Chút kỉ niệm còn sót lại… Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Gần Tết, trời lạnh, nhỏ bạn gọi điện rủ: “Về trường hôm nay không? Đang có hội xuân đó”. Lưỡng lự một chút, tôi gật đầu…
Thời gian trôi qua nhanh thật. Mới ngày nào tôi còn háo hức vì vừa thi xong học kì và được dự hội xuân, thì bây giờ tôi đã trở thành sinh viên năm 1. Ngày ấy ngây thơ và hồn nhiên biết bao, thoải mái kết bạn, vui vẻ chuyện trò… Nhớ lắm những niềm hạnh phúc giản dị, nhớ lắm những rung động ngọt ngào…
Trời còn tờ mờ sương, tôi và cô bạn cùng ngồi ở một góc sân trường vắng nhìn ngắm khung cảnh xung quanh. Hơn một giờ nữa, hội xuân mới bắt đầu. Trong đầu tôi thoắt ẩn thoắt hiện những kí ức đẹp, nhưng hơi đượm buồn, rất phù hợp với khung cảnh lúc này….
Năm lớp 10, cũng vào khoảng thời gian này, tôi có để ý một cậu bạn. Không phải cậu ấy cầu kì kiểu cách, không phải cậu ấy lạnh lùng và tỏ vẻ chẳng quan tâm đến con gái, mà cậu ta có cái gì đó cuốn hút tôi. Cậu giản dị nhưng vẫn rất đẹp, giản dị nhưng luôn khiến trái tim tôi bị bóp nghẹt khi nhìn đối diện, cậu ấy học giỏi, nhưng cậu không kiêu căng. Ngoài ra, cậu còn hòa đồng, hay cười và hài hước. Tôi quen cậu qua diễn đàn trường…
Tôi học được nhiều điều từ cậu ấy. Một phần tính cách của tôi chịu ảnh hưởng từ cậu. Từ việc giao tiếp khéo léo với bạn bè, người lớn, cho đến cách xử lý tình huống khó khăn. Trong mọi cuộc vui ở trường, tôi và cậu hay đi cùng. Tình cảm đầu đời của tôi đến thật trong sáng, giản dị, tựa như giọt sương trên cánh hoa, tựa như đôi mắt nâu luôn hút lấy ánh nhìn của tôi nếu lỡ chạm vào…

Tuổi 16 của tôi được trọn vẹn trong ngày hội xuân ấy… Tôi chơi hết mình, ăn uống hết mình và cổ vũ khá nhiệt tình…
Thi thoảng cậu có bỏ mặc tôi một tí để đi cùng đám bạn, hoặc chào hỏi bạn bè thân, hoặc giúp đỡ một cô nàng nào đó… Tôi thì lâu lâu cũng về lớp để phụ dọn gian hàng, tham gia các trò chơi tập thể, hoặc tán gẫu, nhưng phần lớn thời gian chúng tôi đi bên cạnh nhau…
Buổi tối, cậu sang nhà xin phép ba mẹ tôi để cả hai đi xem ca nhạc ở trường. Sự khéo léo trong giao tiếp đã giúp cậu “ghi điểm”. Mẹ tôi vui vẻ đồng ý — điều rất hiếm gặp từ trước đến giờ…
Mọi người thấy lạ khi chúng tôi liên tục đi bên cạnh nhau. Mọi người toàn trêu chọc cậu ấy (vì tính tôi trầm nên không ai nói gì), cậu ấy chỉ cười trừ: “Bạn thôi mà…”. Tôi nhìn cậu ấy, rất lâu, nhưng cậu ấy giả vờ như không biết, chỉ nhìn chăm chăm trên sân khấu…
Cậu ga lăng, chăm sóc cho tôi từng chút, dù đó là những việc đơn giản: lấy ghế, mua nước, mang theo khăn giấy… Tôi bảo không thấy rõ, cậu sẵn sàng nhường cho tôi vị trí chỗ ngồi tốt, cho tôi mượn kính cận để đeo mặc dù cậu cận khá nặng… Điều đó khiến cho một cô bé như tôi đổ gục mà không cần bất kì thủ thuật nào…
Rồi cậu chở tôi về. Dù mất thăng bằng, tôi vẫn không dám ôm cậu. Cậu cười: “Ngại gì chứ. Té ráng chịu đó nha”. Tôi đấm vào lưng cậu, tiếng gió át tiếng cười…
Sân trường mỗi lúc một đông hơn, các em học sinh đã bắt đầu tham gia trò chơi, dựng gian hàng, nhỏ bạn lay lay kéo tôi trở về thực tại. 3 năm rồi, và cũng đã hơn 1 năm tôi không trò chuyện cùng cậu ấy nữa… Những xúc cảm linh tinh tuổi mới lớn, cùng những khác biệt về sở thích, hoàn cảnh (bọn tôi học khác lớp), cộng thêm việc học… đã kéo chúng tôi ra xa nhau dần… Tôi bắt đầu thích những anh chàng khác, và cậu ấy, cũng có niềm vui riêng…
Tôi không biết hôm nay cậu ấy có về trường hay không. Dù cho kết quả là gì đi nữa, thì tôi cũng không có ý định chuyện trò hay khơi gợi kỉ niệm cũ cùng cậu. Đó chỉ là một kí ức đẹp, một giai điệu ngọt ngào, mà chỉ đến khi có hoàn cảnh xúc tác, mới được khơi gợi nhẹ nhàng, tựa hồ như một cơn gió khẽ làm chiếc lá nhẹ rơi…
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00