nói chung là làm tất cả mọi thứ để mình trở nên bận rộn nhằm xoa dịu đi những nhung nhớ quay quắt về cậu.
Thời gian không hề làm lành những vết thương như người ta vẫn thường hay bảo. Mùa hè năm đó, tớ hai mươi lăm còn cậu hai mươi ba. Những xót xa ngày cũ vẫn chưa tan biến, những nhớ nhung vẫn chưa vơi. Cậu đến tìm tớ, những cảm xúc kìm nén bao năm qua như ngọn núi lửa âm ỉ cháy bây giờ có cơ hội phun trào. Những uất nghẹn trong lòng giờ đây mới được dịp bộc phát. Tớ như đứa trẻ khóc ngây dại. Cậu mỉm cười nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi. Và rồi lại một lần nữa chúng ta lại nắm lấy bàn tay của nhau, lời hứa của mùa thu ba năm trước trở thành sự thực. Chúng ta bắt đầu xây dựng những điều cả hai từng mơ ước. Sự đổ vỡ của ngày trước coi như chưa từng tồn tại, tớ không nói, cậu cũng không nhắc, cứ xem như chuyện ngày cũ như một cơn ác mộng, thức giấc rồi tự khắc mộng mị tan.
Có những người họ dành tuổi trẻ để theo đuổi những đam mê. Có những người dành cả thời tươi trẻ để theo đuổi người mà họ thích. Còn có những người lại dành cả thanh xuân để chờ đợi một lời hứa của thuở thiếu thời…
Mùa thu năm ấy, cậu hai mươi còn tớ hai mươi hai. Hai đứa ở hai nơi khác nhau. Cả hai cùng hẹn ước đợi nhau ba năm, lúc ấy cả hai sẽ gặp lại nhau ở thành phố lạ, cùng xây dựng những điều hai đứa từng mơ ước.
Hai mươi hai tuổi, tớ rời khỏi nơi chốn quen thuộc tìm đến thành phố hoa lệ, nơi hẹn ước để đợi cậu. Những ngày đầu chập chững ở nơi này, mọi thứ đều xa lạ đến bỡ ngỡ, bao cực khổ, bao gian khó bủa vây, nhưng chỉ cần nghĩ đến ngày chúng ta trùng phùng thì những cực khổ ấy chẳng sá chi. Những ngày ấy, mỗi buổi tối trở về nhà, chúng ta lại gọi điện cho nhau cùng nhau trò chuyện, cùng kể cho nhau nghe tất thảy mọi thứ, cùng động viên nhau để vượt qua những ngày tháng chông chênh nhất của tuổi trẻ.
Hai mươi bốn tuổi, khi mà còn một năm nữa là lời hẹn ước chúng ta thành hiện thực thì cả hai lại vô tình buông tay nhau. Vậy đấy, gần hai năm trời kỳ vọng vào tương phùng nhưng đổi lại là lời chia tay. Những ngày sau khi buông tay nhau ấy, lòng tớ đau như dao cắt, tim tớ cứ mãi nhớ nhung một bóng hình – đó là cậu. Những giấc ngủ cũng chập chờn bóng hình cậu. Chẳng biết tự bao giờ từ sâu trong tâm thức tớ cậu đã trở thành một thói quen. Mỗi buổi sáng thức giấc đều lần mò tìm chiếc điện thoại định gửi chào ngày mới nhưng chợt nhớ ra chúng ta đã không còn như ngày trước nữa. Mỗi tối cũng chẳng còn chuyện trò thay vào đó tớ tăng ca nhiều hơn về nhà muộn hơn, nói chung là làm tất cả mọi thứ để mình trở nên bận rộn nhằm xoa dịu đi những nhung nhớ quay quắt về cậu.
Thời gian không hề làm lành những vết thương như người ta vẫn thường hay bảo. Mùa hè năm đó, tớ hai mươi lăm còn cậu hai mươi ba. Những xót xa ngày cũ vẫn chưa tan biến, những nhớ nhung vẫn chưa vơi. Cậu đến tìm tớ, những cảm xúc kìm nén bao năm qua như ngọn núi lửa âm ỉ cháy bây giờ có cơ hội phun trào. Những uất nghẹn trong lòng giờ đây mới được dịp bộc phát. Tớ như đứa trẻ khóc ngây dại. Cậu mỉm cười nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi. Và rồi lại một lần nữa chúng ta lại nắm lấy bàn tay của nhau, lời hứa của mùa thu ba năm trước trở thành sự thực. Chúng ta bắt đầu xây dựng những điều cả hai từng mơ ước. Sự đổ vỡ của ngày trước coi như chưa từng tồn tại, tớ không nói, cậu cũng không nhắc, cứ xem như chuyện ngày cũ như một cơn ác mộng, thức giấc rồi tự khắc mộng mị tan.
Ở đời chẳng mấy ai nói trước được chữ ngờ, sóng gió chưa bao giờ thôi ập đến. Chỉ tiếc rằng hai ta còn quá trẻ để đương đầu với những cơn sóng dữ ngoài kia. Chúng ta lại lần nữa rời xa nhau sau một năm bên nhau hạnh phúc. Đã rất rất nhiều lần tớ thầm hỏi: Là đôi ta không còn cố gắng như trước? Hay trời xanh cao kia cứ trêu đùa hai chúng ta? Hay cũng bởi tại phận mỏng duyên cạn mà chúng ta phải chia xa? Chỉ biết rằng, chờ đợi sao quá dài lâu mà tương phùng lại quá ngắn ngủi.
Sau cùng, thứ ngăn cách đôi ta lại không phải là khoảng cách địa lý mà chính là lòng người. Tớ và cậu từng mỗi đứa sống mỗi thành phố khác nhau, cách nhau hơn nửa nghìn cây số, ấy vậy mà lúc nào cũng hướng về nhau. Đến khi hai ta đã được chung sống cùng một thành phố, mở mắt ra là nhìn chung một bầu trời, những tưởng rằng sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi vậy mà cuối cùng cả hai lại lạc mất nhau, đớn đau hơn là lạc nhau ngay chính lúc chúng ta yêu thương nhất. Đó chẳng phải bởi tại lòng dạ chúng ta đã nguội lạnh với những điều cả hai từng tha thiết nhất ư?
Mọi người cứ bảo nhau rằng, đừng yêu lại người cũ. Bởi, yêu lại người cũ muôn đời cũng chỉ có một kết cục. Tớ chưa bao giờ tin vào những điều ấy, ngay cả lúc cậu rời đi lần nữa trong cuộc đời tớ, vì tớ cho rằng mọi cuộc gặp gỡ trên cõi đời này đều do duyên phận. Là số mệnh an bài, đẩy đưa chúng ta gặp nhau, thương nhau và cho nhau cả những thương tổn. Để rồi đến cuối cùng mỗi người lại chọn cho mình một ngả đường riêng. Rồi cậu sẽ gặp một người mới hợp với cậu hơn, tốt với cậu hơn tớ gấp ngàn vạn lần. Và tớ rồi chắc cũng vậy, chắc sẽ quên được cậu và bắt đầu tìm cho mình một bình yên mới. Nhưng dù có xa lạ đến đâu chăng nữa xin cậu hãy nhớ cho rằng, trong những năm tháng tuổi trẻ của tớ gặp được và thương cậu là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời tớ.
Và xin cậu hãy nhớ rằng, có một người đã từng yêu thương cậu rất rất thật lòng. Được chứ?
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Lượt xem: 1285
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- 12 điều nếu sớm biết thì yêu đương đã bớt đau khổ Thứ Hai, 21/09/2020, 12:11
- Bước qua một cuộc tình sẽ đau nhưng hạnh phúc vẫn còn ở phía trước Thứ Hai, 21/09/2020, 12:07
- Hãy yêu bản thân hơn Thứ Hai, 21/09/2020, 12:04
- Yêu một người không nên yêu Thứ Sáu, 18/09/2020, 10:00
- Tuổi trẻ đừng từ chối cô đơn Thứ Năm, 17/09/2020, 16:33
- Không ai yêu mình hơn chính bản thân mình Thứ Tư, 16/09/2020, 19:00
- Trở lại là chính mình đi em! Thứ Tư, 16/09/2020, 18:00
- Đôi lời con muốn gửi lên hòm thư thiên đường Thứ Tư, 16/09/2020, 17:00
- Tại sao ngày ấy cậu đối xử tốt với tôi? Thứ Tư, 16/09/2020, 11:45
- 10 sự thật bạn phải chấp nhận nếu muốn tình yêu lâu bền Thứ Tư, 16/09/2020, 11:15
- Mong tôi của ngày hôm nay sẽ vững tin hơn tôi của ngày hôm qua Thứ Tư, 16/09/2020, 11:15
- Buông bỏ một người không dễ dàng Thứ Tư, 16/09/2020, 10:00