Học tiếng Anh qua một chữ cái Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
![Học tiếng Anh qua một chữ cái Học tiếng Anh qua một chữ cái](https://tamsubantre.org/media/news/0-ta.jpg)
Mỗi chữ cái, một câu chuyện
Bạn thân mến, tiếng Anh là cánh cửa để chúng mình bước ra khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài. Trong đó, đôi khi vốn từ vựng quá “hẻo” là rào cản khiến chúng mình không tự tin để bộc lộ những điều trái tim muốn nói. Tâm sự bạn trẻ xin giới thiệu với các bạn một cách học từ vựng mới mẻ và hiệu quả. Chỉ với một chữ B - bạn có thể kể một câu chuyện cho cả thế giới cùng nghe!
Em trai thân yêu!
Khi em đọc những dòng này có lẽ chị đang làm bài thi ở trường. Chị biết sáng mai khi chị đi, em sẽ bật con PC già lên, cắm modem và lướt web - thành thạo và nhanh chóng như cách em giả vờ mù (blind) về máy tính. Hì, "vải thưa sao che mắt thánh" - em có biết không, điệu bộ của em lúc đó giống anh hề (buffoon) đang diễn trò khôi hài (burlesque) một cách lố bịch.
Trước hết chị muốn khen em là em rất thông minh. Chính vì thế nên ở trường cấp 2 cũ, em chơi suốt ngày mà vẫn được học sinh giỏi. Mẹ nghi ngờ về chất lượng dạy của trường này nên đã quyết định chuyển em về trường mới, chính là nơi chị từng học. Em không còn học bán trú nữa, thế là chị sẽ phải quan tâm tới em nhiều hơn. Hì, điều đó cũng có nghĩa em làm phiền (bother) chị đấy vì bận rộn (busy) luôn là một tính từ đúng để miêu tả về chị. Nhưng chị rất vui vì chị em ta có dịp gần nhau hơn.
Em à, sự khởi đầu (beginning) ở môi trường mới, làm quen với các bạn quả thực rất khó với em, một cậu con trai hay ngượng ngập nhưng lại nghịch ngầm. Buổi đầu tiên đi học về, trông em có vẻ chán nản (blue). Em nói không khí lớp học vô cùng tẻ nhạt (boring). Thế là chị lẳng lặng đưa em ra bến xe bus (bus-stop). Chuyến xe bus 02 đưa hai chị em từ vùng ngoại ô bụi bặm và lộn xộn nơi mình sống vào trung tâm thành phố. Qua Tràng Tiền, chị cho em vào ăn kem - nơi em có thể thấy nụ cười hạnh phúc (beatific smile) của cả những người hành khất (beggar) và những người vẻ giàu có khi thưởng thức loại kem được lấy từ cùng một loại hộp (box). Vừa ăn kem vừa tản bộ trên vỉa hè, chị hứng chí chỉ những poster quảng cáo đồng hồ, trang sức, máy ảnh trên tường và nói: "khi nào kiếm được nhiều tiền, chị sẽ mua chúng cho em". Nhưng, chị sửng sốt bao nhiêu khi nghe em nói: "em không muốn làm người mua hàng (buyer), em muốn là ông chủ (boss), là người bán những thứ đó". Những cửa hàng đẹp đẽ, cửa kính bóng lộn kia, em không chỉ muốn dạo qua đó, mà em còn muốn chúng thuộc về (belong) mình nữa.
![](http://www.baovietnam.vn/articles-images/giao-duc/19/Hoc-tieng-Anh-dac-biet-mua-he-196949-1.jpg)
Ở tuổi chị, thốt ra câu đó là cả một sự viển vông như muốn bong bóng xà phòng (bubble) tồn tại vĩnh cửu. Ở tuổi em, chị cho rằng đó là có ý chí và khát vọng. Thế là em trai chị đã biết suy nghĩ bằng trí não (brain) rồi chứ không còn là một cậu choai choai thích sức mạnh của bắp thịt (brawn). Lớn lên cùng em, chị biết ham muốn mãnh liệt (burning desire) là làm giàu dường như đã được quy định trong ADN của em rồi. Em nói em không thích sống như bố mẹ - những công chức nhà nước (bureaucrat) làm việc mòn mỏi cả đời mà chỉ đủ trả hóa đơn (bill) hàng tháng. Em muốn kiếm tiền. Tốt thôi, chị hoàn toàn đồng ý. Nhưng nếu em không học, em có thể chọn mấy nghề-kiếm-tiền-nhanh mà không-phải-học gì sau:
1. Mạo hiểm nhất: Brigand (ăn cướp)
2. An toàn hơn: Burglary (ăn trộm)
3. An toàn nhất: Beggar (ăn xin)
![](http://www.childrensbookblogs.com/wp-content/uploads/2009/01/leani.jpg)
Chị không giống mẹ khi gây áp lực bắt em học bằng mệnh lệnh (bidding), bằng sự hăm dọa, quát tháo (bluster). Nếu mẹ có mắng (blame), em đừng có hậm hực mà giữ trong lòng nhé. Em là người chứ đâu phải tờ giấy thấm (blotting paper). Em cố đẩy nỗi buồn đi nhưng giống như chiếc Boomerang vậy, dù có ném đi nhưng vẫn quay lại. Mà cẩn thận, khi quay lại, nó có thể đánh gục(bear down) em mất!
Tạo hóa không ban tặng (bestow) cho chúng ta sự thông thái ngay từ thủa lọt lòng. Ấy là lí do vì sao em cần đến trường. Em cảm thấy chán ngấy (browned off) với cách giảng đều đều của cô. Ngồi trong lớp mấy tiếng mà em thấy tù túng như đang chui rúc trong nấm mồ (burial). Em gọi thầy là ông, gọi cô là bà!
Em thân yêu, chị không đồng ý chút nào. Bởi nói xấu, bôi nhọ (besmirch) người khác không làm em tốt đẹp lên. Cách giảng của họ có thể tồi nhưng kiến thức thì vẫn đúng, cho nên em đừng lấy kính lúp mà soi xét họ. Ba môn Văn, Địa, Mĩ thuật không thiết thực ư? Văn giúp em nghĩ đẹp hơn và nói lời hay hơn. Địa lí cho em biết về những vùng đất khác ngoài con đường từ nhà đến trường. Mỹ thuật giúp ích cho khả năng cảm nhận cái đẹp (beauty) của em.
Lời cuối cùng chị nhắn em: Try your best and be the best!
Kí tên
Bà chị "yêu quái" của em
Phương Loan
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00