Giao diện chuẩn

Anh và những chiều mưa ấy Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Từng ngày từng giờ trôi qua, mỗi khi đối diện với kỉ niệm nào đó, một chút thôi, cũng làm em nhớ đến anh. Khi thu sang, những chiếc lá đổi sắc màu, em nhớ ngày anh đã cùng em nhặt những chiếc lá như vậy cho vào giỏ xe, trông chúng như những viên kẹo sắc màu...

Anh nói: "Anh thích nhìn em chở đầy những chiếc lá kỉ niệm, và anh sẽ luôn giữ hình ảnh ấy cho riêng mình. Chỉ riêng anh mà thôi". Rồi đông đến! Em đã rất sợ rét. Với em mùa đông thật lạnh lẽo. Em sợ sự giá lạnh của mùa đông không chỉ tại cái rét buốt làm đôi tay em lạnh giá, mà em còn sợ lòng người cũng giá theo. Nỗi sợ ấy như đi kèm với nỗi sợ anh sẽ không còn bên em như mùa thu ấy nữa. Dường như anh đọc được suy nghĩ của em. Anh đã gửi tặng em đôi găng tay hình thú ngộ nghĩnh, đôi tất nhiều màu sắc với hình ngôi sao em thích, với lời nhắn anh luôn bên em. Em đã không sợ mùa đông từ dạo đó. Em còn mong nó đến nhanh hơn, bởi em thấy càng lạnh thì anh lại càng gần bên em.

Xuân đến, em nói em thương nụ hồng nhỏ bé. Anh cười, bảo: “Tình thương trong em nhiều đến thế!”. Em không hiểu anh nói thế có nghĩa gì. Chỉ biết mỗi sáng anh đều gửi cho em nụ hồng đẹp nhất. Và khi sắp héo em lại bắt anh đi từ nhà mình lên nhà em lấy hoa về. Anh vốn ép hoa rất khéo, cả mùa xuân ấy em đã có một album đầy hoa hồng vẫn còn tươi sắc.... Khi không thể đặt thêm một bông hoa nào vào album đó cũng là lúc giã từ mùa xuân. Xuân đó em mang đầy kỉ niệm của tuổi 18. Cái tuổi mà ngay chính em cũng không biết rằng em đã đánh mất một cái gì đó rất quan trọng.

Mùa hạ, anh phải đi về quê. Cả mùa hạ em chỉ biết nhặt hoa phượng, muốn ép lắm nhưng chẳng thể. Dù em đã cố gắng hết khả năng của mình. Thời gian cứ trôi đi. Năm nào cũng vậy, mùa nào cũng vậy. Anh bên em nhẹ nhàng đầy kỉ niệm. Trong em kỉ niệm về anh không biết có nhà văn nào có thể miêu tả hết. Nó cứ đầy lên những hình ảnh về anh, về những mùa ấy.

Bốn năm, khoảng thời gian không hề dài với tình bạn của anh và em, bởi trước đó em đã có anh tự bao giờ mà em không biết. Hai mươi hai tuổi, em biết mình cần một tình yêu, để dứt khỏi anh, để anh cũng có một tình yêu, để anh được quan tâm chứ không bị lãng quên như mười năm qua. Em dặn lòng rằng sẽ không làm phiền anh, không tìm anh khi buồn, không đến đòi hỏi chia sẻ khi vui. Nhưng em không làm được. Em luôn lôi anh tham gia vào những điều em muốn. Chưa bao giờ em thấy anh thắc mắc hay tỏ ý phiền lòng. Vì sao? Em cũng không được biết rõ. Đôi khi em tự hỏi, em có yêu anh không? Em không thể trả lời. Em có cần anh không? Em cần, cần hơn ai hết, có khi hơn cả người yêu mình. Tại sao? Chẳng nhẽ em ích kỉ vậy sao? Hàng trăm câu hỏi, hàng ngàn điều thắc mắc mà em cũng không thể lý giải được. Em trở nên lặng lẽ hơn khi đi bên anh. Em không tìm anh nhiều như ngày nào nữa.... Dường như hiểu được em nghĩ gì, anh đã tìm em vào chiều mưa ấy. Anh đến đón em với lý do: “Lâu rùi anh không đưa em đi dưới mưa!”. Em đã không muốn đi cùng anh. Nhưng em không thể không đi chỉ vì cái ý thích quái gở của mình là đi dưới mưa. Anh đã biết quá rõ những gì em cần và em thích. Chiều đó em đã rất vui vì đã lâu rồi em mới đi dưới mưa, và quan trọng hơn, lâu rồi em không đi dưới mưa với anh. Khi đã thấm lạnh và mỏi chân cũng là lúc chúng ta bước đến gốc phượng ngày nào. Anh đã bảo vào quán ngồi uống nước, nhưng em bảo em muốn đứng ở đây. Anh đã chiều em và khi em đang hứng những giọt mưa thì anh nói: "Anh đã bên em và sẽ mãi bên em. Anh sẽ bên em ngay khi em cần, dù vui hay buồn. Em đừng e ngại. Hãy sống với tình cảm của mình. Anh không có được tình yêu của em, anh hiểu. Anh biết giờ em thấy mình có lỗi, vô tâm nhưng em đừng nghĩ thế. Anh hiểu em nghĩ gì, anh hiểu tình cảm của em như thế nào. Anh cần em như em cần anh bây giờ hơn là làm người yêu của anh mà em không thể nghĩ được mình làm gì...". Anh đã nói rất nhiều. Và rồi anh cầm tay em. Cái cầm tay đầu tiên em có ý thức là đang cầm tay anh - người con trai mà em tin cậy suốt nhiều năm nay. Em thầm cảm ơn ông trời đã cho em gặp anh. Tình cảm em dành cho anh có lẽ chưa thể là tình yêu. Nhưng em nghĩ rằng nó đáng quý hơn tình yêu. Anh à, Còi của anh muốn nói với anh rằng: "Còi yêu anh và mong anh có những điều tốt đẹp nhất. Khi Còi có người yêu cũng là lúc Còi phải xa anh ở góc cạnh nào đó. Nhưng sẽ mãi bên anh khi anh cần và cũng muốn được bên anh như ngày nào, anh nhé!".

Việt Hoàng

Lượt xem: 645

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 10
Lượt truy cập: 36502044

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik