Chuyện tình 27 ngày Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
![Chuyện tình 27 ngày Chuyện tình 27 ngày](https://tamsubantre.org/media/news/lov.jpg)
Em vừa trải qua một mối tình và điều còn lại trong em là: “Em cứ khóc đi để được tận cùng của nỗi đau, để đứng dậy và đi tiếp….”. Bây giờ thì em đã thấy bình yên hơn sau một khoảng trống vừa đủ, một khoảng trống đủ để người ta tỉnh táo để nhìn lại tất cả như một người ngoài cuộc. Có lẽ bởi em đã để tình yêu đến vội vàng và tất nhiên ra đi cũng chóng vánh, nhẹ nhàng như một hơi thở. Em có cảm giác như mình đang mất đi những thứ chưa bao giờ có.
Mối tình của em chỉ kéo dài vẻn vẹn 27 ngày - 27 ngày có đủ cho một điều gì đó lớn lao? Một ngày gần cuối tháng 11, em gặp anh. Đây là lần hẹn hò đầu tiên của hai đứa, sau những cái SMS và vài cuộc điện thoại vẩn vơ. Ảo ảnh bắt đầu trở thành một chút hiện thực. Em đã thích anh, ngay từ lần gặp đầu tiên ấy. Hôm đó thời tiết oái oăm, sáng trưa thì nắng nóng, đến chiều tối lại lạnh tê người đã có ai đó tỏ vẻ ga lăng cho em mượn chiếc áo khoác duy nhất - một cái cớ rất đỗi trẻ con chỉ để hai đứa được gặp nhau thêm nữa. Không phải là một cuộc hẹn hoàn hảo. Nhưng em đã mang theo về một chút xao xuyến, một chút nhung nhớ và một vài niềm vui vu vơ. Qua những câu chuyện và những điều sẻ chia, em linh cảm đây chính là một nửa thực sự của mình, là phần cuộc sống còn lại mà em đang thiếu hay chỉ là sự đồng cảm em không biết rõ nữa. Vì anh và em, cuộc sống của chúng em, không khác nhau là mấy cùng thiếu đi yêu thương của một người cha, cùng cố gắng sống từng ngày vì một người mẹ tảo tần, và cùng có chung những ý niệm thiêng liêng về tình yêu...
Những ngày sau đó, mọi thứ diễn ra nhanh hơn dự định của em, rất nhiều. Từ lời tỏ tình bộp chộp, hấp tấp của anh tới những gì em cho đi vội vàng không luyến tiếc. Để rồi em lại tự mình băn khoăn ray rứt...Em yêu anh nhiều hơn những gì em đã cho đi bạn bè bảo em đừng nặng nề quá, hãy để mọi thứ diễn ra thật tự nhiên. Anh thì cho rằng em đã quá áp đặt. Lúc nào em cũng nghĩ là tình cảm của anh hời hợt lắm, nhạt nhẽo lắm. Nếu em không phải là đứa con gái đa nghi thì mọi cảm giác của em đều có cơ sở. Thực tế là em rất đa nghi, nhưng mọi ý nghĩ của em cũng không hẳn là quá vô lý. Em thường dành cho anh những câu hỏi ngu ngốc "Tại sao" và "Như thế nào". Em chỉ biết quan tâm đến cảm nhận của mình, chỉ biết đòi hỏi những thứ chẳng thể có ngay lập tức mà cần phải có thời gian và sự cố gắng. Có vẻ như là em cần lắm một câu nói hay một lời khẳng định rằng "Anh yêu em". Thế là em vẫn cứ hỏi, mải miết hỏi và anh mệt mỏi, áp lực vì những câu hỏi ấy... Nhưng có lẽ đây sẽ không gọi đây là tình yêu sét đánh. Đó chỉ là sự cảm mến. Bởi với em, tình yêu không thể đến nhanh chóng và dễ dàng, bất cứ điều gì cũng cần trải nghiệm qua thời gian, tình yêu thì càng cần phải như thế. Vì tình yêu không chỉ là những cảm xúc hay trực giác ban đầu mà còn đỏi hỏi cả những quan tâm, che chắn và hy sinh vì nhau. Và hơn nữa, em vẫn thích một tình yêu đầy chông gai…
Em ghét tình yêu mù quáng...Em ghét mình yêu mù quáng...Nhưng em lại đang mất dần lý trí, mất dần bản lĩnh. Em đã làm mọi việc chỉ để anh thấy vui, thấy hài lòng mà chẳng cần quan tâm xem mình có thích, có muốn hay không. Tiếp tục ở bên anh để tiếp tục băn khoăn “Em là ai? Là một người bạn, một người tình, một người yêu, hay chỉ là một trò đùa?” Nhưng em tin rằng, một người như anh, hiểu được giá trị của yêu thương sẽ không đùa cợt với em. Bởi anh đã từng bảo tình cảm của anh dành cho em không hề đơn giản, có nhiều khi anh thấy nhớ em, và không ít lần không ở bên em, anh thấy thiếu vắng đi thứ gì đó. Anh không biết đây có phải là yêu hay không? Anh muốn có thêm thời gian để khẳng định tình cảm của mình, để xứng đáng với những gì em đã dành cho anh. Nhưng nếu đã không yêu thì có thêm bao nhiêu thời gian nữa cũng là vô vọng. Nếu đã là yêu thì chẳng cần đến một giây, một phút nào nghĩ ngợi. Em đã từng doạ anh là sẽ đi du học. Và lại hỏi anh một câu đầy ngớ ngẩn và khô khan "Tình cảm của anh là thế nào?". Anh thành thật đến tàn nhẫn "Là tình cảm không thể lớn lên được, mặc dù anh đã cố gắng trong 27 ngày qua", sau những gì chúng em đã có. Dù vậy Tâm sự bạn trẻ ơi yêu thương thì đâu cần phải cố gắng phải không? Và anh đã cố gắng những gì? Người ta có nhiều cách để thấy gần nhau hơn, yêu nhau hơn, không chỉ là sự đụng chạm thể xác. Với em, "chuyện ấy" không chỉ để giải quyết vấn đề sinh lý mà còn là một cam kết cho sự gắn bó lâu dài. Còn anh sau mọi chuyện có phải anh là một người đàn ông không có trách nhiệm và thiếu định hướng?
Có những lúc em nghĩ hay sẽ để thời gian phán xét tình yêu nhưng có phải là một cách bao biện đầy ngớ ngẩn? Vì "chuyện ấy" chẳng bao giờ đến được trước tình yêu. Có lẽ vì chúng em đã đốt cháy giai đoạn, và ở mức độ cao nhất rồi. Dẫu vẫn biết em ở bên em không phải vì "chuyện ấy" nhưng em cần lắm những cái nắm tay của anh giữa phố đông người, cần lắm anh sẽ đáp lại những cái ôm của em khi ở sau anh lúc trên đường.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Ra dịch nâu sau khi quan hệ có sao không? Thứ Ba, 05/03/2024, 00:00
- Khả năng lây nhiễm bệnh tình dục Thứ Sáu, 16/02/2024, 00:00
- Ngực phát triển không đều? Thứ Ba, 30/01/2024, 00:00
- Tự ti về bản thân Thứ Hai, 22/01/2024, 00:00
- Liệu mình có thai hay đó là sự thay đổi của cơ thể khi sắp đến chu kỳ kinh nguyệt Thứ Hai, 15/01/2024, 00:00
- Cảm thấy chán nản, mệt mỏi nhưng không hiểu vì sao Thứ Hai, 08/01/2024, 00:00
- Em có phải đồng tính hay không? Thứ Hai, 01/01/2024, 00:00
- Có bình thường không khi bản thân nghĩ nhiều về sex Thứ Hai, 25/12/2023, 00:00
- Vợ chồng ít gần gũi Thứ Hai, 18/12/2023, 00:00
- Lo sợ chuyện mình thích 1 người sẽ bị bạn cùng lớp tiết lộ ra ngoài Thứ Hai, 04/12/2023, 00:00