Giao diện tiếp cận

Bạn "ảo"... Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Tặng ''Nhặt tiền trên phố'': Hôm nay là ngày nhận bằng tốt nghiệp, một ngày kết thúc cho bốn năm trên giảng đường đại học. Nhưng với tôi, ngày hôm nay còn mang một ý nghĩa khác: ngày kết thúc một tình bạn ảo. Liệu có ai định ngày cho sự kết thúc tình bạn của mình không? Vâng, nhưng tôi đã làm thế!

Đầu năm học vừa qua, sinh viên KTX Mễ Trì hồi hộp chờ mong điện thoại đến phòng. Ai cũng hồ hởi vì từ năm nay, sẽ không còn cảnh người trực điện thoại bắc loa gọi, còn sinh viên phải chạy bổ từ các tầng nhà xuống nghe điện. Từ đây, chúng tôi cũng không còn phải mất 1000 đồng cho mỗi cuộc điện thoại nữa. Thật tuyệt biết bao!

Điện thoại mắc, chúng tôi nhanh chóng hiểu rằng: mình không những được nghe miễn phí mà còn có thể gọi điện từ các nhà cho nhau (cũng không mất tiền). Vậy là cả ký túc rộn ràng tiếng điện thoại. Sinh viên từ các nhà bắt đầu gọi cho nhau để hỏi vu vơ, để làm quen, để kết bạn… Chúng tôi có thêm một hình thức mới: “chát” qua điện thoại.

Tôi cũng có một người bạn - một bạn nam. Sau vài lần nói chuyện với nhau chúng tôi quyết định, đúng hơn là tôi quyết định hai đứa sẽ là bạn ảo.

Một người bạn trai thân, một người tôi không cần biết mặt và cũng không biết mặt tôi sẽ giúp chúng tôi có thể chia sẻ với nhau nhiều điều mà không phải e dè. Riêng tôi, tôi đã kỳ vọng rất nhiều: với người bạn ảo - một người qua nhiều lần nói chuyện, tôi cảm nhận được là người hiểu biết và khá tinh tế, một người có thể tin cậy được. Tôi coi đó là một người bạn lớn mặc dù bạn ấy kém tôi những 3 tuổi. Bởi, tôi cảm thấy mình có  thể nương tựa được về mặt tinh thần, tôi tôn trọng bạn như tôn trọng một người đàn ông tôi khâm phục.

Tôi đã xây dựng tình bạn ảo từ chính cái kỳ vọng đó. Tôi luôn khát khao mình được là mình trước ai đó: là một đứa con gái yếu đuối, được khóc, được chia sẽ nỗi lòng của mình. Đứa con gái trong tôi bảo rằng: “Cô gái mạnh mẽ, ý chí …bên ngoài kia hãy nhường chỗ cho tôi xuất hiện”. Tôi nghe thấy điều đó, nhưng trước mặt những người thân trong gia đình, trước mặt những người bạn thật ở ngoài đời, tôi không thể làm thế. Đơn giản vì trong cuộc sống này lúc nào đứa con gái mạnh mẽ, ý chí cũng cần xuất hiện, nếu không thế làm sao tôi có thể đương đầu với tất cả những vấn đề cuộc sống mang đến cho mình?

Tôi không trách ai, cũng chẳng buồn vì số phận, số phận ấy tôi đã tự định đoạt lấy thì tôi phải đương đầu. Bởi, nếu an phận là một cô công nhân ở tỉnh lẻ, có lẽ, cuộc sống của tôi sẽ trôi đi trong phẳng lặng. Nhưng, tôi khát khao được học đại học, được làm nghề mình yêu thích. Tôi thi, thi đỗ. Không có tiền ư? Chẳng sao, tôi sẽ tự kiếm. Trong mắt gia đình, bạn bè, hàng xóm, tôi giỏi, đầy nghị lực, ý chí. Họ tin ở tôi: “Con bé thật giỏi vừa học vừa tự nuôi mình”. Tôi được các bậc phụ huynh trong xóm lấy làm tấm gương cho con cái họ: “Chị ấy học đại học mà gia đình không phải lo cho cái gì, chúng mày chỉ có ăn mà học cũng không nên hồn”.

Đúng là không ai phải lo cho tôi, tôi hiểu với gia đình mình, bố mẹ có lo cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, cũng không giúp gì được cho tôi về kinh tế. Nhưng cũng vì trong mắt mọi người, tôi “giỏi”, chẳng cần lo lắng gì cho tôi, nên, dường như mọi người đã không còn nhớ đến sự tồn tại của tôi. Cuộc sống xa nhà, cuộc sống sinh viên vừa học vừa làm, ai nói rằng tôi không có những lúc cảm thấy buồn tủi; có ai hiểu rằng tôi cần lắm một lời hỏi han xem tôi đang sống ra sao? 

Ai đó có thể nghi ngờ: hay là tôi không có bạn thân? Có chứ, tôi có thể khẳng định rằng khó có ai có được những người bạn gái như tôi đang có. Nhưng, các bạn ấy cũng có nhiều vấn đề, vậy tại sao tôi lại có thể trút lên vai họ những vấn đề của tôi? Tôi cần là chỗ dựa của họ hơn việc họ là chỗ dựa của tôi. Theo đó, một  người bạn ảo có thể là lý tưởng đối với tôi.

Nhưng, sau gần 2 kỳ học tôi hiểu rằng mình đã thật ích kỷ: chỉ biết quyết định mọi việc theo ý của mình và thuyết phục bạn ấy làm theo những quyết định đó. Vì thế, gần tám tháng, tình bạn ảo của chúng tôi có biết bao biến động: lúc sổi nổi vô tư, lúc êm ái, dịu dàng, lúc lại lặng đi vì những hiểu lầm nho nhỏ.

Khi tôi tin tưởng rằng chúng tôi chẳng hề biết mặt, tôi mỉm cười khi nghĩ: “trong những nam sinh viên của nhà B1 có một người là bạn mình, người ấy có thể là bất cứ ai: là người đối diện trong căng tin, bên cạnh trong thư viện…nhưng có thể tôi lại chẳng giáp mặt bao giờ... Và mặc dù tôi không hề chia sẻ gì những vấn đề của mình đối với bạn, nhưng mỗi lần nói chuyện với nhau, tôi cũng luôn cười rất nhiều. Được cười, có thể cười là điều tuyệt vời rồi, tôi còn mong muốn điều gì hơn thế?

Rõ ràng, tôi lãng mạn và tôi đã nhận được rất nhiều điều từ tình bạn ảo của mình cũng vì sự lãng mạn đó. Nhưng, bạn ảo muốn gì, bạn ấy được gì từ tình bạn này? Tôi không biết. Đúng hơn là tôi đã không để tâm tới. Cũng chính vì sự không để tâm đó, nên hơn tám tháng, chúng tôi cùng ở trong khuôn viên của KTX Mễ Trì tôi mới không nhận được bạn mặc dù trong cuốn an bum của tôi có bức ảnh bạn chụp cùng bốn người khác. Bức ảnh, bạn đã bất ngờ tặng tôi, nhằm chuyển hoá tình bạn ảo của chúng mình thành bạn thật.

Tôi biết bạn sợ tình bạn ảo mong manh dễ vỡ và bạn mệt mỏi với một đứa con gái bướng bỉnh là tôi. Tôi, vẫn là tôi quyết định: chúng mình sẽ không là bạn. Tôi quyết định điều này ngay khi tôi cần bạn nhất. Bạn không biết điều đó, đúng thôi, vì điều bạn làm được cho tôi đó là tôi đã luôn cười khi chúng mình nói chuyện.

Lúc này đây, khi cái hạn tôi đưa ra cho ngày kết thúc tình bạn ảo của mình đã hết. Tôi mới hiểu rằng cái còn lại từ tình bạn của chúng ta không hề ảo chút nào, vì thế, trong hành trang tôi mang theo khi bước vào cuộc sống mới có những hoài niệm về một người bạn - một người đã dạy tôi biết thưởng thức cái hay, cái đẹp của những bản nhạc không lời, biết cười ngay cả khi lòng mình muốn khóc và biết nhận ra mình - một đứa con gái bướng bỉnh, đứa con gái chỉ nghĩ đến mình, nghĩ cho mình.

Hoa Cát

Lượt xem: 772

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 35
Lượt truy cập: 36515033

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik