Tâm sự cuộc đời Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Sinh ra quê ở Nam Định, năm nay tôi tròn 27 tuổi. So với các bạn cùng trang cùng lứa, tôi không có tuổi thơ được sống hồn nhiên cùng cha cùng mẹ, không có những ước mơ, hoài bão về tương lai hoài bão về tương lai của mình…Ngày còn 6 tháng tuổi, bố mẹ tôi không hợp nhau nên hai người chia tay, còn tôi về sống cùng ông bà nội ở Phú Thọ. Đến năm 7 tuổi tôi được ông bà ngoại đón về nuôi sống tại Nam Định để ăn học. Có lẽ…cuộc sống cứ như thế thì hay biết bao dù tôi thiếu đi sự săn sóc yêu thương của bố mẹ.
Ngày gia đình xum họp là từ đó tôi sống trong đau khổ âm thầm. Cuộc sống gia đình ấy, tôi cảm thấy như mình đang sống trong địa ngục. Bố mẹ luôn cãi nhau, đánh chửi nhau, bởi bố lăng nhăng với người phụ nữ khác có hai người con trai sinh đôi. Chính bởi hận bố nên mẹ cư xử với tôi như “Giận cá chém thớt”. Mỗi lần hai người đánh nhau là mỗi lần tôi bị những trận đòn vô cớ. Hầu như ngày nào những vết thâm tím do đòn roi nổi trên da thịt. Vết thương mới đè lên làm hai cánh tay gần như bị tê liệt, da tím ngắt, thịt tím bầm. Cứ thế, thời gian trôi qua tôi luôn phải sống trong đòn roi, xỉ vả đến cay nghiệt của mẹ mấy năm trời.
Đến năm 17 tuổi, gia đình tôi tan vỡ. Bố mẹ về sống với vợ hai trên Hà nội, còn mẹ vì cho vay nặng lãi người ta trốn nợ nên bị thu mất nhà. Mẹ con tôi chơ vơ chỉ còn biết bấu víu vào ông bà ngoại. Từ đó, do chán nản tôi bước sang cuộc sống lang thang và bụi đời. Sống giữa mặt trái xã hội có nhiều tệ nạn, tuổi đời non nớt, tôi cùng nhóm bạn đã sử dụng ma tuý. Lúc đầu mới chỉ là dùng thử, sau là hút hít, dần đần tôi càng bập sâu vào đến nỗi bị lệ thuộc vào Heroin từ lúc nào mà tôi cũng không hay biết. Khi không còn đủ tiền để hút, tôi chuyển sang tiêm chích, chích Heroin cùng với thuốc tây Xenphen. Cách kiếm tiền của tôi là dẫn dắt gái mại dâm cho những ai đi tìm của lạ, hàng ngày tôi kiếm cũng được hai đến ba trăm ngàn đồng. Chỉ vì nghiện nặng quá, tôi gầy mòn về thể xác.
Tháng 9 năm 2000 tôi bị cảnh sát trật tự thành phố bắt vì khi lang thang, rồi đưa vào trại phân loại Lộc Hà, sau đó chuyển lên trung tâm giáo dục lao động số 2. Tôi được xét nghiệm máu, tôi biết mình nhiễm HIV lúc ấy tôi bàng hoàng tột độ, hai bước chân run rẩy mà không thể nào khóc được nên lời. Trong thời gian lao động bắt buộc một năm, tôi mới thấy thực sự lo lắng cho mình sau này, khi được trở về gia đình và cộng đồng, tôi sợ đối diện với chính mình, sẽ bị gục ngã một lần nữa giữa sự đối xử kỳ thị, xa lánh của cộng đồng. Ngay cả việc làm để nuôi sống bản thân cũng không có, tôi chênh vênh giữa dòng suy nghĩ: Ở lại trung tâm để làm việc hay tôi sẽ trở về xã hội? Và tôi quyết định ở lại trung tâm sau ngày hết thời gian bắt buộc lao động. Công việc của tôi là chăm sóc những người nhiễm HIV chuyển sang giai đoạn AIDS. Tôi tham gia hết sức tích cực, giúp đỡ các bạn cùng cảnh với cả tấm lòng. Bởi tôi thương họ như thương chính bản thân mình. Rồi đến một ngày nào đó, tôi cũng sẽ phải chết như họ mà thôi….!
Sau gần hai năm làm việc ở trung tâm, tôi xin dừng hợp đồng để trở về xã hội. Cố gắng gồng mình thử sức một lần nữa trước bao cạm bẫy mà tôi đã từng mắc phải. Tôi tự nhủ lòng: dù cuộc sống xã hội có khó khăn nhường nào, tôi cũng phải cố gắng vượt qua bằng mọi giá. Niềm tin ấy đã giúp tôi đứng dạy trong những ngày tháng đầu tiên đầy khó khăn và vất vả, thiếu thốn đủ đường.
Tôi cùng một người bạn của mình đi khắp nơi để tìm việc làm phù hợp với khả năng của mình, đáp lại lòng mong mỏi ấy là những lời từ chối một cách khéo léo. Nhưng chúng tôi vẫn cố gắng với sự kiên trì tìm một hướng đi khác cho công việc của mình.
Ngày hôm nay trong văn phòng câu lạc bộ “Vì ngày mai tươi sáng” được đặt tại chùa Pháp Vân, tôi có dịp viết lên những cảm xúc và suy nghĩ của mình suốt những ngày tháng qua mà tôi có thể lấy tấm gương của mình giúp các bạn hiểu ra một điều rằng: Nếu không sống lành mạnh, không biết tự bảo vệ bản thân mình, thì tất yếu sẽ nhận lấy hậu quả trong việc làm của chính bản thân mình, như tôi.
Cuộc sống vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp và niềm vui sẽ mang tới cho chúng ta. Dù cuộc sống được tính bằng ngày hay bằng tháng thì hãy cố gắng sống sao có ích cho bản thân, cho gia đình, cho cộng đồng xã hội. Và hãy lấy tôi làm tấm gương mà tránh khỏi HIV/AIDS.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Xét nghiệm sớm HIV cho mẹ - Hướng tới loại trừ lây truyền HIV sang con Thứ Sáu, 26/01/2024, 13:00
- 7 dấu hiệu HIV ở nữ dễ nhầm lẫn với bệnh khác Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Cẩm nang những điều bạn cần biết về tình trạng trẻ bị nhiễm HIV Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Xác suất lây nhiễm HIV sau 1 lần quan hệ là bao nhiêu? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Triệu chứng nhiễm HIV qua 3 giai đoạn Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- HIV có lây qua nước bọt không? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu nhiễm HIV sau 1 năm gồm triệu chứng gì? Có thể nhận biết nhanh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Xét nghiệm HIV Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Quan hệ với người nhiễm HIV bao lâu thì bị bệnh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu HIV ở nam: Phát hiện sớm tăng cơ hội điều trị Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00