Vai trò đảo ngược Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Đó là một đêm cuối tuần và tôi vừa trở về ký túc xá sau một cuộc leo núi mệt nhọc, đang nôn nóng được trườn vào cái giường ấm áp của mình thì nhận được hung tin mẹ tôi bị đụng xe nghiêm trọng, hiện đang nằm tại phòng cấp cứu của bệnh viện.
Khi cô y tá mở cửa phòng cấp cứu, một mùi thuốc nồng nặc xông lên. Tôi bước vào phòng và nhìn thấy mẹ tôi đang nằm thiêm thiếp trên giường bệnh. Tôi đi nhẹ nhàng đến bên cạnh giường, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo và sưng húp lên của mẹ tôi, gọi “mẹ ơi” trong nghẹn ngào.
Từ sau đêm đó, cuộc đời tôi hoàn toàn thay đổi. Cho đến thời điểm đó, tôi sống cuộc sống hồn nhiên của một cô gái mới lớn, thỉnh thoảng cũng cường điệu một chút về một vài nỗi buồn không đáng có trong lứa tuổi học trò cũng như sự lo lắng trong việc học tập mà nó dường như rất quan trọng với tôi trước đây, bây giờ trở nên tầm thường, không đáng kể. Bây giờ, khái niệm về sự bất hạnh mới thực sự hình thành trong tôi.
Sau một tuần lễ vật lộn với cái chết trong phòng cấp cứu, mẹ tôi sau cùng đã qua cơn nguy kịch nhưng với hai chân bị gãy, bà không thể đi lại như trước được nữa.
Sự trở về nhà của mẹ tôi như một ân huệ thiêng liêng đối với chúng tôi và cùng lúc tạo ra một số trách nhiệm bất thường cho tôi. Tôi phải cho bà ăn uống, săn sóc, dìu đỡ bà vào phòng vệ sinh... Có nghĩa là bây giờ tôi phải đóng vai trò của một người săn sóc đối với mẹ ruột của mình, vai trò mà trước đây bà đã làm cho tôi.
Mẹ tôi bây giờ thật sự cần tôi và tôi không có gì để phàn nàn về chuyện đó. Tôi luôn luôn tạo ra sự lạc quan, vui vẻ để giữ vững tinh thần cho mẹ tôi, giúp bà mau chóng bình phục. Về phần mẹ tôi, bà cũng dần thích nghi với sự săn sóc của tôi cũng như sự kiện bây giờ tôi không còn là cô gái bé bỏng nữa. Chúng tôi đã trở nên những người bạn thân thiết nhất của nhau. Chúng tôi lắng nghe nhau một cách chân tình và thực sự có được niềm vui về sự có mặt của người này bên cạnh người kia...
Đã hai năm trôi qua kể từ khi tai nạn xảy ra. Tôi đã trưởng thành trong quãng thời gian này nhiều hơn tất cả những năm trước đó. Trong vai trò đảo ngược, tôi đã học được rất nhiều về những gì mà trước đây mẹ tôi đã làm cho tôi: Sự lo lắng, chở che, ngọt ngào, tận tụy và trên tất cả là một tình thương bao la, không bờ bến...
Lượt xem: 449
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00