Giao diện chuẩn

Câu hỏi nghiên cứu: KHI CHÚNG TA HẸN HÒ... Thứ Ba, 20/02/2024, 00:00

Câu hỏi nghiên cứu: KHI CHÚNG TA HẸN HÒ...

Câu hỏi nghiên cứu 8: Khi chúng ta hẹn hò? là chủ đề nghiên cứu tiếp theo trong cuốn Cẩm nang bỏ túi cho tình yêu (Textbook for falling in love) của Irena – Ikey. Các bạn tiếp tục xem nghiên cứu của Irena lần này là gì nhé!

Oái, không gì có thể trợ giúp tớ được rồi

Thật may là hôm nay trống hai tiết đầu nên tớ có thời gian suy nghĩ về những việc phải làm - vì giờ tớ và Vic đã là một cặp.

 

Phương án A

  1. Gọi điện cho Pete và giải thích về những gì đang diễn ra.
  2. Đột nhiên bị ốm và nghỉ học.

Đến hồi nghiêm trọng:

Phương án B

  1. Gọi điện cho Pete và giải thích về những gì đang diễn ra.
  2. Tận dụng khả năng diễn xuất tài tình và đánh liều tiếp tục cuộc thử nghiệm.
  3. Tùy cơ ứng biến, tranh thủ phác thảo ý tưởng cho Bài học số 8 trong giờ học.

 

Việc tiến hành phương án B bị hoãn lại ngay giữa giai đoạn một. Tớ đã cố gọi điện thoại cho Pete suốt mấy giờ liền nhưng đường dây liên tục bận (chàng ngốc này chắc lại lang thang trên mạng đây mà). Di động của cậu ấy thì ngoài vùng phủ sóng, mà khoảng 10 giờ khi tớ tới nhà cậu ấy thì cậu ấy đã biến đi đâu mất rồi. Vì thế ý định giải thích với Pete về mục đích của cuộc thử nghiệm tan tành mây khói, còn tớ phải đơn thương độc mã xuất đầu lộ diện ở sân trường trong trạng thái vui sướng giả tạo mà không có sự hậu thuẫn nào cho những nỗ lực vì khoa học của tớ. Nghĩa là chạy ngay đến với anh chàng “bạn trai” mới mà tớ vừa dễ dàng bắt cặp hôm qua.

Thảm họa!

Cậu ấy nhìn thấy tớ ngay và cắt đứt mạch cảm xúc của tớ: “Chào cậu! Lớp nhạc thế nào?”. “Gì kia?”, tớ làu bàu, nhưng sau đó sực nhớ, tớ trấn tĩnh trở lại, thu hết can đảm để thể hiện khả năng diễn xuất. Tớ điềm tĩnh: “Ồ, vẫn như mọi khi!”. Cậu ấy chợt nắm lấy tay tớ làm tớ phát hoảng, toàn thân đông cứng trong vài giây.

May thay, tiếng chuông trường reo vang đã giúp tớ lấy lại tinh thần. Chúng tớ tay trong tay cùng dạo bước và cả trường đều biết rằng giờ chúng tớ là một cặp.

“Ikey, ôi con gái, con cũng có đôi rồi đấy à?!”, cô quét dọn nháy mắt với tớ, dù tớ đã kéo tóc che kín mặt. Batman và Jack thì vừa liếc nhìn, vừa chỉ trỏ về phía chúng tớ.

Helen đứng ở bậc thang trên cùng hét toáng: “Ê, đôi chim quyên!”.

Tớ chỉ mong nhanh về tới chỗ ngồi và giữ một khoảng cách an toàn với Victor, nhưng cậu ấy cứ bước cạnh tớ và tiếp tục huyên thuyên. Đó là lần đầu tiên tớ mong tiết Lịch sử bắt đầu ngay lập tức.

Và đúng là tiết học đã bắt đầu ngay, nhưng không có dấu hiệu gì về sự hiện diện của chàng ngốc Pete. Mãi mười phút sau, cậu ta mới hớt hơ hớt hải chạy vào, mặt đỏ bừng và luống cuống. Cậu ấy xin lỗi cô giáo vì đã vào lớp trễ và làm gián đoạn bài giảng của cô, người thường được gọi là Cleopatra.

Cậu ấy còn chưa kịp ngồi xuống ghế thì tớ đã chuyền cho tờ giấy ghi dòng chữ: TỚ CÓ CHUYỆN QUAN TRỌNG MUỐN NÓI VỚI CẬU! Mắt vẫn chăm chăm nhìn cô giáo, cậu ấy viết nguệch ngoạc lên tờ giấy: TỚ BIẾT. CHÚC MỪNG CẬU CÓ BẠN TRAI! “Cleopatra” rít lên giận dữ: À HA! GIỜ MÀ CÒN THƯ VỚI TỪ NỮA KIA ĐẤY! TRỄ NỬA TIẾT CHƯA ĐỦ HAY SAO! NỘP TỜ GIẤY ĐÓ CHO TÔI VÀ LÊN GẶP THẦY HIỆU TRƯỞNG NGAY!

Pete không thể làm gì hơn ngoài việc rời lớp học lên phòng thầy hiệu trưởng. Còn tớ thì thất vọng ê chề, vì nỗ lực của tớ nhằm giải thích cho cậu ấy biết chuyện gì đang diễn ra lại một lần nữa phá sản.

  

Tiếp theo là tiết Thể dục. Một lần nữa tớ lại không thể tiếp cận cậu ấy. Rồi thì trong suốt giờ ra chơi, Vic cứ bám riết lấy tớ khiến tớ gần như không thở được, huống gì là làm việc khác. Hừm, cái trò yêu đương này đúng thật là lao động khổ sai – cuộc thử nghiệm này phải chấm dứt càng sớm càng tốt!

Suốt tiết Toán, như thường lệ chúng tớ chẳng dám phát ra tiếng động, rồi đến tiết Anh văn tớ còn gặp một cú sốc lớn hơn: Victor đặt cặp sách lên bàn tớ và ngồi xuống ngay cạnh tớ! Điều này còn vượt ra khỏi mục đích của cuộc thử nghiệm hay viết một cuốn cẩm nang! “Pete!”, tớ kêu than, nhưng cậu bạn “xưa cũ” lạnh lùng: “Victor yêu cầu tớ đổi chỗ! Với tớ thì ổn thôi! Không có vấn đề gì!”. Tớ điếng người, ngó đăm đăm đôi tai đỏ lựng và cặp mắt kính trên chóp mũi mà cậu ấy thường phải đẩy lên, mà không thể tin vào điều đang xảy ra với mình! Tất thảy mọi thứ đều vượt khỏi tầm kiểm soát!

Thật hoài công khi nỗ lực giải thích bất cứ điều gì với Phiền Toái! Cậu ta phản bội tớ ngay tại thời khắc tồi tệ nhất!

HỪM!

Ai còn tâm trí đâu mà ngồi viết Bài học số 8 sau một ngày như thế? Hy vọng ngày mai tớ sẽ sáng suốt hơn. Rất may mai là thứ Bảy và tớ không phải đến trường!

 

Chưa khi nào tớ thông minh như sáng nay và kết luận mang tính triết học duy nhất mà tớ có thể nghĩ cho bài học này, sau thử nghiệm phi thường của tớ, là:

Nếu tin có một cơ hội dù là nhỏ nhất khi mọi thứ đã xấu đi - ắt sẽ có!!!

Tớ không cần phải giả vờ khiêm tốn để nói rằng trong phần lý thuyết của cuốn cẩm nang này, tớ khá là sáng dạ, tuy nhiên phần thực hành có vẻ chưa ổn lắm. Đó là lý do tại sao tớ phải tìm kiếm sự hỗ trợ từ bên ngoài. Ai có thể làm điều đó tốt hơn Mẹ chứ? Thỉnh thoảng mẹ tớ lại nhắc đến câu nói mà ai cũng biết: “Hãy nói với mẹ mọi điều – cả xấu lẫn tốt – vì mẹ là người bạn tốt nhất của con!”.

