Ánh nắng ngày hạ của tôi Thứ Năm, 16/06/2022, 00:00
Tình bạn đôi khi là những thứ gì đó nhỏ bé nhưng khiến ta có thể hi sinh tất cả, nguyện làm tất cả vì người đã giúp ta có được như ngày hôm nay, đôi khi chỉ là một nụ cười vào thời điểm ta cần và đã chiếu sáng và thay đổi cả cuộc đời ta .
Hạ bạn thân của tôi là một cô gái hồn nhiên, nhí nhảnh với khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ nhưng lại có một cuộc đời khó khăn sóng gió, cuộc sống cực khổ nhưng mặc kệ sự bất công của số phận, cậu ấy vẫn luôn giữ cho mình một nụ cười hồn nhiên trên khuôn miệng đối mặt với những chông gai luôn rải đầy phía trước. Chính sự lạc quan và hồn nhiên ấy đã lay động lòng tôi, sự xuất hiện của cậu ấy đã làm thay đổi cuộc sống vốn rất nhạt nhẽo đen tối và tràn đầy vô vọng của tôi .
Lúc trước tôi cũng là một cô gái hồn nhiên hoạt bát nhưng sau khi phải chịu hậu quả nặng nề của nạn bạo lực học đường, tôi đã bị trầm cảm và không thể đến trường trong 2 năm liên tục và tôi đã quyết định chuyển trường trở lại trường mới vào năm lớp 12.
Ngày hôm ấy, ngày đầu tiên bước vào ngôi trường cấp 3, những tưởng tôi vẫn sẽ trải qua những tháng ngày đi học một mình, sống khép mình và không bao giờ làm bạn với ai nữa thì sự xuất hiện của cậu học sinh chuyển trường ấy đã làm thay đổi cả cuộc sống hiện tại và tương lai của tôi. Vẫn như lúc trước, tôi lại ngồi một góc trong lớp học mặc kệ các bạn khác đang túm tụm lại nói chuyện với nhau, bởi hình ảnh những con người ấy khiến tôi nhớ lại quá khứ đen tối và tôi không thể biết sau khuôn mặt mỉm cười ấy ai mới thật sự là người tốt và sẵn sàng kết bạn với tôi.
Lúc ấy tôi chỉ mong tôi sẽ vô hình sống yên ổn bình yên hết cuộc sống học sinh này bởi tôi đã phải trải qua quá nhiều đau khổ và tôi đã chẳng còn chờ đợi gì vào ước mơ có cuộc sống màu hồng giống những cô cậu học sinh ngoài kia, chỉ mong sau mình có thể trải qua những ngày của tuổi học trò thật nhạt nhẽo và lặng im thì đột nhiên cậu ấy xuất hiện. Cô gái với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt xinh xắn tươi cười bước lại chỗ tôi và khẽ cất giọng một chất giọng êm ái dễ nghe chào hỏi tôi và làm quen với tôi, tôi bị nụ cười ấy làm sao động, một nụ cười tươi rói như chiếu sáng tim tôi, tôi dường như không thể cảm nhận được một chút sự ganh ghét hay xấu xa từ con người này.
Cậu ấy hồn nhiên, sáng rọi như ánh mặt trời. Chính vào lúc ấy, vào ngày hạ nắng chói ấy, cậu ấy đã dùng tia nắng của bản thân mà sưởi ấm trái tim lạnh lẽo , vỡ nát của tôi. Cậu ấy đem lại cho tôi cảm giác sức sống tràn trề và màu sắc tươi sáng hơn rất rất nhiều. Nếu trước đây, việc đến trường khiến tôi sợ hãi thì cậu ấy đã đem lại cho tôi sự tự tin và cảm giác như được sống lại một lần nữa đúng với lứa tuổi của mình cái lứa tuổi mà hồn nhiên tràn trề năng lượng, thỏa sức nô đùa nghịch phá không phải kiêng dè một ai.
Cậu ấy đã kéo tôi ra khỏi vũng đầm lầy đen tối của quá khứ, cậu đã đem lại màu sắc cho cuộc sống của tôi. Cậu ấy nói rằng cậu là học sinh chuyển trường bởi nhà có hoàn cảnh không tốt và cậu cũng mới đến nên không biết rằng tôi cũng chỉ mới đến trường hôm nay. Tôi thì dường như tìm được ánh sáng của cuộc đời mình, quyết định kết bạn với cậu ấy. Đấy là lần cuối cùng tôi thử đặt cược và đem niềm tin của mình trao cho cậu với mong ước rằng cậu sẽ là người giúp tôi thoát khỏi quá khứ đen tối kia, lúc ấy tôi chỉ mong rằng lần đặt cược này của tôi sẽ không sai và cảm giác của tôi là chính xác.
Và quả thật tôi đã đúng, cậu ấy đã trở thành người bên cạnh lắng nghe, thấu hiểu cho nỗi lòng của tôi, thời gian tôi chơi với cậu không nhiều nhưng tôi có thể thấy được cậu rất hiểu tôi và dành cho tôi sự yêu thương chân thật.
Khoảng nửa năm chơi cùng nhau thì tôi mới biết hoàn cảnh gia đình cậu và lý do cậu phải chuyển trường, khi biết được lý do tôi đã òa khóc nức nở mà ôm lấy cậu, xót xa cho số phận người cậu ấy, một cô gái 17 tuổi đã phải gánh vác trên vai cả một gia đình cuộc sống khó khăn cực khổ mà cậu lại luôn giữ được cho mình nụ cười hồn nhiên vô lo vô nghĩ, tôi nghẹn lòng khi nhìn thấy nụ cười ấy, nụ cười che giấu đằng sau là bao vết thương bao đau khổ, khó nhọc mà chưa từng than vãn một lời nào, cậu ấy con người mạnh mẽ nhất mà tôi từng biết.
Bố cậu ấy bỏ mẹ con cậu ấy bởi mẹ cậu bị bệnh sau khi sinh em cậu, mẹ bị bệnh nặng cậu phải vừa đi học vừa đi làm nên đã phải chuyển đến một ngôi trường gần chỗ làm hơn và thường xuyên phải gửi tiền về để lo cho đứa em nhỏ ở nhà. Cậu ấy nói rằng đã gần 2 năm nay cậu đã liên tục phải làm nhiều công việc để có thể có chi phí lo cho cả gia đình trả tiền thuốc cho mẹ, mua sữa và các vật dụng cần thiết cho em gái. Thời gian học của cậu hầu như là không có, hàng ngày chỉ ngủ có vài tiếng đồng hồ và tranh thủ ôn bài trong lúc được nghỉ làm, cuộc sống ấy thật sự tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng đến, cậu ấy phải là con người phi thường như nào mới có thể chịu đựng được đây, vậy mà lúc nào cậu cũng cười tươi và mang lại cảm giác yêu đời cho những người xung quanh. Cậu là một biểu tượng cho sự vươn lên mạnh mẽ, nghị lực sống mãnh liệt, giống như mầm cây nhỏ đang cố gắng đương đầu với bao sóng gió mưa bão ngoài kia, mầm cây nhỏ bé ấy dù không có điểm tựa nhưng vẫn luôn cố gắng nỗ lực từng ngày vươn lên.
Tôi vừa nghẹn ngào thương xót vừa cảm thán nghị lực sống của cậu ấy. Người con gái nhỏ bé mà khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ và cũng chính là con người đã kéo tôi ra khỏi vũng đầm lầy đen tối của cuộc đời. Mọi nỗ lực cố gắng của cô ấy khiến tôi càng thêm xót xa, tự hỏi rằng cậu ấy đã phải trải qua bao nhiêu thử thách của cuộc sống này và cậu đã phải cố gắng đến nhường nào.
Chúng tôi học và chơi cùng nhau năm lớp 12 , một năm ấy có lẽ chính là khoảng thời gian vui vẻ và đáng nhớ nhất trong cả thời gian đi học của tôi, tôi luôn hác ghi trong mình hình ảnh người bạn thân ấy, người giống như một ân nhân cứu mạng kéo tôi ra khỏi vũng lầy đen tối, đem lại màu sắc tiếng cười cho cuộc sống vốn tưởng sẽ bị vùi lấp trong bùn đen dù không thể giúp cậu quá nhiều bởi khả năng của tôi có hạn nhưng tôi cũng đã cố gắng giúp cậu hết sức mình và nguyện ở bên cạnh cậu , để bất kể khi nào cậu thấy quá mệt mỏi có thể đến bên tôi , tôi sẽ là điểm tựa vững chắc của cậu, nếu cậu vô tình bị rơi xuống vực thẳm tối đen tôi sẽ là người kéo cậu lên giúp cậu thoát khỏi vực sâu ấy và tôi sẽ giữ gìn thật tốt nụ cười hồn nhiên trong sáng của cậu, bởi đó chính là liều thuốc tốt nhất có hiệu quả chưa lành những vết thương của mọi người xung quanh cậu.
Cậu mang đến cho thế giới một năng lượng tự tin tràn trề sức sống bởi vậy tôi sẽ không bao giờ để nụ cười ấy vụt tắt trên đôi môi cậu. Rồi đến cái ngày tôi không mong nhất cũng đã đến, tổng kết năm học, cũng là ngày mà tôi phải chia xa cậu, tôi phải chuyển đến thành phố để tiếp tục học Đại học còn cậu ấy quyết định ra trường sẽ đi làm chứ không tiếp tục đi học Đại học nữa.
Tôi biết có thể trong tương lai tôi sẽ không thể gặp cậu thường xuyên nhưng tôi sẽ luôn nhớ đến cậu, ghi nhớ hình ảnh người con gái với nụ cười tỏa nắng đã chiếu sáng cho cuộc đời tăm tối của tôi, tôi sẽ mãi ở đây bất cứ khi nào cậu cần, tôi nguyện làm điểm tựa cho cậu khi cậu mệt mỏi hãy quay lại tôi vẫn luôn ở đây, sẵn sàng giúp cậu xoa dịu nỗi đau vơi đi mệt mỏi, cùng cậu đối mặt với những khó khăn vất vả .
Ba năm sau, tôi trở lại, tôi hay tin mẹ cậu đã khỏi bệnh, cậu đến đón tôi vẫn cô gái ấy, vẫn nụ cười ấy, chỉ khác là giờ nó đích thực là một nụ cười rạng ngời không vướng chút buồn bã hay mệt mỏi nào, một nụ cười rạng rỡ hơn bao giờ hết, nụ cười của người con gái đã làm thanh xuân của tôi thêm màu sắc.
Ánh nắng chiếu sáng cuộc đời của tôi và cũng là một dấu mốc trong thanh xuân của tôi, người giúp tôi có được ngày hôm nay, tôi nguyện ở bên cậu ấy mãi mãi và tôi sẽ là người bảo vệ nụ cười ấy, không để cậu có một phút giây phải mệt mỏi gục ngã.
Giờ đây tôi đã mạnh mẽ hơn để cậu có thể dựa vào, là người đồng hành, người bảo vệ cho cậu để cậu không bao giờ phải lo lắng đến bất cứ thứ gì và mãi giữ lấy nụ cười trong sáng hồn nhiên ấy, tôi sẽ làm mọi thứ chỉ mong cậu sẽ giữ mãi nụ cười ấy.
Tình bạn đôi khi là những thứ gì đó nhỏ bé nhưng khiến ta có thể hi sinh tất cả, nguyện làm tất cả vì người đã giúp ta có được như ngày hôm nay, đôi khi chỉ là một nụ cười vào thời điểm ta cần và đã chiếu sáng và thay đổi cả cuộc đời ta .
Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Đừng để những mối tình dở dang khiến bạn mất đi niềm tin vào một tình yêu dài bằng cả cuộc đời Thứ Hai, 13/06/2022, 00:00
- Chỉ yêu được một người là anh Thứ Năm, 09/06/2022, 00:00
- Nhật ký tự do của tôi Thứ Năm, 09/06/2022, 00:00
- Mong chúng ta luôn đủ chân thành để nắm tay nhau Thứ Năm, 09/06/2022, 00:00
- Điểm dừng của sự hoàn hảo Thứ Năm, 02/06/2022, 00:00
- Cởi mở: Lần đầu thừa nhận mình cần nhiều tình dục hơn mình tưởng Thứ Năm, 02/06/2022, 00:00
- Tình cờ gặp lại nhau Thứ Năm, 02/06/2022, 00:00
- Gửi em, cô gái quá nhạy cảm trong tình yêu Thứ Hai, 30/05/2022, 00:00
- Liệu có nơi nào dành cho tôi? Thứ Năm, 26/05/2022, 00:00
- Hãy trưởng thành để biết mình là ai Thứ Năm, 26/05/2022, 00:00
- Cảm giác "chết trong lòng" có nghĩa là gì? Thứ Hai, 23/05/2022, 00:00
- Gửi anh, mối tình đầu Thứ Hai, 23/05/2022, 00:00