Cảm ơn vì đã cho tôi những phút giây ấm áp Thứ Hai, 17/01/2022, 11:00
Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.
Những cơn mưa đầu mùa đã bắt đầu len lỏi xuyên qua những tán lá cùng với những giọt sương se se lạnh của ngọn gió đông đầu mùa. Những bước chân chậm rãi của tôi và anh bạn thân ven hồ Điều Hòa trong buổi chiều cuối tuần giá lạnh.
Chợt, một chiếc lá từ đâu rơi xuống dưới chân tôi một cách chậm chạp, tôi bỗng dừng lại nhặt nó lên, nâng niu nhẹ nhàng và quay sang anh bạn đi bên cạnh tôi rồi hỏi “Cuộc đời của những chiếc lá này ngắn ngủi đến vậy ư?’’ Anh bạn cười cốc đầu tôi vừa đi vừa nói “Đó không hẳn là sự kết thúc mà đó là sự bắt đầu cho một cuộc tái sinh mới, một linh hồn mới mà thôi”. Tôi chợt khẽ cười, không nói gì và cứ thế bước đi về phía anh bạn ấy.
Thời tiết bắt đầu lạnh dần, màn đêm buông xuống không khí càng lạnh hơn. Ngồi trong quán cà phê nhỏ cùng với tách cà phê ấm đang bốc hơi. Chúng tôi cùng ngồi tâm sự và hòa vào không khí về đêm của những ngày cuối năm lạnh lẽo này. Những cơn mưa chợt đến rồi đi lúc nào cũng để lại cái giá lạnh về đêm.
Ngồi suy nghĩ vu vơ, bỗng một hồi lâu chợt một câu hỏi thoáng qua trong đầu tôi “Vậy là sắp hết một năm nữa rồi, mình đã làm được những gì chưa nhỉ?’’ Tuy biết là sẽ không có câu trả lời nào ngay lập tức cả nhưng tôi vẫn cố hỏi.
Tháng 12 đã là tháng cuối cùng của năm, là sự chấm hết cho một hành trình của bản thân trong năm nay để vượn lên cho những năm sau, năm sau nữa. Bản thân tôi cũng thế, giọt mồ hôi rơi trên những dự định lớn lao, giấc ngủ vội đánh đổi cho một tương lai tươi sáng.
Ngày cuối cùng của năm nhìn đâu cũng thấy sự buồn bã hòa với dòng người tấp nập. Phải chăng sự tấp nập ấy là do mọi người đang tất bật hối hả chuẩn bị cho những ngày cuối năm hay cái tấp nập ấy là để chạy thật nhanh tránh những cơn mưa cuối mùa? Đang bước đi thong thả nhẹ nhàng bỗng từ trên trời từng hạt mưa đang rơi từ từ xuống và rồi mưa mỗi lúc một lớn hơn, tôi chạy thật nhanh nép vào một tiệm bánh nhỏ ven đường, mùi thơm của những chiếc bánh cứ quanh quẩn bên mũi tôi.
Những giọt mưa mang theo hơi sương gió lạnh thấm xuyên qua những lớp áo len của tôi lạnh thấu người. Nhìn khung cảnh mà cảm xúc của tôi vui buồn đan xen nhau. Vui vì cái cảm giác chạy trốn khỏi những cơn mưa làm tôi bỗng chốc trở về thuở bé, vừa ngắm mưa cùng với bản nhạc quen thuộc mà tôi yêu thích của chiếc radio phát ra từ trong tiệm bánh ấy. Vui vì sắp hết một năm với biết bao niềm vui nỗi buồn. Nhưng, có lẽ với tôi nỗi buồn lại chiếm nhiều hơn bởi lẽ không chỉ tôi mà tất cả chúng ta đều phải gánh chịu những nỗi mất mát của đại dịch Covid, sự mất mát quá lớn của người thân gia đình, bạn bè và kể cả những người mà chúng ta yêu thương nhất.
Nỗi lo lắng bồn chồn buồn bã trong tôi một lớn dần. Với một cô bé 17 tuổi như tôi vẫn chưa làm được gì cho bản thân, cho bố mẹ và kể cả mọi người xung quanh. Tôi còn nhớ rõ vào tháng 1 – tháng của sự bắt đầu, tháng đầu tiên của năm mới, những dòng nhật kí với những mục tiêu mà tôi đã phải cặm cụi nắn nót viết chúng để cố gắng, để thực hiện cùng với những người bạn thân của mình, nhưng giờ đây có lẽ quá xa vời với tôi.
Mọi suy nghĩ, niềm tin của một cô bé luôn nhạy cảm hay mơ mộng như tôi đều trở nên vô nghĩa, trong phút chốc đã biến thành ký ức. Nhưng có lẽ không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều đã trì hoãn mọi thứ như công việc, những cuộc vui chơi, những lời hứa hẹn và tất cả mọi thứ.
Tháng 12 trôi qua sao nhanh quá, mới đây một năm nữa lại trôi qua. Tôi an ủi bản thân bằng suy nghĩ mơ hồ “Thôi thì năm nay làm nháp, năm sau mình sẽ cố gắng hơn thế nữa’’. Và rồi khép lại một năm vụn nhạt ấy. Nhưng tôi vẫn muốn gửi lời cảm ơn tháng 12.
Cảm ơn tháng 12 vì đã cho tôi những buổi sáng tốt lành, được ngắm nhìn người thân và những người tôi thương yêu tươi cười vui vẻ. Cảm ơn đã mang đến cho tôi nhiều niềm vui và không ít thử thách. Cảm ơn vì đã cho tôi một mùa đông thật ấm áp.
Gia Vy - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Hãy yêu thưong bản thân mình nhiều hơn Thứ Hai, 17/01/2022, 09:00
- 71 lời tỏ tình đáng yêu nhưng không kém phần tinh tế để "cưa đổ" crush Thứ Sáu, 14/01/2022, 10:00
- Tìm về hơi ấm ngày đông Thứ Sáu, 14/01/2022, 10:00
- Lời thì thầm của trái tim Thứ Sáu, 14/01/2022, 10:00
- 7 dấu hiệu cho thấy bạn đang tìm được đúng người Thứ Năm, 13/01/2022, 15:00
- Nếu có thể, tôi muốn quay ngược thời gian Thứ Năm, 13/01/2022, 15:00
- Đừng nghĩ trưởng thành là phải cô đơn Thứ Tư, 12/01/2022, 15:21
- Our beloved summer: Liệu kiêu hãnh có là nguyên nhân cản trở hạnh phúc? Thứ Tư, 12/01/2022, 13:07
- Mong một ngày em có thể nói với anh 'Đã lâu không gặp' Thứ Ba, 11/01/2022, 15:00
- Những chuyện đã qua hãy nhẹ nhàng quên đi Thứ Ba, 11/01/2022, 14:00
- Hãy yêu thương vẻ đẹp của chính mình Thứ Hai, 10/01/2022, 12:00
- Gửi em, cô gái đang đi tìm bình yên Thứ Hai, 10/01/2022, 10:00