Bố yêu của con Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Con không thể quên được cái ngày đầu tiên con đến trường, bố là người đã đưa con đến trường vì mẹ đã bỏ bố con mình đi theo người đàn ông khác. Con biết bố tủi cho con vì ngày đó tụi bạn con đứa nào cũng được mẹ dắt đến trường. Nhưng có lẽ vì sự đặc biệt đó mà cô giáo chú ý đến con và thương con nhiều hơn đó bố.
Con lớn hơn một chút, trường thì xa nhưng con lại không thể đi xe đạp, bố thức dậy thật sớm nấu nồi cơm để “con ăn cho no bụng, học mới vô”. Con thích nhất là được bố đèo đi, con đã nói như thế và rồi sáng nào dù trời có lạnh bao nhiêu đi nữa bố cũng đèo con đến lớp. Con học xong bậc tiểu học, cũng là lúc con hiểu hơn về cuộc sống của nhà mình - thật buồn khi vắng bóng mẹ, vắng bóng một người phụ nữ trong nhà.
Bố biết không, lúc đó con thèm có một người để con gọi bằng mẹ. Và con biết bố cũng vì sự thiếu thốn đó mà cực khổ nhiều hơn. Con ước mẹ sẽ về với bố, với con. Nhưng điều ước đó mãi mãi sẽ không bao giờ có được. Bố nói “bố vẫn còn yêu mẹ rất nhiều”, con hiểu điều đó khi mỗi lần nhìn vào ánh mắt bố, khi mỗi lần nhắc đến mẹ. “Con mong ước cô giáo sẽ là mẹ của con”, con gợi ý điều đó nhưng bố đã từ chối vì “như vậy sẽ làm khổ người ta và làm con buồn”.
Tháng năm trôi qua, con của bố giờ đã lớn, đi học xa, bố lại có những nỗi lo riêng. Con hiểu điều đó qua những bức thư của bố. “Khôi thương yêu! Ở nơi đất lạ không có bố bên cạnh con phải giữ gìn sức khỏe. Ráng học nghe con, bố không thể nhắc nhở thường xuyên như lúc ở nhà. Nhưng bố lúc nào cũng lo cho con. Điều mà bố mong ước là con sẽ thành danh với người ta. Bố đã khổ nhiều rồi, thời của bố chuyện học hành khó khăn…”. Bố ơi, làm sao con có thể không biết những điều lo nghĩ của bố cơ chứ, khi lâu nay bố không chỉ là bố mà còn là mẹ của con. Con sẽ làm tốt, sẽ làm được những gì mà bố mong đợi.
Giờ ở quê mình sắp vào mùa mưa rồi còn gì. Bố vẫn một mình với chiếc xe đạp “cà tàng” ngày hai buổi đi làm thuê cho người, tích góp từng đồng gởi cho con. Bố vẫn không chịu lấy một ai. Cô vẫn chờ bố, và con biết cô giáo con yêu bố thật lòng. Con nghĩ đã đến lúc bố phải nghĩ đến bố, đến hạnh phúc riêng tư của mình. Mẹ bỏ ra đi tuy là một cú sốc lớn trong cuộc đời của bố con mình, nhưng bố ơi, con có thể chấp nhận được thì tại sao bố không thể... Những tháng ngày còn lại, con mong bố sẽ tiếp nhận tình cảm của cô, đón cô về với căn nhà vốn lâu nay vắng bóng mẹ cho vui cửa vui nhà nhé bố. Con đã lớn, con hiểu con phải làm gì.
Sự hi sinh của bố cho con bấy nhiêu là đã quá đủ, quá lớn lao. Con muốn bố nửa đời còn lại được thấy toàn những niềm vui, được nở những nụ cười hạnh phúc trong một mái gia đình thực sự. Con mong được gọi cô bằng mẹ. Bố hiểu điều mong ước đó của con chứ bố?
LƯU MẠNH KHÔI (ĐHQG TP.HCM)
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00