Giao diện tiếp cận

Cuộc tình vượt qua họa AIDS Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00

Đó là một lễ cưới đặc biệt, một cô gái, một nữ họa sĩ 8X kết hôn với người có HIV, họa sĩ Nguyễn Trọng Kiên. Người vợ biết quá khứ của Kiên, biết virus HIV lây truyền từ đâu sang nhưng không khơi lại quá khứ.

Tôn trọng nó, bằng lòng với hiện tại và cùng hướng đến tương lai là quan niệm của cô trong tình yêu cũng như trong cuộc sống gia đình.

22 tháng Chạp năm Ất Dậu, tay nắm tay, họ xuất hiện giữa người thân, bạn bè, giữa rượu và hoa để tuyên bố từ nay chính thức là vợ chồng. Ừ! thì đó cũng là một lễ cưới như trăm nghìn những đôi uyên ương khác, lẽ đương nhiên của những người đã tìm được nửa của mình và muốn gắn kết chúng lại với nhau bằng tình vợ chồng. Nhưng với người có mặt hôm ấy và cả hai nhân vật chính là cô dâu, chú rể thì nó không đơn thuần chỉ có vậy. Giữa Thủ đô Hà Nội trong những ngày giáp Tết tràn ngập sắc đào hồng thắm, sắc vàng cúc, mùi hương thơm ngát của hoa ly đã diễn ra một cuộc hôn nhân "động giời".

Đem cái lý của hàng trăm vạn những con người bình thường (có thể gọi là tầm thường cũng được) đến hỏi Nguyễn Kim Ngân thì Ngân cho rằng không có gì kỳ bí, thần thánh hay quái dị (đây là những vấn đề gợi tò mò) trong cuộc hôn nhân của họ. Với Ngân, mối tình này đơm hoa, kết trái chỉ vì yêu. Đơn giản là thế, gần gũi là thế nhưng cũng vô cùng xa lạ, phức tạp bởi yêu là một phạm trù không có hằng số chung với tất cả mọi người. Câu trả lời của Ngân cũng cho thấy không nên tò mò, soi mói vào cuộc hôn nhân của họ bởi nó cũng như những cuộc hôn nhân vì tình yêu khác của đại chúng.

"Em kém nhà em 5 tuổi", đó vừa là lời giới thiệu vừa là sự khẳng định quyền "sở hữu" của người vợ khi Ngân liên tục nói đến hai chữ "nhà em". Quen nhau, yêu nhau gần 2 năm trời mới đi đến hôn nhân, đó là quãng thời gian đủ dài để không sợ là quyết định gấp gấp, bồng bột. "Em quen nhà em trong hoàn cảnh chẳng có gì đặc biệt, em là học trò của bố anh ấy". Khi hỏi: “Hồi mới quen, em biết lý lịch trích ngang của Kiên chưa?", Ngân cười và gật đầu. "Biết rồi mà vẫn dám yêu à?", "Vâng! Biết mà vẫn yêu. Thế mới là tình yêu".

Đó là thời khắc mà con tim chỉ đạo trí óc nên cái lý có bảo tránh đi nhưng cái tình cứ kéo người ta xích lại gần nhau. Những cảm xúc nhớ nhung khi xa nhau (dù chỉ mới chia tay trước đó 10 phút), hay cười một mình, nói một mình một cách bất chợt cũng là hành động của người đang yêu.

Trả lời cho câu hỏi phải chăng Kiên có sức hút nào đặc biệt thì nhận được cái lắc đầu. Quả thật, nếu ai cũng lý giải được vì sao yêu thì tình yêu không còn sự nguyên sơ như bản chất của nó (tôi không nói đến thứ tình yêu tính toán). Ngân biết quá khứ của Kiên, biết virus HIV lây truyền từ đâu sang. Không khơi lại quá khứ, tôn trọng nó, bằng lòng với hiện tại và cùng hướng đến tương lai là quan niệm của cô trong tình yêu cũng như trong cuộc sống gia đình. Đặt ra cho mình một nguyên tắc như vậy nên cô mới đến và yêu Kiên, người mà cách đây 12 năm đang là một trai chàng trai 18. Lúc này anh yêu và say đắm một cô tiếp viên kém mình 2 tuổi để rồi kết thúc mối tình bồng bột này, cô gái kia ra đi vì căn bệnh AIDS, còn anh ở lại với những con virus HIV đang gặm nhấm cơ thể.

