N?i s? d? thương Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Cô giáo - người mẹ hiền thứ hai nuôi dưỡng tâm hồn mỗi chúng ta
Còn tôi thì ngược lại hoàn toàn. Ngay buổi học đâu tiên với cô tôi đã phải trải qua những giờ phút cực kỳ căng thẳng. Bạn không biết là ngay khi tiếng chuông hết giờ reo lên thì tôi đã mừng đến như thế nào đâu. Thú thật, lúc đó tôi thấy nản vô cùng, vì mới bước vào một môi trường mới, chưa thể hòa nhập được với mọi người nay lại phải học trong căng thẳng nữa.
Nhưng rồi sau đó điều làm tôi ngạc nhiên là những giờ dạy của cô lại rất cuốn hút. Rồi dần dần không biết từ khi nào tôi thích học giờ của cô nhất. Tuy vậy, tôi vẫn không dám đến gần cô.
Thế rồi một hôm, vì còn những thắc mắc về bài học nên tôi đánh liều hỏi cô nhưng chỉ dám hỏi qua e-mail mà thôi. Và khi tôi nhận được thư trả lời thì tôi không tin vào mắt mình nữa, cô khác xa với tưởng tượng của tôi. Cô cực kỳ thân thiện và vui tính, lại rất nhiệt tình nữa. Sau đó tôi thường hay gửi mail cho cô, trò chuyện với cô, hỏi cô về cách học sao cho hiệu quả…Không hiểu sao những khi tôi trò chuyện cùng cô tôi lại có cảm giác rất thân thiện và gần gũi, cô giống như một người trong gia đình của tôi vậy. Tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy, chắc là vì tên cô cũng giống tên của mẹ tôi, người mà tôi yêu nhất.
Một hôm cô bệnh, cô nói có thể cô sẽ không dạy nữa. Tôi đã rất sợ, tôi sợ tôi sẽ không được gặp cô nữa. Lúc đó tôi buồn lắm, cảm giác giống như một người thân của tôi bệnh vậy. Rồi cô khỏe trở lại và tiếp tục dạy, còn tôi tiếp tục “quậy” trong những giờ của cô, tôi thấy rất vui, vui vì cô đã khỏe trở lại.
Với tôi, cô không chỉ là giáo viên mà còn là một người chị lớn, một người bạn của tôi. Cô cho tôi những lời khuyên chân thành như một người chị khuyên em gái, điều mà tôi không thể tìm thấy ở bất cứ cuốn sách nào. Một lần, vì kết quả thi không tốt cộng với những điều uất ức đang vướng mắc, tôi chỉ muốn bỏ mặc mọi thứ, rồi tôi đã tìm đến cô, dù hôm đó không có giờ học. Cô trò chuyện với tôi như thường ngày nhưng tôi cảm thấy khá hơn rất nhiều sau đó.
Giờ đây cũng giống như ban đầu, tôi lại thấy sợ, vì chỉ hơn một tháng nữa thôi là tôi không còn dịp để gặp cô nữa rồi. Nhưng tôi biết cô sẽ “lại nổi giận” nếu như tôi không học hành đàng hòang, vì thế tôi sẽ cố gắng học.
Cô ơi, em không biết là cô có đọc được những tâm sự này của em không, nhưng từ sâu thẳm đáy lòng mình em mong cô thật khỏe mạnh, luôn luôn giữ được lòng nhiệt tình trong giảng dạy và sự gần gũi với học trò, và đặc biệt là đừng dọa em như lần trước nha cô. Em cám ơn cô vì cô đã là cô của em và vì em đã được học với cô.
Jane Nguyen Huynh (Bình Tân, TP.HCM)
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00