Một câu chuyện buồn Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Bạn có thể là cơ hội cuối cùng của một ai đó!
Đó là một bé gái độ 8 hay 9 tuổi và xinh xắn như cô vốn thế. Tôi tự hỏi liệu mình có nên dừng lại và hỏi xem cô ta có cần giúp đỡ gì chăng? Nhưng cũng có thể mẹ bé chỉ để bé ở đây một lát thôi, tôi nghĩ thầm, khi đi ngang qua bé trong sự hấp tấp trở về nhà. Khi rời khỏi khu mua sắm tôi không sao gạt bỏ hình ảnh của cô bé khỏi tâm trí. Cô bé ấy có cần giúp đỡ không? Tôi có đang hành động thiếu suy xét chăng? Dù sao tôi cũng cần trở lại phố mua sắm để có câu trả lời rõ rệt cho vấn đề này một lần và mãi mãi. Lúc này khu mua sắm đã bắt đầu đóng cửa, tiếng vài cánh cửa xếp đang được kéo xuống vang lên. Đứa bé chẳng tìm thấy đâu nữa. Trí tưởng tượng của tôi một lần nữa lại “nổi loạn”, tôi nghĩ rằng mình đã mất cơ hội giúp đứa bé bị lạc đáng thương ấy. Nó có thể không sao cả, nhưng cũng có thể vẫn quanh quẩn đâu dây. Cứ mỗi Giáng sinh tôi luôn hành động quá đa cảm như thế. Nhưng rồi tôi vẫn cần quay về tổ ấm của mình, dự báo thời tiết cho biết sẽ có một trận bão tuyết cắt da vào tối ấy. Đúng như những gì đài khí tượng dự báo, đêm ấy ngoài trời rét căm căm và tuyết rơi đầy trong khi tôi cuộn tròn ấm áp trên giường. Sáng hôm sau trong căn bếp ấm cúng tôi bắt đầu đọc báo và nhâm nhi tách trà. Nhưng khi mở trang đầu tiên, tôi tựa hồ muốn vỡ tung khi đọc dòng tiêu đề: Cái chết của một bé gái ở khu mua sắm trong vùng. Đó là vào lúc 4 giờ sáng nay, một người dân đã gọi điện báo cho cảnh sát biết có một bé gái nằm chết sau khu mua sắm. Những chi tiết lạnh người đã khiến em đến gần cái chết hơn nữa: khi nằm xuống em chìm vào giấc ngủ rồi thở hơi cuối cùng.
Tôi đã khóc và không tài nào đọc nốt phần còn lại, trong khi tôi nằm êm ấm trong nhà thì một bé gái đã chết cóng khi đang ngủ. Nhiều năm trôi qua nhưng tôi không thoát khỏi nỗi ám ảnh rằng: liệu đứa bé bị chết rét và bé gái tôi gặp có là một? Tôi chẳng thể quên được em dù đã cố quên nhưng giờ đây khi thấy ai có vẻ cần giúp đỡ tôi không bao giờ bỏ đi. Bạn có thể là cơ hội cuối cùng của một ai đó!
Bùi Nguyễn Quý Anh (Theo Godslittlearce.net)
Lượt xem: 335
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chưa có nhận xét nào
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00