Chúng ta cùng hành động và sống có ý nghĩa Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Các bạn đang sống chung với HIV tự giận mình vì đã không biêt tự bảo vệ mình. Và càng giận hơn khi họ là nguồn lây nhiễm cho người thân, đặc biệt là cho những đứa trẻ. Cuộc sống của chúng sẽ sao đây, ngay cả khi chúng thoát khỏi sự lây nhiễm? Ai sẽ là người che chở và nuôi dưỡng chúng trong quãng đời còn lại, khi cha mẹ không còn nữa, không còn vì một căn bệnh mà “xã hội chưa chấp nhận”? Nếu như các bạn có một điều ước, chắc hẳn rằng các bạn sẽ ước mình sống cẩn thận hơn và không ai phải rơi vào hoàn cảnh như các bạn đang phải đối mặt lúc này.
Giận vì các bạn không biết tự bảo vệ mình và người khác. Nhưng lại rất thương. Bởi lẽ, khi các bạn phải đối mặt với một căn bệnh chưa có thuốc chữa, các bạn đã phải vượt qua chính mình, đặc biệt là sự kỳ thị của cộng đồng, của xã hội. Các bạn bị cô lập và chính các bạn cũng thu mình lại. Các bạn còn trẻ và các bạn sẽ sống như thế nào trong “cái góc” đó? Liệu việc xa lánh của chúng ta có giúp được các bạn đó đứng lên không? Từ trái tim phải đi đến trái tim, thì chúng ta mới hiểu được cuộc sống của họ, những nguyên nhân dẫn đến cuộc sống đó, những buồn vui, những khó khăn,… để từ đó chúng ta mới có được một biện pháp hữu hiệu trợ giúp các bạn. Phải có những lúc gần gũi và chia sẻ với các bạn đang sống với HIV thì những người làm lãnh đạo mới hiểu được, và các hoạt động tuyên truyền mới sát thực và hiệu quả.
Vì vậy, chính những người còn đang khoẻ mạnh, đang không có trong mình virut HIV hãy suy nghĩ lại thái độ của mình, hiểu biết của mình về căn bệnh này. Sự xa lánh và kỳ thị của mọi người không những không phòng tránh được lây nhiễm mà càng làm cho nó lan rộng. Chúng ta không thể nhìn một người và biết được người đó là HIV hay không. Chúng ta ăn cùng, tiếp xúc thông thường cũng không thể bị lây nhiễm HIV từ người này sang người khác…. Nhưng chúng ta xa lánh họ khiến cho những người có HIV cũng không dám công khai cho mọi người biết là họ đang bị nhiễm HIV. Và có nhiều người nữa cũng có thể bị HIV nhưng không dám đi khám vì sợ, sợ bệnh tật và sợ bị cô lập giữa người thân và xã hội. Như vậy thật khó để chúng ta có thể kiểm soát được tình hình lây nhiễm HIV. Nếu như xã hội chấp nhận, chia sẻ, yêu thương và giúp đỡ những người nhiễm thì tất cả những ai nhiễm HIV sẽ dám công khai trước mọi người “Tôi bị nhiễm HIV” và sống một cách có ý nghĩa hơn trong quãng đời còn lại. Hơn nữa, khi đó chúng ta sẽ có ý thức giữ gìn cho nhau hơn, con người sống với nhau bằng tình người hơn!
Những người nhiễm HIV không phải là những người không còn có ích cho xã hội. Họ vẫn sống và sống có ích trong nhiều năm nếu như họ biết tự đứng lên và nếu như xã hội ủng hộ họ, giúp đỡ họ. Sự giúp đỡ của cộng đồng thực sự có ý nghĩa trong chiến lược phòng và chống HIV/AIDS của toàn thế giới nói chung và của Việt Nam nói riêng.
Thanh Bình
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Xét nghiệm sớm HIV cho mẹ - Hướng tới loại trừ lây truyền HIV sang con Thứ Sáu, 26/01/2024, 13:00
- 7 dấu hiệu HIV ở nữ dễ nhầm lẫn với bệnh khác Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Cẩm nang những điều bạn cần biết về tình trạng trẻ bị nhiễm HIV Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Xác suất lây nhiễm HIV sau 1 lần quan hệ là bao nhiêu? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Triệu chứng nhiễm HIV qua 3 giai đoạn Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- HIV có lây qua nước bọt không? Thứ Tư, 17/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu nhiễm HIV sau 1 năm gồm triệu chứng gì? Có thể nhận biết nhanh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Xét nghiệm HIV Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Quan hệ với người nhiễm HIV bao lâu thì bị bệnh? Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00
- Dấu hiệu HIV ở nam: Phát hiện sớm tăng cơ hội điều trị Thứ Ba, 16/01/2024, 00:00