Ám ảnh Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Ám ảnh vẫn đeo bám tôi - Ảnh minh hoạ
Là thằng đàn ông, phải là một chỗ dựa vững chắc cho người mình yêu và sống có trách nhiệm trước những gì mình đã làm. Nhưng ở tuổi 24, dường như tôi vẫn còn quá non nớt và trẻ con, chưa thực sự trưởng thành để lo cho cô ấy.
Kỳ thi định mệnh
24 tuổi, nhiều bạn bè của tôi đã tốt nghiệp đại học và có công ăn việc làm ổn định. Hoàn cảnh gia đình không cho phép tôi thực hiện ước mơ bước chân vào đại học sau khi tốt nghiệp phổ thông, tôi đi học nghề sao chép tranh. Bốn năm đi làm tích được số vốn kha khá đủ trang trải cho tôi hoàn thành ước nguyện của mình. Tôi quyết định làm hồ sơ thi vào ĐH Giao thông vận tải, ngành thiết kế những cây cầu mà tôi mơ ước.
Ra Tết, tôi dọn về ở với anh trai đang đi làm trong một xóm trọ vui vẻ và trẻ trung gần ĐH Sư phạm 1 để tiện đường đi ôn. Tôi trở thành người cao tuổi nhất xóm với những em sinh viên năm nhất ngây thơ và hồn nhiên. “Em ngưỡng mộ tinh thần học tập của anh lắm”, đó là câu nói đầu tiên khi Thuý gặp tôi. Như một định mệnh, cô ấy đang học năm nhất của một trường cao đẳng nhưng cũng làm hồ sơ thi lại. Ngoài lúc đi học, thời gian còn lại Thuý lao vào học ôn như con thiêu thân để mong bước chân vào ĐH Sư phạm, ước mơ từ ngày thơ bé.
Cùng cảnh ngộ, cùng khối thi nên sự trao đổi của chúng tôi dễ dàng và thân thiết hơn. Thuý ở với một người chị họ đã đi làm nên buổi trưa chúng tôi thường trao đổi bài rồi nấu cơm chung với nhau.

Thiên đường tình yêu
Ở bên Thuý, tôi có những cảm giác rất lạ mà trước đó, những chai sạn cuộc đời đã làm tôi khô khan, cứng nhắc, độc ác và tính toán hơn. Tôi không còn lầm lì và ít nói nữa mà trở nên cười nói vui vẻ cả ngày. Em càng ngây thơ và hồn nhiên bao nhiêu, tôi lại càng sợ bản chất thực tế và khôn khéo của mình bấy nhiêu. Thảng hoặc, đôi lúc tôi có cảm giác Thuý là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi, một thằng con trai hiểu đời và khá thực dụng. Nhưng dường như tính háo danh của tôi có lúc đã làm mờ đi tình cảm dành cho Thuý, tuy có lúc tôi vẫn cảm nhận có một sự gắn kết nào đó, đồng cảm và dễ dàng hiểu nhau, chia sẻ với nhau về mọi điều giữa chúng tôi. Vắng cô ấy một ngày, tôi đã thẫn thờ không làm được việc gì. Dù kỳ thi phía trước đang đến gần, dù chúng tôi ước mơ khao khát được bước chân vào đại học hơn bao giờ hết, nhưng tôi có cảm giác chúng tôi càng ngày càng xích lại gần nhau hơn. Càng kìm nén tình cảm của mình, chúng tôi càng thấy nó bùng lên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Chúng tôi đi ôn thi, làm bài tập và thức khuya để làm các bộ đề cùng nhau trong một căn phòng chật chội mùa hè trên tầng hai của xóm trọ. Giữa chúng tôi gần như không còn khoảng cách.
Chuyện gì đến cũng phải đến, hôm đó chị của Thuý về quê, đang học bài thì trời mưa giông sấm chớp rất to. Tôi không về phòng được, Thuý ngồi khép nép bên tôi vì sợ sấm. Hơi ấm lan toả mãnh liệt, tôi đặt nụ hôn đầu đời lên môi Thuý. Chỉ chờ có thế, chúng tôi đã lao vào nhau, không ai kìm nén được tình cảm của mình. Sau đó, quyết tâm cho tương lai đã khiến cả hai lao vào học tập không quản thời gian vì chỉ còn hơn một tháng nữa kỳ thi đại học sẽ đến.
Những tưởng hạnh phúc sẽ kéo dài, tôi và Thuý sẽ đỗ và chúng tôi vẫn yêu nhau nồng nàn như trước. Một buổi chiều đi ôn về, Thuý mệt mỏi và ốm nằm bẹp trong phòng 3 ngày. Tôi lo lắng cho cô ấy nên không học hành được mà suốt ngày chỉ ở bên chăm sóc. Ngày đầu tiên Thuý ngồi dậy sau trận ốm là một câu nói làm tôi sững sờ “em đã có thai”. Còn 20 ngày nữa là đến kỳ thi đại học để thực hiện ước mơ. Tôi cuống lên không hiểu chuyện gì xảy ra còn cô ấy thì bật khóc.
Những ngày sau đó, tôi như người mất hồn. Khi Thuý hỏi về cái thai, tôi đã thẳng thắn trả lời là tuỳ em, nhưng hai đứa không thể kết hôn lúc này được. Chúng tôi còn quá trẻ, hơn nữa chưa thể nuôi sống nhau thì làm sao có thể bảo đảm hạnh phúc. Hẳn Thuý đã rất buồn và đau khổ. Tôi lặng im dọn đến nhà bạn ở nhờ một tuần để trấn tĩnh và cũng để cô ấy suy nghĩ lại tất cả. Tôi biết, cô ấy mong mỏi một sự quan tâm, động viên và cả trách nhiệm nữa, nhưng tôi vẫn lặng im. Tôi cần thời gian để có thể hiểu được mọi vấn đề trước khi nói với cô ấy. Nhưng tôi không tìm được giải pháp. Cưới cô ấy ư? Tôi chưa có điều gì chắc chắn đảm bảo cho tương lai mình dù rất yêu cô ấy. Hơn nữa, hai đứa đang thi đại học, nếu một trong hai người đỗ thì sẽ thế nào?
Tôi giằng co trong những ý nghĩ sợ hãi, mệt mỏi mà không biết rằng, Thuý cũng rất mệt mỏi. Cô ấy muốn có sự quyết định nhanh chóng để thực hiện ước mơ là thi đỗ đại học của mình. Nhưng cả tuần sau đó, tôi không nhắn tin, cũng không quan tâm đến cô ấy vì tôi sợ phải đối diện với sự thật.
Trở về xóm trọ sau một tuần lảng tránh, Thuý đã không còn ở đó nữa. Cô ấy quyết định chọn vào TP.HCM thi thay vì thi ở Hà Nội như hai đứa đã định. Cô ấy làm hai bộ hồ sơ và giờ cô ấy đã đi thật. Tôi hối hận vì sự thờ ơ của mình. Lá thư cô ấy gửi lại trước khi đi chỉ vỏn vẹn mấy chữ nhưng tôi đau nhói trong lòng. Cô ấy đã bỏ cái thai và quyết định làm lại cuộc sống ở vùng đất khác, nơi cách xa tôi hàng ngàn cây số. Cô ấy không chịu được sự thờ ơ, vô trách nhiệm của tôi trước những gì đã xảy ra. Và cũng không cho phép mình yêu một người đã từng thờ ơ trước nỗi đau về thể xác cùng tinh thần đã gây ra cho cô ấy. Tôi hoàn toàn suy sụp cho đến khi biết mình đã đỗ đại học trên nỗi đau của người mình thương yêu vì biết năm ấy, Thuý không đỗ vì không đủ sức khoẻ dự thi hai môn còn lại. Tôi gần như phát điên vì mình, sự độc ác và bản lĩnh của một thằng đàn ông không bảo vệ được người mình thương yêu.
Bẵng đi một thời gian, khi tôi vẫn còn giằng co trong những suy nghĩ khổ tâm và dằn vặt về Thuý thì cô ấy xuất hiện. Thuý bị nhiễm trùng khi nạo thai và phải vào viện điều trị rất nhiều lần. Giờ đây, cô ấy về trường cũ xin học lại. Gặp lại tôi, cô ấy cười đùa và hỏi han như giữa chúng tôi như chưa hề có chuyện gì xảy ra làm tim tôi đau nhói. Tôi biết, cô ấy vẫn còn yêu tôi nhưng không vượt qua được sự thực là tôi đã bỏ rơi cô ấy trong những lúc cô ấy cần. Tôi là thằng đàn ông hèn nhát và nhu nhược.
Đi tìm hạnh phúc
Lớp đại học của tôi có 50 người thì đến 49 người là nam. Cũng phải thôi bởi là nữ ai lại muốn mình vào học thiết kế cầu đường. Tôi được bầu làm lớp trưởng vì già dặn nhất lớp và cũng là người cao tuổi nhất lớp. Thật tình cờ, tôi đã phải lòng một người con gái tên là Thu. Thu là Bí thư nên chúng tôi có khá nhiều điều kiện tiếp xúc với nhau cả ở lớp lẫn ở phòng trọ của cô ấy. Một cách tự nhiên, tôi yêu nụ cười và khuôn mặt thánh thiện của cô ấy. Nó gợi cho tôi nhớ về người con gái tôi đã làm tổn thương, giờ đang ở rất gần nhưng không bao giờ tôi chạm tới được.
Tôi hay chú ý đến em vì nụ cười thiên thần, như tôi vẫn hay gọi Thuý trước đây. Không biết tôi yêu em hay tìm thấy con người của Thuý trước kia nữa. Sự khác biệt lớn nhất giữa hai người con gái tôi yêu là tính cách của họ. Thu mạnh mẽ và độc lập như một thằng con trai thực thụ. Cô ấy nói ghét sự giả dối và vô trách nhiệm. Tôi đã yêu ngay tính cách thẳng thắn và tự tin ấy của Thu.
Những tưởng tình yêu sẽ xoá lành mọi vết thương, tôi sẽ không bị ám ảnh bởi những gì đã gây ra cho Thuý nữa, thì lần đầu tiên tôi bị hụt hẫng. Thu nói chia tay khi chúng tôi vừa về ra mắt gia đình. Cô ấy không biết mình yêu tôi hay chỉ cảm mến tôi. Và điều quan trọng nhất, em đã biết hết quá khứ của tôi, điều mà tôi giấu diếm bao lâu nay vì sợ hãi. Hằng đêm, tôi vẫn bị hành hạ bởi những giấc mơ không đầu, không cuối. Những giấc mơ có hình thù quái lạ và hình ảnh của Thuý đang tươi cười khi vừa làm được bài tích phân khó... Hạnh phúc trên bờ vực thẳm khi em ném vào tôi cái nhìn sắc lẹm “đồ hèn”. Tôi chới với và gục ngã. Lần đầu tiên một thằng già dặn và trải đời như tôi khóc. Tôi khóc vì mình hèn nhát, đánh mất hạnh phúc đích thực của mình chỉ vì sợ trách nhiệm, chỉ vì lo ảnh hưởng đến tương lai. Những giấc mơ ám ảnh kia bao giờ sẽ hết, những gì đã gây ra cho Thuý bao giờ sẽ nguôi ngoai? Bao giờ tôi có thể tìm được hạnh phúc? Hơn lúc nào hết, giờ tôi mới hiểu được nỗi đau của Thuý khi bị tôi bỏ rơi, bị tôi hờ hững, vô trách nhiệm.
Hối hận
Một ngày cuối xuân, tôi vừa làm chương trình 26-3 cho lớp xong thì trời mưa rất to. Tôi nhớ Thuý đến cháy lòng. Lê bước chân đến phòng trọ của Thuý để tìm lại sự bình yên của mối tình đầu. Em đang cười nói với ai đó. Họ thật hạnh phúc. Có lẽ người đàn ông đó đã xoá hết nỗi đau trong em. Nhìn nụ cười hạnh phúc của em, tôi thấy mình mất đi tất cả. Có được gì khi mất người mình yêu thương, mất con người thực của mình chỉ vì hèn nhát.
Trời ơi! Tôi căm thù chính con người tôi, tôi căm thù bản thân mình, hèn hạ, háo danh và vô trách nhiệm. Tôi có thực sự tìm được hạnh phúc của mình khi trong lòng luôn dằn vặt vì ý nghĩ vô trách nhiệm với người khác, rằng tôi đã từng được làm cha... Tôi quay cuồng trong những ý nghĩ mệt mỏi. Giá như ngày xưa tôi biết trân trọng tình yêu của mình, giá tôi biết cùng em gánh đỡ những gì đã xảy ra, giá tôi biết bên em trong những lúc khó khăn nhất và không phải là kẻ bỏ cuộc, chạy trốn thì đâu đến nỗi… Chua xót biết bao!
Ngày lại ngày trôi qua, tôi vẫn thấy lòng đau nhói khi ngắm nhìn những đôi uyên ương quấn quýt bên nhau cười nói, những em bé chập chững biết đi… Ba năm rồi, nếu chấp nhận tất cả, có thể tôi đang có một gia đình hạnh phúc, có thể là còn Thuý - mối tình đầu của tôi. Sống trong sự dằn vặt có lẽ là điều đau đớn nhất mà cuộc đời trừng phạt một thằng khốn nạn như tôi. Tôi đang phải trả cái giá quá đắt cho sự vô cảm của mình trước nỗi đau của người mình yêu thương. Không biết tôi có đủ can đảm để yêu trước những gì đã xảy ra, rằng tôi đã từng có một đứa con và giết nó bởi chính sự thờ ơ, độc ác của mình, rằng có ai đó chấp nhận một người vô trách nhiệm như tôi hay lại như Thu, bỏ rơi và kinh tởm tôi khi biết sự thật đau lòng ấy.
L. M (Ghi theo lời kể của Đặng Anh Đ.- ĐH Giao hông Vận tải Hà Nội)
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Hiệu ứng Zeigarnik và trí nhớ Thứ Sáu, 28/06/2024, 00:00
- Mối quan hệ toxic là gì? 5 dấu hiệu "tình yêu" độc hại Thứ Sáu, 17/05/2024, 14:00
- Mối quan hệ độc hại, vì sao lại khó buông bỏ? Thứ Sáu, 17/05/2024, 13:00
- 3 Đặc điểm nhận dạng một “ma cà rồng” cảm xúc? Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Liệu nỗi sợ và chấn thương tâm lý có thể giúp bạn sống tốt hơn? Thứ Sáu, 10/05/2024, 12:00
- Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa Thứ Năm, 11/04/2024, 14:00
- MỐI QUAN HỆ LÀNH MẠNH Thứ Tư, 03/04/2024, 00:00
- Ngày Thế giới nhận thức về tự kỷ (2-4): Yêu thương, thấu hiểu, đồng hành cùng trẻ tự kỷ Thứ Ba, 02/04/2024, 00:00
- 3 điều không nên kiểm soát trong cuộc sống hôn nhân Thứ Sáu, 22/03/2024, 12:00
- Những hệ luỵ khi chồng nhận xét quá thẳng thắn về bạn đời Thứ Năm, 21/03/2024, 15:00