Câu nói đó làm phiền tớ suốt nhiều năm tháng liền, nhưng khi tớ gần như sắp “chết đuối” thì nó như một cọng rơm để tớ bấu víu vào. Có lẽ nên thử một lần xem sao!

Mẹ: Thật tốt là con đã kể với mẹ mọi chuyện. Hãy nhớ, con yêu, mẹ luôn là người hiểu con nhất và có thể giúp con nhiều nhất.

Tớ (tự nhủ): Điều này con nghe từ nhiều năm nay rồi, giờ mẹ con mình hãy cụ thể hóa nó đi thôi!

Mẹ: Điều đầu tiên con cần nhớ là: giả vờ say mê là điều không thể! Có nghĩa là thử nghiệm của con đã được dự tính là sẽ thất bại ngay từ lúc còn trong trứng nước! Tình yêu không thể diễn ra theo kế hoạch, quyết định hay thử nghiệm. Cảm xúc nảy nở từ trong sâu thẳm tâm hồn một cách tự nhiên và bình thường, đúng thời điểm của nó chứ không tuân theo thời gian mà con hoạch định. Đây là lý do vì sao con cảm thấy khó khăn khi tự kiếm cho mình một anh bạn trai theo cách đó! Tin mẹ đi, sẽ không khó lắm đâu khi con yêu thật lòng. Ngược lại nữa là khác! Con sẽ thích thú từng ánh nhìn, cái chạm, từng lời nói, khoảnh khắc mà các con dành cho nhau…

  

Điều thứ hai, và rất quan trọng, là những gì con đang làm là không công bằng với cậu bạn đó! Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu ấy thật lòng yêu thương con? Con phải chấm dứt ngay cái trò hề này càng sớm càng tốt! Đó là còn chưa nói đến Pete đấy!

Tớ: Pete thì làm gì được trong chuyện này chứ? Cậu ta là một kẻ phản bội và háo hức rời khỏi cái bàn học chúng con vẫn ngồi chung!

Mẹ: Con nghĩ thế à? Mẹ nghĩ là con cần thêm vài bài học nữa về vấn đề yêu đương trước khi mọi thứ trở về đúng quỹ đạo của nó. Tuy nhiên, có những bài học mà con không thể nào tìm thấy trên mạng hay trong sách. Hãy nhìn vào chính trái tim con…

Đúng lúc này khói tỏa ra từ nhà bếp và tớ dám cá là mẹ sẽ thốt lên “Khỉ thật!”, dù mẹ đã hứa là sẽ không nói từ đó nữa. Thay vì xăm xoi trái tim mình, tớ nhìn đăm đăm cái bánh bị cháy xém và nghĩ cách biến bài độc thoại của mẹ thành bài học chính - “mẹ” của tất cả các bài học, mang số 8, bài mà tớ không thể tự mình viết được.

Tán gẫu với Steven

Tin nhắn gửi Pete: Anh thấy em đang online. Nói chuyện với anh chút đi nào! Steven.

Tin nhắn gửi Steven: Duyệt!

Steven: Chào nhóc! Có tin gì mới không?

Pete: Không có gì mới, mà cái gì cũng mới cả! Bắt đầu từ đâu đây nhỉ?

Steven: Từ đoạn kết! Hoặc từ đoạn giữa! Bất cứ đoạn nào em thích, em trai, nhưng hãy bắt đầu đi nào. Có vẻ như em không muốn nói...

Pete: Anh sẽ không thể tin nổi đâu!

Steven: Bắt đầu đi nào!

Pete: Điều đáng kinh ngạc nhất là Susan đã giành được Batman trong bữa tiệc của Janey tối qua. Anh có thể tưởng tượng cảnh Susan ôm hôn Batman không? Cứ y như là sự kết hợp giữa phim kinh dị và phim khoa học viễn tưởng vậy đó!

Steven: Janey tổ chức tiệc à? Cô ấy kỷ niệm ngày gì thế?

Pete: Không, chỉ là cơ hội để mọi người gặp nhau thôi… À, thực ra thì em biết lý do tại sao cô nàng làm vậy, nhưng chỉ một vài câu không giải thích hết được…

Steven: Em không chịu nói à?

Pete: Chỉ vì một điều thôi, John đã thôi Helen rồi… nhưng đợi đã, đừng nóng, cậu ta không cặp với Janey mà với Maya… Điều đó khiến Janey từ mặt Maya (không biết lần thứ bao nhiêu), nhưng giờ thì cô nàng bình tĩnh lại rồi… Sau đó, cô nàng mời tất cả mọi người (trừ Maya và John) đến buổi tiệc để cùng vui chơi…

Steven: Ái chà, mới có mười ngày mà nhiều chuyện xảy ra quá nhỉ… Cô ấy đã bình tĩnh lại – nghĩa là sao?

Pete: Thì vẫn là Janey dễ thương như trước đây! Nhưng chờ đã, đó mới chỉ là phần đầu thôi, hay thực ra là phần giữa… Trước đó Ikey đã nổi giận và không muốn nói chuyện với em.

Steven: Thôi đi, Ikey nổi đóa với em – chuyện lạ à nghe.

Pete: Trước đó nữa thì cô ấy quấn quýt Victor - anh chàng mới đến ấy. Bây giờ họ đã “đường ai nấy đi” nhưng cô ấy vẫn đối xử với em rất lạnh nhạt và chỉ nói chuyện khi cần.

Steven: Từ từ đã, anh chưa hiểu lắm… Thế giờ Ikey còn hẹn hò anh chàng đó không?

Pete: Họ đã hẹn hò trong một ngày, còn ngày tiếp theo đó thì không! Anh thấy có gì bất thường không? Cô ấy có vẻ tức giận nhưng em thì chẳng biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy… Mà em cũng bực…

Steven: Sao thế? Vì hai đứa nó chia tay à?

Pete: Ha ha, anh tếu thật đấy! Em nổi giận với cô ấy vì cô ấy không thèm nói chuyện với em! Và chúng em không còn ngồi chung một bàn nữa rồi! Chỉ vì cái thằng ngốc đó mà em chuyển chỗ để nó có thể ngồi với cô ấy. Rồi thằng nhãi ấy lại bỏ sang bàn Tone ngồi, còn em thì ngồi với Maggie, vì Ikey không muốn ngồi với em nữa. Sau đó, Janey ngồi với Ikey vì cô ấy cãi nhau với Maya, chuyện đại khái thế…

Steven: Và giờ thì em không có ai giúp phần ngữ pháp vì không trông mong gì ở Maggie rồi…

Pete: Nhưng em băn khoăn là không hiểu vì lý do gì mà Ikey lại nổi đóa với em! Mối quan hệ của cô ấy với Victor rất tốt, dù họ đã không còn là một cặp nữa. Nhưng cô ấy không thèm nói chuyện với em… Cô ấy chào em một tiếng ở bữa tiệc và chỉ có vậy thôi… Thậm chí tụi em còn không cùng đi bộ về nhà! 

Steven: Vậy thì hỏi cô ấy thử xem! Em cần phải biết chuyện gì đang xảy ra chứ!

Pete: Làm sao em có thể hỏi khi cô ấy không thèm nói với em nửa lời… Rõ ràng là cô ấy ghét em rồi!

Steven: Nhảm! Chắc em lỡ miệng nói ra điều gì ngu ngốc rồi! Em vừa nói gì nhỉ, Janey đã không còn để tâm đến John nữa à? Vậy mà cô ấy không mời anh đến bữa tiệc…

Pete: Thế nếu cô ấy mời thì anh sẽ đến chứ?

Steven: Có thể. Biết đâu đấy! Anh thoát ra đây, bố anh cần dùng điện thoại… Giữ liên lạc, và nhớ kể anh nghe về những gì đang diễn ra nhé! Tạm biệt nhóc!

Hết phần 8

Đọc tiếp phần 9 : Cau-hoi-nghien-cuu-TO-DA-SAI-O-DAU-NHI

Nguồn: Cẩm nang bỏ túi cho tình yêu - Irena Tiodorovic - Nhà xuất bản tổng hợp TP Hồ Chí Minh

Lượt xem: 716

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 16
Lượt truy cập: 34635161

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik