Sự thành công bất ngờ Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Theo tiến sĩ Marie Carbo, sản phẩm trí tuệ của một đứa trẻ dựa vào sự tập trung mà tầm quan trọng đối với việc học đọc của những đứa trẻ thông minh thì kém hẳn đối với những đứa trẻ có cách học thông minh.
Sau khi đứa trẻ đã hiểu cặn kẽ một quyển sách, chúng được thưởng bằng cách cho phép chúng mang sách, băng và máy nghe về nhà đến cuối tuần.
Chính ý nghĩ này đã góp phần củng cố thêm việc học tập của chúng. Rồi thứ sáu lại đến. Nicole ra về và trên tay nắm chặt sách, băng và máy nghe. Điều này có thể được hiểu rằng những đứa trẻ sẽ trở lại trường vào ngày thứ hai với những món đồ mà chúng đã mang về.
Vào ngày thứ hai, Nicole đã không mang những quyển sách và băng để trả lại cho trường. Mỗi ngày, cô ấy đều nói rằng mình đã quên hoặc không đưa ra bất kỳ lý do nào để bào chữa cho hành động đó của mình. Cô giáo biết điều này không giống với bản chất của Nicole. Có điều gì đó đã xảy ra ở đây.
Ba tuần trôi qua mà sách và băng vẫn chưa được trả lại cho trường.
Rồi một ngày kia, mẹ của Nicole trong bộ đồng phục công nhân của nhà máy chế biến thức ăn nhanh đã đến trường trước sự ngạc nhiên của mọi người. Bà nói với thư ký trường rằng bà muốn gặp giáo viên dạy phương pháp đọc ở bên ngoài!
Người giáo viên ấy đã đi ra bên ngoài để gặp mẹ của Nicole với sự e dè có thể cảm thông được. Người mẹ tay nắm chặt sách, băng và máy nghe đã nói với cô giáo rằng bà muốn giải thích tại sao Nicole đã không mang sách và băng trả lại như đã hứa. Chính cô giáo mới là người đáng bị khiển trách chứ không phải Nicole.
Cô giáo chợt hiểu vấn đề một cách nhanh chóng là mẹ của Nicole đã không dễ gì nói rõ lý do tại sao Nicole lại không mang trả tư liệu này sớm.
Cô giáo chờ đợi trong sự im lặng dường như đang kéo dài khó chịu. Người mẹ ngập ngừng trong những lời đầu tiên. Rồi bất ngờ, như đã tìm được cảm giác dễ chịu, bà bắt đầu kể câu chuyện đáng chú ý.
"Khi Nicole về nhà và nói với tôi rằng nó đang học đọc. Tôi đã không tin nó. Không ai trong gia đình tôi có thể đọc. Cha mẹ tôi không thể đọc. Và cả anh chị em tôi đều không thể đọc. Tôi cũng như thế!
Khi tôi sinh Nicole tôi chỉ mới học lớp sáu. Tôi đã phải nghỉ học. Tôi mãi mãi từ bỏ mọi hy vọng về việc học cách đọc.
Khi Nicole mang sách về nhà và đọc cho tôi nghe. Tôi đã hỏi nó “Con đã học đọc như thế nào?” và nó đã nói với tôi rằng “Dễ lắm mẹ ơi. Con vừa nghe băng vừa theo dõi bất cứ những điều gì mà cô giáo con đọc trong sách. Nếu con muốn đọc, con chỉ tiếp tục lắng nghe và đọc theo cô giáo cho tới khi con có thể tự mình đọc được. Mẹ cũng có thể làm được điều đó đấy mẹ ạ!”
Tôi không tin Nicole. Nhưng tôi chỉ biết một điều tôi phải cố gắng…. Nguyên nhân Nicole không mang những đồ dùng học tập trả lại cho trường là bởi vì tôi không thể để nó mang đi! Tôi phải tìm ra cách để đọc được giống như con gái nhỏ của tôi".
Sau một chút do dự, người mẹ đề nghị: “Tôi có thể đọc cho cô nghe được không?”.
Giống như từng bước của một đứa trẻ mới bắt đầu tập đọc. Chính người mẹ đã tự mình đọc những từ đầu tiên cho cô giáo nghe. Cùng lúc đó, những giọt nước mắt của bà tuôn trào. Trong khoảnh khắc xúc động này, cô giáo cũng bắt đầu khóc. Nếu bất kỳ ai nhìn thấy hai người trong lúc này cũng đều nghĩ rằng có một thảm kịch nào đó đã xảy ra. Làm sao có ai biết được rằng những giọt nước mắt của họ thực sự đã chảy ra cho niềm hạnh phúc vì bà ấy đã đọc được. Thượng Đế đã ban cho bà nghị lực.
Mẹ của Nicole tiếp tục giải thích rằng chính quyển sách mà bà đang ôm chặt nó một cách thân yêu nơi ngực của mình đã giúp cho bà học đọc.
Không cần phải thốt lên những lời để ngợi ca Chúa mà chính những lời của người mẹ ấy đọc lên đã đầy đủ rồi. Những điều này đã được biểu lộ qua vẻ mặt đầy tự tin của bà.
Đối với cô giáo của Nicole, đây dường như là một khoảnh khắc thiêng liêng, không lời nào có thể diễn tả được. Cô Awed đã xúc động, không gì có thể diễn tả khi thấy được hiệu quả của chương trình dạy đọc. Kết quả này như là một sự xác nhận về những điều mà cô đã được học để dạy. Những điều ngạc nhiên này dường như đã xảy ra một cách rất tình cờ. Cô không giúp đỡ gì cho bà mẹ nhưng chương trình học đọc đã mang lại kết quả thật ngẫu nhiên.
Tất cả những thuận lợi mà người mẹ ấy đã tự học được từ chương trình dạy đó không nằm ở phần nào trong giáo án của cô giáo. Với kết quả tình cờ đã đạt được này, đó có phải là trò đùa của tạo hóa hay không? Đối với bà mẹ này thật sự mà nói đó có phải là món quà của tạo hóa đã tình cờ ban tặng cho bà mà bà không thể hiểu, giải thích hay kiểm soát?
Bà mẹ ngồi nhướn lên một tí và cao giọng phá vỡ đi sự im lặng của mình rằng bà đã thực sự làm được điều mà bà không thể làm được. Đó là việc bà đã từng chấp nhận một cách không nghi ngờ rằng mình ngu lắm, không học đọc được, nhưng bây giờ thì bà đã khác, bà đã đọc được.
Cô ấy đã đọc được cho mẹ của mình nghe!
Từ Kinh Thánh!
Vào một buổi sáng Giáng sinh!
Q.DŨNG (Theo Chicken Soup)
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00