Cảm ơn anh vì đã luôn nắm chặt tay em Thứ Tư, 02/12/2020, 09:00
Cảm ơn anh vì đã ở bên em hai năm qua, sắp sửa sang năm thứ ba bên em rồi. Cảm ơn anh đã đến bên em, luôn ở cạnh em, yêu thương em, không chấp nhặt với em, chịu đựng cái tính bướng bỉnh dở hơi của em. Và, anh biết không, em yêu anh nhiều lắm.
Anh à, lẽ ra em phải ngồi viết những dòng này cho anh sớm hơn. Chắc chính em cũng không biết được một ngày nào đó em lại yêu anh, đến khi biết rồi thì lại đắm chìm với tình yêu ấy mà quên mất mình phải ghi lại.
Nhân tháng mười hai, khoảng thời gian hai năm về trước là lúc anh đang mải mê với đồ án tốt nghiệp, hai năm sau chính là lúc này đến lượt em ngồi với đồ án tốt nghiệp của mình, em muốn viết vài điều cho anh.
Em không nghĩ rằng anh đã ở bên em một khoảng thời gian lâu đến vậy. Yêu nhau tính ra cũng khoảng hơn một năm rồi, còn quen thì gần hai năm rưỡi.
Hai năm trước anh tốt nghiệp có em bên cạnh, mặc dù em chả giúp gì được anh lại luôn hỏi anh những câu hỏi ngớ ngẩn, nhưng em vẫn luôn ở đó cùng anh. Và hai năm sau, khi em làm đồ án tốt nghiệp thì em lại có anh bên cạnh chỉ dạy em làm, động viên em.
Em thật may mắn khi gặp được anh. Thật ra, lúc đầu quen anh em chỉ nghĩ quen chơi, em không nghĩ là em lại yêu anh. Nhưng, chúng ta nói chuyện và từng ngày, em nhận ra em yêu anh lúc nào không hay và nhiều hơn em nghĩ.
Mặc dù anh không phải mẫu người lý tưởng của em, nhưng vì yêu anh nên bây giờ em thấy điều gì của anh cũng đẹp. Mỗi lần anh về, anh đi, em lại thầm trách anh là tại sao anh lại chọn đi thi công, công trình xa xôi, nắng gió lại chẳng được ở gần em.
Nhưng rồi, sau đó em lại thấy tự hào và vui mỗi khi nghĩ đến anh. Anh biết rất nhiều điều ngoài thực tế và anh đã thành công trên con đường anh chọn. Anh là người đã khơi dậy niềm đam mê cho em, cho em rất nhiều thứ về mặt tinh thần mà có lẽ rằng không phải ai cũng may mắn có được.
Anh cho em biết thế nào là yêu, cho em cảm giác nhung nhớ, chờ đợi, đủ mọi cung bậc cảm xúc và hơn hết đã cho em biết được cảm giác có được học bổng, sung sướng như thế nào.
Có rất nhiều lần em rất muốn giận anh nhưng nhìn thấy anh em lại không thể giận nổi. Một năm yêu nhau khoảng thời gian không ngắn cũng không dài nhưng đủ để giữ lại nhiều những kỷ niệm với em và cả với anh.
Các cặp đôi khác khi yêu nhau luôn có giai đoạn chán nhau và chẳng có gì để nói, nhưng với em, đến bây giờ em chưa bao giờ hết chuyện để kể với anh.
Mỗi lần anh về với em, rời anh phải đi, em lại thấy nhớ anh và luôn phải tìm cách để cho nước mắt khỏi rơi. Mấy lần trước thì em còn về quê được, lần này vướng đồ án chẳng về được, ở lại phòng mà sao cứ khóc hoài vì nhớ anh.
Một lần theo anh về bây giờ em lại thấy nhớ luôn cả nhà anh, cảm giác lúc ở nhà của anh không hiểu sao em thấy thân thuộc như nhà mình vậy và rất muốn theo anh về tiếp, chỉ tiếc một điều em chưa được lòng gia đình anh.
Em chưa bao giờ đặt bố mẹ anh với em lên bàn cân và bắt anh phải chọn lựa, vì em biết điều đó là rất khó. Một bên là bố mẹ người sinh ra anh và nuôi lớn anh, đáng lẽ ra em còn phải cảm ơn bố mẹ anh vì đã sinh ra anh.
Không có bố mẹ anh thì em cũng không gặp được anh. Một bên là người anh thương và luôn muốn ở cùng. Rất khó để lựa chọn đúng không anh?
Cảm ơn anh vì đã ở bên em hai năm qua, sắp sửa sang năm thứ ba bên em rồi. Cảm ơn anh đã đến bên em, luôn ở cạnh em, yêu thương em, không chấp nhặt với em, chịu đựng cái tính bướng bỉnh dở hơi của em. Và, anh biết không, em yêu anh nhiều lắm.
Sắp tới, em bảo vệ đồ án chắc anh cũng không về xem em bảo vệ được. Phải đợi đến Tết mới lại được gặp anh. Lúc đó, em có nhiều chuyện để kể với anh lắm, và có lẽ tâm trạng cũng thoải mái hơn bây giờ.
Em chỉ muốn tâm sự với anh vài điều nhân tháng cuối cùng của năm vậy thôi. Hy vọng rằng, anh sẽ còn đồng hành cùng em, ở bên cạnh em thêm nhiều thật nhiều năm nữa và yêu em nhiều thật nhiều, để em có thể viết thêm nhiều điều dành cho anh nữa.
© Não Cá Vàng- blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Tuổi 18 và rung động đầu đời Thứ Ba, 01/12/2020, 16:00
- Nửa đêm, người yêu bỗng ôm đồ đạc đến nhà tôi trong tình trạng say mèm và hỏi một câu khiến tôi đau xót Thứ Hai, 30/11/2020, 19:00
- "Cháu bà ngoại thì chắc rồi chứ bà nội thì chưa chắc" Thứ Hai, 30/11/2020, 18:00
- Duyên phận của chúng ta hãy để thời gian tự trả lời Thứ Hai, 30/11/2020, 11:17
- Vượt qua nỗi cô đơn Thứ Hai, 30/11/2020, 11:00
- 20 tuổi tự tin để độc thân Thứ Hai, 30/11/2020, 10:07
- Duyên phận ấy khiến chúng ta yêu nhau Thứ Hai, 30/11/2020, 09:16
- Hạnh phúc trong khoảng trời độc thân Thứ Hai, 30/11/2020, 09:00
- Hãy nghĩ đến hôn nhân khi đủ tình yêu và trách nhiệm Thứ Năm, 26/11/2020, 14:13
- Màu của tình yêu đơn phương Thứ Tư, 25/11/2020, 12:00
- Phải chăng yêu đơn phương là duyên phận của em? Thứ Tư, 25/11/2020, 11:00
- Yêu đơn phương vì đó cũng là bình yên Thứ Tư, 25/11/2020, 10:00