Giao diện tiếp cận

Chiếc đồng hồ Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Ngày lễ tình nhân, anh tặng tôi một chiếc đồng hồ, và cái đồng hồ đó chết đúng vào ngày tình yêu giữa chúng tôi tan vỡ…

Cô gái buồn buồn ngồi cúi đầu, tay mân mê chiếc đồng hồ đeo tay nhỏ xinh một cách thận trọng, “nó vẫn còn đẹp lắm, nhưng vô dụng, vì nó đã chết rồi”, giọng cô như thấm ướt dòng lệ trực trào ra trên khoé mắt.

Chiếc đồng hồ còn đẹp thật, nó là một chiếc đồng hồ lên dây cót, “anh phải cố công lắm mới tìm mua được chiếc đồng hồ này tặng tôi đấy; Giờ người ta dùng đồ điện nhiều, chẳng mấy người sử dụng đồng hồ lên dây cót như thế này; vì vậy để mua được chiếc đồng hồ này, anh phải đặt hàng ở một cửa hàng cách thành phố này cả một ngày đường, lại phải mất một ngày nữa để lấy nó về đấy. “Về giá trị vật chất thì nó không có gì, nhưng nó chính là biểu hiện tình yêu anh dành cho em, mong em giữ nó như đang gìn giữ tình cảm hai đứa mình…”, anh nói với tôi như vậy khi trao cho tôi chiếc đồng hồ này!”

“Ngày lễ tình nhân, người ta tặng nhau nào hoa, nào kẹo socola, những thứ ngọt ngào, còn anh lại tặng tôi một món đồ đầy hoài cổ, nhưng tôi thấy thích món nữ trang này vô cùng vì nó không chỉ là một món đồ trang sức đơn thuần, mà như anh nói, nó là biểu tượng tình yêu giữa hai đứa chúng tôi.”

 “Tôi nâng niu và chăm sóc nó hơn cả chăm sóc bản thân mình, ngày nào tôi cũng mang ra lau chùi cẩn thận bằng một mảnh khăn riêng, sáng nào thức dậy, việc đầu tiên của tôi là lên dây cót đồng hồ, chiếc đồng hồ nhắc tôi rằng thời gian đang trôi và tình yêu giữa chúng tôi cũng đang được thời gian minh chứng, tối tối khi đi chơi với anh, tôi không bao giờ quên khoe anh chiếc đồng hồ còn như mới và luôn luôn được đeo như một vật bất li thân trên tay tôi. Đêm đêm nằm ngủ, nó nằm bên tôi, tiếng kêu tích tắc, tích tắc cứ vọng đều đều làm tôi có cảm giác như đang có giọng anh nhẹ nhàng bên cạnh ru tôi vào giấc ngủ sâu. Sau ba năm, cái mặt đồng hồ vẫn sáng bóng và không một vết rạn, cái dây đeo vẫn quyến luyến cánh tay tôi không rời, trong mắt anh và tôi, chiếc đồng hồ như ngày càng đẹp hơn lên bởi tình yêu của chúng tôi ngày càng đẹp”.

Và ngày anh nói chia tay tôi, đơn giản vì anh đã không giữ được mình sau một phút nông nổi bị bạn bè khích bác, anh đã làm cho một người con gái khác mang bầu, anh phải cưới cô gái đó vì đứa con trong bụng cô là của anh, vì gia đình anh không cho phép anh bỏ rơi con mình, và vì…anh như vậy nên anh không thể yêu tôi được nữa.

Đêm chia tay anh tôi đã khóc, đã khóc thật nhiều, khóc cho cõi đời đen bạc, khóc cho anh, khóc cho tôi, khóc cho tình yêu của chúng tôi. Chiếc đồng hồ vẫn bên tôi, tiếng kêu tích tắc giống như tiếng lòng tôi nức nở, giống như tiếng anh đang cầu xin tôi tha thứ, giống như sự nhắc nhở cho một tình yêu đang mất dần. Sáng hôm sau tôi không tỉnh dậy, cái đồng hồ vẫn nằm bên tôi nhưng không còn kêu nữa. Lần đầu tiên sau ba năm, tôi quên việc lên dây cót đồng hồ, ngày đầu tiên tôi bắt đầu một thói quen mới: không đeo chiếc đồng hồ đó nữa.

Và chiếc đồng hồ vẫn đẹp như thế, tôi không nỡ bỏ nó, tôi cho nó vào một chiếc hộp chứa những món đồ kỉ niệm của tình yêu chúng tôi, nó vẫn đẹp, nhưng nó đã thành vô dụng.

Tôi không nghĩ đến việc mang chiếc đồng hồ nữa, chẳng ai ngốc nghếch đến nỗi mang một chiếc đồng hồ chết trên tay. Rũ bỏ một vật mà mình đã gắn bó và coi nó như một vật thiêng đâu có dễ dàng gì? Rũ bỏ tình yêu mà mình đặt hết niềm hi vọng lại càng khó lắm, nhưng khi cái vật ấy không còn đảm đương nổi trách nhiệm mà nó mang theo, dù khó đến thế nào, tôi biết mình vẫn cần rũ bỏ; cũng giống như tình yêu, dù biết mình đau đớn, nhưng chỉ còn một cách duy nhất để đối xử với nó phù hợp là không thể mang theo nó để đi tiếp phần đời của mình.

Anh trao cho tôi tình yêu, và tôi luôn cố gắng gìn giữ nó; Nhưng tôi có cố gắng đến mức nào, thì nó cũng chỉ tồn tại được khi cả anh và tôi cùng nâng niu, cùng quý trọng; Nó sẽ không thể sống được nếu chỉ có một mình tôi chăm sóc, gìn giữ; chiếc đồng hồ kỉ vật của tình yêu tôi và anh cũng vậy, nó không thể sống nổi khi không được lên dây cót hàng ngày…

Giờ đây, món quà tình yêu thuở nào vẫn được nằm dưới đáy hòm, thỉnh thoảng tôi vẫn mang ra để gợi nhớ một kỉ niệm buồn. Tình yêu đã chết, nhưng kỉ vật tình yêu vẫn hiện hữu, nó như một lời nhắc nhớ cho những gì đã trải qua của đời người, nó vẫn đẹp lắm, dù chỉ là vẻ đẹp bề ngoài thôi…

Nguyễn Yến Nhi

Lượt xem: 728

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 17
Lượt truy cập: 36500196

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik