Bức thư cuối cùng của ông già Noel Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
![Bức thư cuối cùng của ông già Noel Bức thư cuối cùng của ông già Noel](https://tamsubantre.org/media/news/LamPhuong_ong-gia-noen2.jpg)
Những mùa Giáng Sinh tuổi thơ tôi luôn mong ước được một lần nhìn thấy ông già Noel bay cùng tuần lộc trên bầu trời sẽ ghé qua ô cửa sổ và tặng món quà Giáng Sinh cho mình.
Không khí se lạnh của những ngày cuối năm không lấy đi được hơi ấm yêu thương toả ra từ ngôi nhà nhỏ thân yêu của tôi. Cứ đến Giáng Sinh, vẫn như thường lệ, tôi viết món quà mà mình mong ước vào một mảnh giấy nhỏ xíu và cột vào quả bong bóng bay sau đó thả ra ngoài cửa sổ vào tối ngày 24. Thế là ngay sáng ngày 25, tôi đã nhận được món quà của mình.
Quả nhiên, sau ngày 24, vừa tỉnh giấc tôi đã thấy một chú gấu bông nằm ngay cạnh mình. Chạy đi khoe khắp xóm về món quà kỳ diệu ấy, đối với tôi, niềm tin có thật về ông già Noel là rất lớn đi kèm với nỗi khao khát được gặp ông dù chỉ một lần.
Mùa Noel năm tôi được bảy tuổi. Tôi không có mối lo nghĩ về những món quà nữa, mà chỉ ghi vỏn vẹn một điều ước vào mẩu giấy của mình. Tôi ước sao cho bài kiểm tra toán giữa kỳ bị thất lạc đi, vì tuần trước đó tôi đã không sao làm tốt những câu hỏi hóc búa trong đề thi đó được. Năm ấy, mẹ tôi đã vặn hỏi rất nhiều về điều ước tôi sẽ ghi trong bức thư nhưng tôi vẫn một mực không nói. Tối hôm đó, chị tôi vào phòng và lắng nghe tôi tâm sự, tôi đã khóc và nói rằng rất sợ phải đối mặt với con điểm kém của mình, chưa bao giờ bài kiểm tra của tôi lại mắc phải nhiều lỗi như thế. Chị tôi chỉ cười, xoa đầu và bảo tôi hãy cứ gửi điều ước ấy đi, để xem ông già Noel sẽ làm gì.
"Cô bé ngốc nghếch ạ. Ta có đủ phép màu để biến điều con mong ước thành hiện thực. Nhưng ta không đủ nhẫn tâm làm điều đó vì nó đồng nghĩa với việc ta sẽ đưa những đứa trẻ đi sai đường.
Con không thể trưởng thành mà không gặp phải vấp váp, quan trọng là con phải biết đối diện với thất bại, đứng dậy làm lại tất cả thì mới có hy vọng hứng lấy thành công. Ta đã nói chuyện với mẹ con, bà hứa sẽ không la mắng vì bài kiểm tra đó. Nhưng bà sẽ rất buồn nếu con có ý định nói dối vì bất kỳ lý do gì. Vậy, con có muốn người mình yêu quý nhất phải buồn lòng vì con không? Hay con muốn đem lại nụ cười cho mẹ con bằng cách để bà tự hào rằng bà đã có một đứa con gái thật ngoan và thành thật?"
Tất nhiên sau đó, tôi đã thành thật khai báo với mẹ và hứa sẽ cố gắng hơn vào học kỳ sau. Tôi đã vặn hỏi mẹ rất nhiều về ông già Noel, mẹ đã thấy lúc nào, ở đâu, bộ râu của ông ta có dài như trong hình vẽ hay không? Chị tôi vẫn đứng ớ mép cửa nhìn tôi cười khúc khích và bảo tôi thật ngốc. Lúc ấy, tôi quá ngây thơ đến nỗi chẳng cảm nhận được những kế hoạch ngọt ngào yêu thương vẫn dành cho tôi vào mỗi mùa Giáng Sinh về.
Những năm sau đó, khi tôi viết điều ước cho ông già Noel, tôi đều nhận lại được những lời an ủi và động viên rất quý báu. Bạn bè tôi ai cũng bảo rằng họ không tin có ông già Noel, đó chỉ là những món quà của ba mẹ mình mà thôi. Nhưng tôi không tin, vì điều ước mà tôi ghi cho ông già Noel, ngoài chị tôi ra thì đâu còn ai biết được?
Năm lớp 5, khi tôi đang chạy nhảy dưới sân trường với bạn bè thì một cơn mưa ập tới. Học sinh lũ lượt xô đẩy nhau chạy lên lớp. Một cô bạn cùng lớp với tôi đã bị vấp té và ngày hôm sau, cô chủ nhiệm lớp tôi đã báo tin trong nước mắt rằng bạn ấy đã vĩnh viễn ra đi... Chúng tôi đã khóc rất nhiều nhưng những giọt nước mắt ấy vẫn không thể đưa cô bạn dễ thương đó trở lại với tất cả. Và, tôi đành chờ mong vào điều kỳ diệu cuối cùng, phép màu của ông già Noel.
Mùa Giáng Sinh năm ấy là lần cuối cùng tôi nhận được bức thư của ông già Noel. Bức thư với nội dung như sau :
"Có những ước mơ mà nhờ phấn đấu ta có thể thực hiện được, nhưng có những điều ước dù kì diệu đến đâu vẫn không thể đưa ước mơ thành hiện thực. Mẹ muốn con có được một tuổi thơ theo đúng nghĩa của nó, biết mơ mộng để tin vào ông già Noel, nhưng con đã đủ lớn để đối diện với sự thật rằng, ông già Noel thật sự không thể thấy bằng xương bằng thịt, nếu có, thì phải do chính con cảm nhận. Cũng như, nếu con muốn bạn ấy sống lại, thì không còn cách nào khác, là hãy giữ mãi hình ảnh bạn ấy đừng chết trong trái tim con.
Kí tên : Gia đình yêu thương"
Noel năm nay, mẹ vẫn về nhà xoa đầu thằng em tôi và nói: "Con đã viết thư cho ông già Noel chưa?"
Thẩm Quỳnh Trân
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00