Khi biết quyết định có cuộc hôn nhân này, bố mẹ Ngân chỉ hỏi một câu "con đã suy nghĩ kỹ chưa". Họ tôn trọng quyết định của con gái, để con tự lựa chọn hạnh phúc riêng dù người đó là ai. Chỉ là những cán bộ viên chức bình thường nhưng họ nhìn mọi mặt đời sống xã hội tương đối cởi mở. Quan trọng hơn họ đã được trang bị kiến thức khá tốt về căn bệnh này nên đã không có những phản ứng thiếu thiện chí khi biết người yêu, rồi con rể mình có HIV.

Riêng về phần mình khi hỏi cô có nghĩ đến tương lai của mình không, Ngân bảo rằng cô đã nhìn nhận ra vấn đề của mình trước khi quyết định, cô chấp nhận với tinh thần của một người lạc quan. Những ngày hạnh phúc cô đang có trong tay, cô sẽ giữ gìn và duy trì nó. Nói rồi, cô lại cười và cho biết thêm trường hợp như vợ chồng cô vẫn có thể có con, nền y học tiên tiến của thế giới đã làm được điều đó, có điều chi phí hơi cao.

Ngồi với họa sĩ Nguyễn Trọng Kiên, chồng cô mới biết ngày 8/3, anh lại có cuộc triển lãm dự định lấy tên "Đứng lên từ nước mắt". Đây là cuộc trưng bày chân dung của những người có HIV/AIDS và những người khỏe mạnh tích cực hoạt động trong lĩnh vực này. Anh cho rằng chẳng có lý gì không để cộng đồng có cái nhìn thấu đáo hơn về những con người luôn cần được chia sẻ, cảm thông và động viên này. Góp phần để xã hội hiểu hơn về họ, về căn bệnh thế kỷ này không thể thiếu những người tích cực trong công tác truyền thông, y tế trong lĩnh vực này. Hội họa là góc nhìn mới để cộng đồng hiểu hơn về anh, về những người bạn của anh. Kiên còn cho biết thêm có thể, trong cuộc triển lãm này sẽ có tranh của vợ mình. Đó cũng là dịp để đánh dấu những ngày sống chung của vợ chồng họ.

Kiên nhìn lại thấy quãng thời gian ra "ánh sáng" chưa nhiều, mới hơn 1 năm kể từ khi cuộc triển lãm "Màu tình yêu" thực hiện. Đó là cuộc trưng bày các tác phẩm trong suốt 10 năm anh u uất, giam mình trong nhà, những tháng ngày anh vật lộn với ma túy, cay đắng với số phận, nguyền rủa bản thân, buông mình. Cuộc triển lãm này đặc biệt thu hút sự chú ý của xã hội bởi sự xuất hiện của một con người đặc biệt. Giấu mình như thế mà bỗng chốc Kiên lại muốn cho cộng đồng biết về mình, phải chăng có thứ ánh sáng nào đó thức tỉnh anh. Kiên bảo rằng chẳng có gì to tát đến vậy. Anh viện dẫn lý do mình cai nghiện thành công bởi một lẽ đơn giản - Khổ quá. Anh không nhớ đã bao lần đi cai, hết theo diện tự nguyện, lại bắt buộc. Cứ về nhà vài hôm lại tìm đến ma túy, mà cái cảnh thằng nghiện quay tiền mới nhục chứ. Vay mượn, lừa lọc, lươn lẹo, vác đồ của nhà đi cầm.

Ra đường không dám ngẩng đầu nhìn ai, mặt cứ cúi gằm. Kiên cho rằng chả thằng nghiện nào quan tâm đến nhân cách. Ngoài ra, anh xuất hiện để chấm dứt những hoài nghi của người đời khi họ luôn tò mò về anh với những câu hỏi anh còn nghiện không, có HIV thật không. Ừ! Thì ta có HIV đấy, ta từng nghiện đấy. Kiên từng cay đắng với đồng loại khi có những người thấy anh nghiện thì thương, họ bảo cai đi, khi cai về họ lại không tin có thể cai được. Anh đã bực mình bảo rằng họ không tin thì mình mở toang ra cho họ thấy. "Tôi là thế đấy, tôi tưởng họ thương tôi, nào ngờ đó chỉ là chút nước mắt cá sấu", Kiên nói.

Kiên điểm lại những việc anh đã làm được sau một năm để cho cộng đồng biết sự thật về mình một cách mạch lạc, thông suốt: Tổ chức được hai cuộc triển lãm lớn, thu hút sự chú ý đặc biệt của xã hội; có một nhóm bạn thân; nuôi sống được bản thân bằng nghề; cưới được vợ. Nói về "thành quả" cưới được vợ của mình, Kiên bảo anh phải trốn chạy hơn một năm trời. Anh trốn chạy vì không muốn người khác khổ vì mình, đặc biệt là người không nhiễm. Cô ấy khỏe mạnh, trẻ trung, tương lai rộng mở, anh không muốn cô phải hy sinh. Nhưng tình yêu của Ngân, sự quyết liệt của cô khiến anh không chạy trốn nữa. Anh còn ngạc nhiên hơn khi cả hai về nói chuyện với bố mẹ Ngân họ đã không phản đối.

Trước đây, có một số cô gái yêu anh nhưng tình yêu của họ không đủ lớn, họ không dám lấy anh. Tự so sánh bản thân với vợ, anh còn nhận thấy mình thua vợ tấm bằng đại học. Nghiệp đèn sách của anh đứt gánh giữa đường khi đang học năm thứ nhất Đại học Mỹ thuật. Anh vẽ theo bản năng, đến nay đã có hơn 900 tác phẩm, một số lượng khổng lồ. Có một phóng viên nọ từng công bố trên truyền hình rằng Kiên dự định sẽ hoàn thành 1.000 bức tranh, "nếu cứ nói như anh này thì thời gian còn lại của mình quá ít hoặc mình sẽ thôi không vẽ nữa vì sắp đến đích rồi", nói rồi Kiên cười, nụ cười của một người lạc quan. "Còn khỏe mạnh, mình còn vẽ, không khống chế số lượng".

"Kiên có hận người đàn bà đầu tiên của mình không, người đã "tặng" HIV cho Kiên ấy". Câu trả lời nhận được là không. Hồi đó, cả hai còn rất trẻ. Cô ấy rất xinh, là em một người bạn của Kiên. Hai người yêu nhau rồi sống thử. Kiên bảo rằng hồi đó là thanh niên mới lớn, ham chơi, thích sống gấp nên không nghĩ đến hậu quả. Khi cô ấy mất, vô tình Kiên mới biết đến kết quả xét nghiệm dương tính với HIV của nàng. Chuyện đã xảy ra rồi, chỉ biết ngậm đắng nuốt cay, buông mình vào cảm giác ảo của ma túy. Cứ thế Kiên tuột dốc dần dần. "Mình khẳng định 12 năm nay chưa gieo bệnh cho ai". Lời nói của Kiên cho thấy anh không hận đời, không trả thù đời. Anh nói về người con gái kia bằng tấm lòng vị tha. Cô ấy cũng là nạn nhân của ai đó, hơn nữa cô ấy lại còn rất trẻ. Vượt lên sự bất hạnh của mình, anh đã sống cho ra sống. Cuộc sống lứa đôi hôm nay như một sự đáp trả cho tấm lòng và sự cống hiến của anh.
 
 
Lượt xem: 740

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn



Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 25
Lượt truy cập: 35976659

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik