Thiên thần hộ mệnh Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Vào một ngày tháng Hai gió rét, cậu bé 10 tuổi John McNeil chạy chân trần ra khỏi nhà và tiến thẳng đến tháp điện cao thế cao 40 mét đằng sau nhà.
John không ý thức được sự nguy hiểm chết người của tháp điện, tải điện từ đập Hoover đến cộng đồng phía nam Arizona. Cậu không biết rằng cái tháp chứa dòng điện 230.000 volt trên những sợi dây bạc. Thậm chí cậu cũng ý thức mình quên mang giày. John bị chứng tự cảm, căn bệnh tách biệt cậu với thực tế, buộc cậu chỉ sống trong ý nghĩ của riêng mình. Hôm đó cậu bé nghĩ đến chuyện leo lên đỉnh tháp, chạm tay lên trời để thử cảm giác được bay bổng.
Đã có lần cậu leo thang lên phòng tập thể dục lớn, nhưng chưa bao giờ với được nấc cao 6 mét. Jame, anh trai cậu, năm nay 17 tuổi, luôn luôn theo dõi em rất sát. Nhưng hôm nay lại khác. John chạy ra khỏi nhà thì James mới phát hiện em trai mình đã đi đâu mất. Khi Jame nhìn thấy em thì cậu bé đã leo hết nấc thang cuối cùng và đang chuẩn bị lên trời.
John, như hầu hết những đứa trẻ mắc chứng tự kỉ, tuyệt đối không sợ hay không có khái niệm về sự nguy hiểm. Trái lại, James nhận ra rằng cậu đang phải phải đối mặt với nỗi sợ lớn nhất, đó là sợ độ cao. James hiểu tháp điện rất nguy hiểm nhưng vẫn quyết định leo lên theo em theo từng bậc thang, mắt không dám nhìn xuống. Cuối cùng James cũng lên tới, và ôm chặt lấy em mình bằng tay phải. Tay trái James nắm chặt lấy thanh kim loại để giữ cả hai.
James lạnh run và sợ hãi lắm nhưng vẫn ghì chặt John đang vùng vẫy đòi bay cho bằng được. James chỉ cần lỏng tay thôi là cả hai anh em sẽ bị rơi ngay xuống đất.
Từng phút trôi qua đến hàng giờ đồng hồ, hai anh em vẫn chênh vênh trên thanh kim loại 8 cm. James phải ca hát để trấn an con tim đang đập loạn xạ và để John không chú ý đến hoạt động cứu hộ ở dưới đất.
Hàng trăm người kéo đến đứng dưới bệ tháp, hình như là cô, dì của James, ngước nhìn họ tít trên cao. Máy bay trực thăng lượn lờ gửi những hình ảnh hai anh em trên nền trời xanh lên hàng triệu màn hình trên toàn quốc. Xe cứu hoả và cứu thương cùng chạy đến. Một lính cứu hoả đã trèo lên ngọn tháp nơi mạng sống của hai anh em đang treo lơ lửng. Anh nhanh chóng cột cả hai an toàn vào thanh kim loại.
Một trong những phương tiện cần để cứu thoát James và John là một xe cứu hộ đặc biệt. Thật may mắn, có một chiếc đậu trên công trường gần đó. Các nhà cứu hộ kiên nhẫn chờ xe đến, và cuối cùng chiếc xe chạy về phía tháp điện và hai anh em được đưa xuống đất trong tiếng vỗ tay reo hò của đám đông.
Người ta nói James là một người hùng, nhưng James không có thời gian nghe những lời khen ngợi đó. Cậu muốn ở bên em trai trên đường đưa John đến bệnh viện để điều trị vì bị nhiễm lạnh.
Không phải tất cả thiên thần hộ mệnh đều có cánh và những vầng hào quang. Hầu hết không được nhận ra. Tuy nhiên, vào một ngày gió lộng rét mướt, hàng trăm người, lần đầu tiên — và có lẽ là lần duy nhất - được nhìn thấy một thiên thần hộ mệnh 17 tuổi mang tên James.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00