Băng qua nỗi nhớ... Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Em thấy mình thật nhỏ nhoi giữa đám người xa lạ. Tiếng nói cười huyên náo không làm bớt đi sự hồi hộp của con tim. Ép chặt bó hoa vào ngực, em nghe trái tim mình thổn thức. Chỉ vài phút nữa thôi là em lại được nép vào người anh, gục đầu vào bờ vai vững chãi của anh. Những khát khao sau bao ngày xa cách … Bóng anh hiện ra rõ dẫn trước mắt em. Nhưng … Anh không chỉ có một mình. Em giật mình, thảng thốt, bàn tay anh không chờ đợi tay em mà khẽ quàng qua vai một người con gái khác. Em không tin vào mắt mình, em không thể tin sự thực này. Nó quá phũ phàng đối với em.
Chạy trốn khỏi tất cả, em lang thang nơi miền quê yên tĩnh, mong tìm lại sự thư thái của tâm hồn. Điệp khúc mỗi ngày trôi qua đều đặn, tẻ nhạt như đồng hồ gõ nhịp. Những tiếng cười giòn tan, những cái siết tay nồng ấm. Những tối thứ bảy lang thang nơi phố phường đèn xe tấp nập với bông hồng trên tay. Những lá thư chan chứa yêu thương, niềm vui náo nức. Những đêm trằn trọc không ngủ với nỗi nhớ đầy vơi, cào gan xé ruột … Những kỷ niệm ấy, giờ chạm vào, em sợ như bọt nước vỡ tan. Thời gian chầm chậm qua đi, em không còn đong đếm những kỷ niệm. Em trở về với thành phố phồn hoa, náo nhiệt.
Cho đến một ngày, mình lại gặp nhau. Lòng em chết lặng khi mắt anh không còn lửa cháy. Chỉ còn lại cái nhìn lạnh lẽo đến nao lòng. Cuối cùng anh cũng đã nói được điều cần phải nói, có lẽ là từ lâu rồi. Nhưng sớm, muộn thì có nghĩa gì đâu.
Ban ngày em vùi mình vào công việc, làm quên ăn, làm quên ngủ, quên cả sự nghỉ ngơi cần phải có. Em sợ một giây phút nào đó rảnh rỗi, không thể kìm lòng, em sẽ lại chạy đến tìm anh. Đêm đến, em nhốt trái tim mình trong mặn mòi nước mắt, trong những tiếng thổn thức tận đáy lòng. Ngày qua ngày, đêm qua đêm, tháng nối liền với tháng, em ngóng chờ sự bình thản của trái tim. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, rồi những người bạn mới lại đến, những bông hồng chiều thứ bảy, những câu chuyện không đầu không cuối chưa đủ để làm nguôi đi nỗi nhớ về anh.
Rồi một đêm thứ bảy ngập tràn ánh trăng. Em chợt hỏi không biết anh có còn mua hoa cho người con gái khác? Một chút buồn bã, ganh tỵ thoáng qua. Lại chợt xấu hổ khi thấy trái tim mình có quá nhiều góc khuất, nhỏ nhoi, chật hẹp. Vết thương nào rồi cũng liền da. Nỗi đau nào theo năm tháng rồi cũng qua đi. Em tự cười một mình. Em phải cám ơn người con gái đó, người con gái đã nhận hoa hồng từ nơi anh, vì cô ấy đã thắp được ngọn lửa hồng rực sáng để mắt anh lại biết mỉm cười. Em ngước nhìn bầu trời xanh thẳm. Một vì sao le lói cuối chân trời. Hạnh phúc đang chờ đợi em ở nơi nào?
Ngọc Trang
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00